Livestream Nuôi Sắp Nhỏ, Tui Bị Bắt Debut - Ngạnh Thuý Hoa - Chương 59
Nhóc trắng đen thè lưỡi, đuôi nhỏ quay như chong chóng tre, đôi mắt tha thiết nhìn Yến Tháp. Thấy cậu bất động bèn cúi đầu đẩy dĩa về phía Yến Tháp.
Yến Tháp gãi cằm của nó, cảm giác mềm mại mập mạp trên đầu ngón tay chảy vào trong tim, làm trái tim cậu như hóa thành bãi nước.
“Cảm ơn Mập Mạp nha.”
Yến Tháp cúi đầu hôn lên ót nó.
Nhóc trắng đen vui đến mức chạy một vòng tròn. Nhóc cắn đuôi mình, hình như chưa phản ứng lại được nên cắn thêm cái nữa, lần này cắn rất mạnh.
“À hú hú!”
Yến Tháp vội vàng bóp cằm để nhóc nhả đuôi của mình ra. Nhóc trắng đen lảo đảo mấy bước, do đang ngậm đuôi trong miệng nên thăng bằng không tốt lắm, chưa đi được mấy bước đã chân xọ chân kia ngã sõng soài ra bàn, bụng nhỏ phập phồng liên tục, thè lưỡi như chó chết.
Bé báo tuyết trích chút thời gian ra nhìn bên cạnh hừ mấy tiếng giễu cợt.
Yến Tháp buộc gom sợi tinh thần lại thành một cái xúc tua lớn, nhẹ nhàng vỗ một cái lên bụng nhóc trắng đen, sau đó lại không kìm lòng được mà vuốt qua vuốt lại cái bụng trắng mềm của nhóc.
A ~ sướng quá đi ~
Nhóc trắng đen cũng được vuốt ve sướng đến mức hú hét ỏm tỏi. Nhóc giơ chân muốn ôm lấy thứ gì đó theo thói quen, cuối cùng lại ôm được một đống không khí.
Nhóc cảnh giác mở mắt ra nhưng trước mặt lại trống rỗng. Nhóc lập tức bật dậy, trước mặt chỉ có bé báo tuyết đang tập trung ăn.
Đỉnh đầu đột nhiên bị người khác xoa mấy cái, là một mùi hương rất quen thuộc. Truyện BJYX
Nhóc trắng đen phản ứng kịp. Nhóc nhìn Yến Tháp bằng ánh mắt lên án, à hú một tiếng nằm dài ra đất, bốn chân giơ lên trời, mặc Yến Tháp thích vuốt thế nào thì vuốt.
Yến Tháp bóp nhiều thêm vài cái mới vui vẻ cất tinh thần về, vừa cúi đầu đã nhìn thấy rắn nhỏ đang nhìn mình.
“…” Rất chột dạ, không đùa đâu.
Rắn nhỏ nhìn cậu một hồi, lúc Yến Tháp muốn dời mắt đi chỗ khác, rắn nhỏ bỗng khó khăn lật người.
Cả người rắn nhỏ đen thui, cho dù có là bụng cũng chỉ nhạt màu hơn cơ thể một chút.
Nó đột nhiên giơ bụng ra, kết hợp với chuyện vừa nãy, làm sao Yến Tháp có thể không hiểu ý của nó.
Lẽ ra động tác này không thể xuất hiện trên người rắn nhỏ mới đúng, thế như nó lại bình tĩnh nhìn cậu, thè lưỡi tỏ vẻ mình chỉ tùy tiện lật người một cái mà thôi.
Đôi mắt Yến Tháp cong lên, giơ tay muốn chạm vào nó, ai dè lại bị đuôi nó đẩy ra.
“Làm sao nữa đây?”
Rắn nhỏ xì xì mấy tiếng, cái đuôi trên mu bàn tay Yến Tháp chỉ vào con chó trắng đen được vuốt ve đến mức nhão thành bãi nước cách đó không xa.
Yến Tháp hiểu liền.
Cậu thử chìa một sợi tinh thần ra, bắt chước đuôi rắn nhỏ mà chọc vào người nó một cái.
Rắn nhỏ lập tức lật người, đã sẵn sàng.
Yến Tháp buồn cười không thôi. Cậu dùng tinh thần lực bọc nó lại, vuốt ve nhóc này từ đầu đến đuôi.
Sống chung với nhau lâu như vậy, Yến Tháp phát hiện vuốt ve rắn nhỏ cũng rất vui. Cậu biết thêm nhiều cách vuốt ve hơn, giúp cả hai đều sung sướng.
Nhưng đây là lần đầu Yến Tháp dùng tinh thần lực.
Yến Tháp cẩn thận bọc nó lại, không hiểu sao cậu có cảm giác tinh thần lực của rắn nhỏ là mạnh nhất trong đám nhóc con. Từ cái hồi nó biến thành cún con, ngụy trang tinh thần lực của mình kín không kẽ hở là biết.
