0
Đánh giá của bạn
Xếp hạng
Hạng thứ ???, truyện có 156 lượt xem
Tác giả
Thể loại
Tình trạng
Đang ra
0 Bình Luận
Đánh Dấu

Bạn đang đọc truyện Cô Dâu Bảy Tuổi: Làm Dâu Âm Phủ của tác giả Kiều Ngọc Liên. Năm tôi bảy tuổi, tôi đã gặp một người phụ nữ rất kỳ lạ. Khi đó tôi đang tha thẩn chơi ở sân trường chờ cha mẹ đến đón đi học về. Cha mẹ tôi bán tạp hóa, vào giờ tôi tan học thường là giờ đông khách nhất, nên ít khi đến đón tôi sớm được. Tôi cũng rất nghe lời, không chạy lung tung mà luôn quanh quẩn chơi ở sân trường chờ cha mẹ đến đón. Tôi còn nhớ như in lần đó, sân trường vắng tanh, chỉ còn một vài bạn nhỏ đang chờ cha mẹ đến đón giống tôi. Chúng tôi ngồi ở ghế đá, nói chuyện phiếm.

Bỗng có một người phụ nữ mặc trên người một bộ đồ màu đỏ rất nổi bật, từ từ bước từ cổng trường đến gần ghế đá chỗ chúng tôi đang ngồi. Bà ta trông giống hệt mấy vị phu nhân quý phái trong những bộ phim mà mẹ tôi hay xem: sang trọng và cao ngạo. Tôi thì rất thích màu đỏ, nên nhanh chóng bị sự lộng lẫy của người phụ nữ đó thu hút sự chú ý. Tôi cứ há hốc miệng mà nhìn, cho đến khi bà ta dừng bước, đứng ngay trước mặt tôi. Các bạn khác thấy tôi cứ nhìn chằm chằm người phụ nữ đó thì cũng ngạc nhiên lắm.

“Linh Linh, đây là mẹ của cậu sao?” Tôi vẫn chưa phản ứng kịp, mãi sau mới lơ ngơ trả lời: “Không phải, mình không quen bà ấy.” Người phụ nữ quét mắt nhìn tôi một lượt từ trên xuống dưới, rồi mở miệng cất giọng thanh thúy hỏi: “Ngươi là Diệp Lộ Linh?” Tôi toan trả lời “Vâng” thì một bạn đã kéo tay tôi nói nhỏ: “Đừng, mẹ mình nói không được nói chuyện với người lạ.” Tôi giật mình, suýt nữa thì mình đã quên béng mất. Cha mẹ tôi cũng dặn tôi như vậy. Tôi bắt đầu từ ấn tượng chuyển sang đề phòng người phụ nữ này. Quả nhiên, không chỉ biết rõ tên tôi, mà biểu hiện của bà ta ngày càng kỳ lạ hơn…