Chương 796 Anh... anh tìm ai?
Sau khi cúp điện thoại, cửa phòng đã bị gõ, một người giúp việc mở cửa, Triệu Phi Phi ôm bụng bầu lớn từ ngoài bước vào.
“Mau vào đây, hôm nay tớ chuẩn bị riêng cho cậu đồ bổ thai đấy.” Mã Hiểu Lộ bước lên khoác tay Triệu Phi Phi nói.
“Ê, tớ nói cậu này, cái tên Lê Dương đó, cậu chắc chắn anh ta không phải đang làm bừa chứ?” Triệu Phi Phi vào nhà trước tiên đã nói đến chuyện công ty.
Vì dạo này, tin tức về công ty của Mã Hiểu Lộ cứ liên tục như sóng vỗ, trên tin tức tivi cũng đưa tin không ít, bây giờ nhiều người thèm thuồng muốn vào làm ở công ty của Mã Hiểu Lộ, mức độ nóng không thua gì nhiều đơn vị quốc doanh.
Lý do rất đơn giản, vì sau khi Lê Dương nhậm chức đã điều chỉnh lương nhân viên quy mô lớn, nhìn chung tóm lại là, tăng năm mươi phần trăm trên cơ sở lương cũ, điều này tuyệt đối đủ khiến đông đảo nhân tài trong xã hội đua nhau ùn ùn kéo đến.
Đây chính là bước đầu tiên Lê Dương cải cách mạnh mẽ công ty của Mã Hiểu Lộ, sức mạnh của doanh nghiệp thường được quyết định bởi tố chất tổng thể của nhân viên, mà nhân viên ưu tú nên có mức lương cao hơn, như vậy mới xứng với sự ưu tú của họ, đồng thời cũng có thể khiến họ an tâm ở lại công ty.
Hành động này của Lê Dương, bề ngoài nhìn qua là đang tăng lương cho nhân viên, nhưng thực tế lại đang tuyên bố, công ty này bây giờ đã có thực lực đối đầu với doanh nghiệp quốc doanh, đồng thời cũng đang dùng cách này tập hợp nhân tài.
Nhân tài chính là cơ sở của doanh nghiệp, có nhân tài ưu tú, mới có thể khiến doanh nghiệp có sức cạnh tranh hơn, mới có thể khiến doanh nghiệp đứng vững trong phong ba bão táp. Như vậy nhìn qua tựa như đang tăng áp lực cho công ty, nhưng thực tế áp lực này chỉ là tạm thời.
Bởi rất nhanh những nỗ lực này sẽ có hồi báo phong phú hơn.
“Nếu đã giao cho anh ta rồi, chẳng phải nên tin tưởng anh ta sao? Nếu tớ cứ chỉ tay năm ngón ở bên cạnh, sẽ khiến anh ta không thể thi triển tài năng, ít nhất hiện giờ mà nói, hoạt động cơ bản của công ty rất tốt.” Mã Hiểu Lộ bày tỏ sự tán thành với quyết sách này của Lê Dương.
Mà không ngoài dự đoán, không lâu sau, Lê Dương sẽ tiến hành một cuộc điều tra kiểu như đánh giá trong công ty, mục đích chính là thanh lọc một số nhân viên có năng lực không tương xứng với mức lương, rồi để những nhân viên ưu tú có tiềm lực hơn gia nhập vào, tiến hành một lần thay máu lớn cho doanh nghiệp.
Tất nhiên điều này hẳn cần một quá trình, trong quá trình này, Lê Dương sẽ thẩm định nhân viên nào có thể ở lại, nhân viên nào không thể ở lại, đây chính là muốn dẹp loạn bên ngoài trước hết phải ổn định bên trong.
Chỉ khi đã tự rèn luyện mình mạnh mẽ hơn, mới có thể thi triển tài năng bên ngoài. Hơn nữa để tránh hiềm nghi, sau khi Lê Dương nhậm chức, không có một phi vụ làm ăn nào hợp tác với tập đoàn Lê thị. Anh ta muốn dựa vào thực lực của mình khiến công ty này trở thành công ty lớn có thể được đặt lên bàn cân trên toàn quốc, đến lúc đó anh ta mới có thể mạnh mẽ tiếp quản tập đoàn Lê thị.
“Dù sao, cậu là sếp, cậu quyết định thế nào cũng được. Chỉ là đáng tiếc, giá như hồi trước chúng ta đi làm, có thể gặp sếp tốt như vậy thì tốt biết mấy.”
Vừa nhớ lại chỗ làm trước kia, mấy ông sếp hận không thể cho nhân viên ăn cỏ vắt sữa, Triệu Phi Phi không nhịn được muốn phỉ nhổ.
Mà thực tế rất nhiều người cũng sẽ nghĩ vậy làm vậy, nhưng loại người này trong mắt Lê Dương, đơn giản là ngu muội tột cùng. Trong mắt anh ta, một ông chủ chỉ biết bóc lột nhân viên, thì công ty của ông ta cách chuyện phá sản cũng không xa, bởi loại người này tầm nhìn hạn hẹp, căn bản không ý thức được đạo lý nhân tài ưu tú đáng giá ngàn vàng.
“Cậu quản nhiều như vậy làm gì, cậu đã làm phu nhân giàu có rồi, còn quản làm gì nhiều vậy.” Mã Hiểu Lộ cười lắc đầu nói.
“Cốc cốc cốc!”
Đúng lúc hai người phụ nữ đang nói chuyện phiếm, cửa phòng lại một lần nữa bị gõ. Mã Hiểu Lộ nhướng mày, hôm nay dường như chỉ có Triệu Phi Phi nói sẽ đến, đâu có ai khác đâu.
Tiểu Thúy chạy qua mở cửa, lúc này ở cửa có một người đàn ông mặc áo khoác đen, chỉ thấy hai tay anh ta nhét trong túi áo, cúi đầu không nói gì.
“Anh… anh tìm ai?” Tiểu Thúy đánh giá người đó từ trên xuống dưới, nghi hoặc hỏi.
“Xin hỏi cô Mã Hiểu Lộ có ở đây không?” Người đến chính là “thánh nhân” nói chuyện với Triệu Minh Quân ở tầng hầm trước đó.
Tiểu Thúy không mời người đó vào, mà lên tiếng hỏi: “Xin hỏi ngài là ai?”
“Ai vậy?” Thấy Tiểu Thúy đứng ở cửa nửa ngày, Mã Hiểu Lộ đứng dậy tiến lên hỏi.
Tiểu Thúy dùng một tay chống khung cửa, theo bản năng sẽ không để người xa lạ vào nhà.
“Xin hỏi cô chính là cô Mã Hiểu Lộ phải không?” Thánh nhân nhẹ nhàng ngẩng đầu nhìn Mã Hiểu Lộ, vô cảm hỏi.