Nghĩ đến cảnh tưởng đó, Yến Tháp chọt răng nanh đầy độc của rắn nhỏ.
“Cái cây lần trước chúng ta trồng ấy, nó lớn chưa? Trông như thế nào?”
Rắn nhỏ chậm rãi cuộn đuôi lại, nhìn chằm chằm Yến Tháp.
Yến Tháp còn tưởng nó không hiểu nên nhỏ tiếng lặp lại lần nữa.
Rắn nhỏ ngẩng đầu, Yến Tháp cảm thấy có gì đó đang bò đến bèn muốn hất ra theo bản năng, chờ đến khi nghe tiếng xì xì của rắn nhỏ bên tai, lúc này cậu mới khựng lại.
Thì ra rắn nhỏ cũng chìa sợi tinh thần của mình ra.
Nhỏ xíu thế này mà đã làm được đến vậy, rắn nhỏ làm Yến Tháp mừng rỡ không thôi.
Đây là lần đầu rắn nhỏ biến tinh thần lực của mình thành xúc tua vươn ra ngoài. Trước giờ hắn chỉ dùng nó để gây áp lực cho kẻ địch chứ chưa làm mấy chuyện linh tinh thế này bao giờ.
Những sợi tơ tinh thần màu đỏ vô hình dần tụ lại một chỗ, ban đầu rất lộn xộn, sau đó càng ngày càng mượt mà hơn, quấn lại vào nhau ngay hàng thẳng lối như đang thắt bím tóc.
Xúc tua màu trắng và màu đỏ chạm nhau, màu đỏ cẩn thận hơn một chút, tinh thần lực màu trắng lại dịu dàng, yên lặng chờ màu đỏ đến gần.
Tinh thần lực màu đỏ thăm dò một lúc mới quấn lên.
Quấn chặt như vậy, Yến Tháp nhíu mày, rắn nhỏ lật người lại, đuôi nhỏ cuộn vào trong.
Bọn họ đang làm cái gì?!
Tinh thần lực màu trắng tản ra, quất bay tinh thần lực màu đỏ.
Rút tua tinh thần về ngay.
Rắn nhỏ đáng thương nhìn Yến Tháp. Yến Tháp cong ngón tay búng nó: “Không được xài lung tung như vậy, ai cho em quấn tinh thần lực người ta như vậy hả!”
“Lần sau không được phép làm thế.”
Rắn nhỏ ôm đuôi, chả nói năng gì.
Yến Tháp biết nó đã nghe thấy, tinh thần lực màu trắng chọt rắn nhỏ một cái, sau đó bắt đầu gõ nhẹ lên cơ thể nó, tinh thần lực gõ rất đều tay, cứ như đang mát xa toàn thân cho rắn nhỏ.
Rắn nhỏ thè lưỡi đến mức mém quên thụt vào.
Chơi với mấy nhóc con xong, Yến Tháp mới tập trung ăn.
Thuận tiện mở livestream.
Fans nhận được thông báo lập tức tràn vào như ong vỡ tổ.
[Vito là người lớn: Nắm lông ơi! Tôi tới rồi! Tôi mới đăng hình bên trang cá nhân á, Nắm Lông rảnh thì sang like một cái nha ~]
[Vito là người lớn: Nắm Lông khéo tay quá đi à! Áo mặc bao sướng, bao đẹp!]
[Một bé lười: Bạn im đi, vô đây khoe đúng không – đúng nhận sai cấm cãi! Tên đáng ghét!]
[Touvy: Hu hu hu tức chết tôi rồi, nếu tôi phạm tội thì bảo luật pháp chế tài tôi đi, tại sao lại bắt tôi ăn chanh! Chua lè chua lét luôn!]
[Elizabeth nổi tiếng: Nắm Lông tính ăn gì hả (cá vàng vỗ tay JPG)]
[Meo meo:!!! Hải sản bao ngon!]
Yến Tháp thấy trên làn đạn Vito là người lớn cứ ầm ĩ bảo cậu sang trang cá nhân xem, Yến Tháp bèn thoát khỏi giao diện livestream xem thử.
Thì ra Vito là người lớn là một chàng thanh niên có mái tóc màu xanh lá cây, mặc thêm chiếc áo xanh lá cây nữa, may mà anh trắng, nếu không đã làm hại biết bao đôi mắt rồi.
[Vito là người lớn: Tháp Tháp!! Tôi đặc biệt đi nhuộm tóc xanh đó! Cậu thấy đẹp thì khen một câu đi huhuhu QAQ]
Vito là người lớn làm blogger nhiều năm như vậy, hiển nhiên gu thẩm mỹ không thể tệ. Chả hiểu sao anh cảm thấy màu tóc nào cũng không xứng với cái áo Nắm Lông đan cho mình, nghĩ tới nghĩ lui một hồi thì quyết định nhuộm xanh luôn.
