Xếp hạng
Tác giả
Thể loại
Thể loại: Đô thị tình duyên, tình yêu duy nhất, nghiệp giới tinh anh, hào môn, gương vỡ lại lành, HE
Nhân vật chính: Kiều Lộc x Giang Kỳ
Văn án
Kiều Lộc và người yêu cũ của mình vừa mới đăng kí kết hôn xong, điều đáng nói là từ khi gặp lại nhau cho tới thời điểm này, cùng lắm cũng chỉ mới nửa tháng mà thôi.
Bạn bè hai người biết chuyện, mắt chữ A mồm chữ O, hỏi họ có phải là lâu ngày gặp lại, tình cảm bốc lửa chăng.
Hai người bọn họ đều trả lời giống nhau – liên hôn thương mại.
Bạn bè của bọn họ đều khóc sụt sịt, dù sao thì bọn họ cũng được công nhận là cặp đôi ngọt ngào nhất thời đại học, ai ngờ lại thành ra thế này.
Ừm ừm ừm? Đợi đã? Hôm nhân thương mại kiểu gì mà trả lời tin nhắn của vợ 24/7? Hôn nhân thương mại kiểu gì mà cứ đúng giờ gọi điện thoại cho vợ hỏi han ân cần thế kia? Hôn nhân thương mại kiểu gì mà phải đi loanh quanh ba tiếng đồng hồ chỉ để mua một con búp bê nhỏ màu hồng?
Đám bạn: Hôn nhân thương mại cái quái gì! Đều là thủ đoạn của Giang Kỳ! Đều là thủ đoạn của đôi vợ chồng thối này!
Mà bản thân Giang Kỳ lại cười cười, thủ đoạn sao? Vậy thì là thủ đoạn vậy.
Nếu anh không lên kế hoạch cẩn thận thì sao bọn họ có thể cửu biệt trùng phùng.
《Vở kịch nhỏ》
Trưởng khoa Ngoại của bệnh viện Bắc Thành họ Giang tên Kỳ, đảm đương chức danh “Cao Phú Soái” của bệnh viện thành phố.
Cao: Kỹ thuật siêu cao, tỷ lệ phẫu thuật thất bại gần như bằng không.
Phú: Con trai út của nhà họ Giang giàu có ở Bắc Thành.
Soái: Giá trị nhan sắc có thể đè bẹp được rất nhiều tiểu thịt tươi trong giới giải trí.
Không chỉ có bệnh viện thành phố, các bệnh viện khác cũng muốn đào người.
Cũng có người muốn làm bạn gái của anh, nhưng Giang Kỳ lại không chút động lòng.
Một ngày nọ, y tá trưởng của khoa cùng các em gái trong khoa hỏi về hình mẫu lý tưởng của bác sĩ Giang.
Giang Kỳ suy nghĩ hai giây: “Bánh bèo nhõng nhẽo một chút.”
Y tá trưởng:?
Lúc này, điện thoại đang treo của Giang Kỳ truyền đến giọng nói tức giận của Kiều Lộc: “Tên họ Giang kia, anh ngoại tình rồi đấy à? Anh nói đi, bánh bèo nhõng nhẽo là ai?”
Giang Kỳ cười nói: “Em nói xem.”
Kiều Lộc xì một tiếng rồi cúp điện thoại.
Tối hôm đó, Kiều Lộc đến đón người tan làm, bên ngoài trời mưa lác đác, lúc xuống xe, đôi giày trắng của Kiều Lộc lấm lem bùn đất, cô rất không vui vươn tay về phía người đàn ông đang đi về phía cô: “Giày em vừa mới mua, phiền quá đi.”
Giang Kỳ lấy ra một đôi giày cao gót xinh đẹp từ hộp giày dự phòng ra như thường lệ, anh ngồi xổm xuống rồi thay đôi giày lấm lem trên chân Kiều Lộc ra. Sau đó, anh xoay người lại rồi vỗ lên vai mình: “Lên nào.”
Anh cõng người phụ nữ đến bãi đậu xe, anh cười nói: “Bây giờ đã biết là ai bánh bèo nhõng nhẽo chưa?”
Thứ trả lời anh là vết răng mà Kiều Lộc đã cắn lên cổ anh.
Ngày hôm sau, bệnh viện thành phố lại rộ lên tin đồn: Bác sĩ Giang của khoa Ngoại sau khi tan làm đã cõng một người phụ nữ lên xe, vậy là bông hoa của núi cao bị hái rồi đúng không.
Về chuyện này, Giang Kỳ đã chính miệng trả lời: Đó là bà xã tôi.