Tay nhanh hơn não thật sự rất nghiêm trọng, anh đã bị bạn bè chế nhạo cả buổi trưa rồi.
Dù cách màn hình, Yến Tháp vẫn có thể nhìn thấy đôi mắt trợn to của anh.
Fans đang xem livestream phát hiện Yến Tháp phì cười ra tiếng, hai chiếc răng nanh trắng lộ ra, chiếc lưỡi hồng hào thoắt ẩn thoắt hiện, nụ cười của bé con rất tuyệt vời, vừa moe vừa đáng yêu.
Rất nhiều người kìm lòng không đặng mà giơ tay ôm ngực.
[Touvy: Chết rồi… chết rồi! Tôi trúng tên rồi, tôi chết đây!]
[Một bé lười: Nắm Lông mãi mãi là số một!]
Yến Tháp xoa mặt, sau khi like một cái thì gọi thẳng tên Vito là người lớn: “Cậu Terence, tôi like rồi đấy.”
Vito là người lớn đớ người mấy giây mới nhớ mình tên Terence.
Tháp Tháp vẫn nhớ họ của anh! Vito là người lớn vui đến mức muốn bay luôn.
[Vito là người lớn: Tôi muốn đổi tên!!]
[Than thở lại thở than: Đổi thành gì?]
Gửi bao lì xì cho mọi người đây ~
[Touvy:…Thật ra thì tôi cũng không thèm khát bao lì xì này lắm đâu, a a a đắp chăn ngủ đi, đừng hòng đổi thành cái này.]
[Nắm Lông bảo tôi về ăn cơm: Cảm ơn quý vị, ôi chao, xin cảm ơn quý vị, he he he!]
Yến Tháp: “…” Mỗi lần đọc bình luận của bọn họ cậu đều cảm thấy mình là người tối cổ. Cậu xoa mặt, chúc mừng Vito là người lớn rồi mới nói: “Hôm nay ăn hải sản, ai có hải sản thì có thể ăn chung với tôi nha.”
[Meo meo: Tôi có! Hè hè hè, ăn chung với Nắm Lông nè!]
Yến Tháp mỉm cười, cậu nhớ có một trò chơi nhỏ để streamer tương tác với fans. Chính là rút thăm một fan, người này có thể đi ăn một bữa offline với streamer, còn có thể đi chơi chung.
Đi chơi chung chắc không thể rồi, nhưng ăn một bữa thì được.
Cậu nói ý định cho fans, không hề bất ngờ khi thấy làn đàn tràn ngập tiếng hoan hô.
[Touvy: Hu hu hu tôi muốn hỏi tên da đen thui như tôi có cửa không?]
[Elizabeth nổi tiếng: Gửi cậu con cá, livestream tiếp theo ước mơ sẽ thành hiện thực. Cậu nhất định phải rút được tôi!]
Yến Tháp xoay người nhảy xuống nước, rắn nhỏ đã sớm ôm tay cậu trước khi cậu nhảy xuống nước, chiếc đuôi nhỏ của nó lóe lên trong không trung.
Hai nhóc lông xù đang cắm mặt gặm xương cảm nhận được gì đó, ngẩng đầu nhìn Yến Tháp đã xuống nước, hoàn toàn không thấy gì hết.
Tiểu Thất yên lặng uống nước dinh dưỡng không nói gì, trơ mắt nhìn hai cục bông kia chả biết gì hết, cúi đầu ăn tiếp.
Nó quay đầu nhìn chằm chằm Yến Tháp, nghĩ thầm, hai thằng nhóc này không được.
Phản ứng quá chậm, không nhanh nhẹn.
Có con rắn sắp bước lên đỉnh cao đời người rồi mà mấy đứa có ưu thế trời ban còn đang chạy vòng vòng giữa sườn núi.
Còn ăn!
Đúng là chỉ biết ăn và ăn thôi!
Sau khi Yến Tháp xuống nước, cá heo nhỏ lại bơi đến, còn xoay người định chui vào lòng Yến Tháp nằm, nhưng không hiểu sau lần nào đụng vào người Yến Tháp cũng bị cái gì đó đẩy xuống.
Cá heo nhỏ không hiểu mô tê gì hết quay vòng vòng, đuôi cá mém nữa quẫy nhanh đến mức chỉ còn là tàn ảnh, vành mắt đen thui mê mang, rõ ràng lúc nãy vẫn có thể chui vào ngực cậu nằm mà, sao giờ không được.
Yến Tháp sờ cá heo nhỏ, nhéo đuôi rắn nhỏ.
Quậy quá.
Rắn nhỏ dụi dụi lên người Yến Tháp mấy cái rồi leo lên vị trí dành riêng cho nó trên đầu của cậu. Đuôi nhỏ vỗ nhẹ, đôi mắt nhìn con cá heo mất não đằng kia, hừ một tiếng khinh thường trong lòng.
Dăm ba trò tranh sủng mà thôi, chuyện nhỏ.