Chương 12: Xử lí tiệm hoa của cô (2)
Sau một hồi thì Lãnh Hàn cũng chạy tới, anh lao thẳng vào phòng bệnh của Lâm Tuệ Mẫn, bác sĩ đang chăm sóc cô biết người đàn ông này là ai nên ông ta cũng không dám thất lễ với cô, ông ta chỉ nhắn nhủ vài lời về bệnh tình cũng như cách làm sao để tốt cho vết thương của cô gái này rồi ông ta xin phép ra ngoài.
Lãnh Hàn ngồi xuống ghế bên cạnh giường của Lâm Tuệ Mẫn, anh sờ lên vết thương được quấn vải trắng trên đầu cô, cũng may là anh gọi điện cho bọn thuộc hạ của mình kịp chứ không biết mọi chuyện tồi tàn nào hơn sẽ xảy ra bởi sự ra lệnh của anh nữa.
Sau khi trợ lí Trương đem đoạn clip lên cho Lãnh Hàn, Lãnh Hàn đã cùn với Lý Mẫn Đức ngồi xem đoạn clip đó, Lãnh Hàn không ngờ cô gái bị hại trọng đoạn clip này là Lâm Tuệ Tâm.
Hồi sáng nay anh có cho bọn họ tới để dạy cô một bài học vì tội xấc xược hôm bữa dám tát anh một cái bạt tai, còn chửi anh không ra gì nữa chứ, nhưng giờ coi đoạn clip người bên trong là cô không hiểu sao anh lại vội bắt máy kêu thuộc hạ của mình dừng lại.
Ngày hôm đó, có một đoàn người đến để dựng các thiết bị âm thanh, ánh sáng và các thứ có liên quan đến cho bữa tiệc tối đã được trưởng phòng kế hoạch Lý thuê từ một trung tâm dịch vụ như mọi lần và lần này cũng vậy, nhưng lần trang trí hoa lần này lại không phải là đoàn dịch vụ của trung tâm đó nữa vì trung tâm khâu đó đang có một tí trục trặc.
Nên Lý Mẫn Phong mới gọi cho cô gái này tới, nhưng Lãnh Hàn không ngờ cô bé này chính là bạn thân của trưởng phòng Lý, người mà rất có năng lực trong tập đoàn, hầu như từ trước việc gì mà liên quan tới phòng kế hoạch đều được xử lí rất tốt nhờ những người có năng lực như thế.
Đoạn clip ghi lại hình ảnh phó phòng kế hoạch chính là Đàm Di Vân đã đứng lén lút ở ngoài phía cửa hội trường, sau khi trưởng phòng Lý rời đi cô ta đi vào trò chuyện với Lâm Tuệ Mẫn một lúc rồi đi ra, cô ta đặt bên ngoài một bịch đen gì đó và được người ta giao đến bằng cửa sau và cô ta ra nhận, đến khi vào trong cô ta nói chuyện với một người đàn ông trong đám làm việc dịch vụ ngày hôm đó và giao cho anh ta cái bịch đen đó rồi rời đi.
Người đàn ông này cầm bịch đen đi vào phòng bơi cất vào một góc rồi sau đó ra kiếm Lâm Tuệ Mẫn đang đứng ở đó, không biết nói gì mà Lâm Tuệ Mẫn đã đi theo hắn.
Theo lời kể của trưởng phòng Lý thì tên đó nói dẫn cô đi gặp trưởng phòng Lý để nhận tiền, nào ngờ tên này lại dẫn cô tới bể bơi sau đó đẩy cô xuống hồ rồi tiếp sau đó bịch đen đó được mở ra là những con rắn được thả xuống nước.
Lâm Tuệ Mẫn không biết bơi nên đã phải chới với cầu xin nhưng nhận được sự vô tình của người đàn ông này và cứ thế cô bị rắn tấn công rồi chìm nghỉm ở dưới nước, cũng may có Lý Mẫn Đức nếu không thì bây giờ cô là một cái thi thể chết nằm trong nhà xác rồi.
Vậy là sự việc đã sáng tỏ, chính Đàm Di Vân đã mua những con rắn này sau đó thuê người hãm hại cô, cô ta là đang tính giết người ngay chính trong tập đoàn của hắn luôn sao, khốn kiếp Lãnh Hàn hắn sẽ không dễ dàng gì cho qua chuyện này một cách êm đẹp vậy đâu, cứ để cô ta thảnh thơi thêm vài ngày nữa nữa vậy, Lãnh Hàn anh lo cho cô gái này trước đã.
Nếu như vừa nãy anh không nhanh thì có phải giờ đây cái tiệm hoa nhỏ của cô cháy thành cho rồi không, rồi có khi nào cô tự thiêu mình cùng với đám cháy không chứ, chắc cũng dám lắm chứ, bị người ta hại suýt mất mạng như vậy còn không thèm kể thì cái này không biết như nào, đúng là coi mạng của mình không ra gì mà.
– Dạ chủ tịch, ngài có việc sai bảo ạ.
– Cho người dọn dẹp, sửa sang lại tiệm hoa nhỏ của Lâm Tuệ Mẫn cho tôi, còn nữa mua những loại hoa loại cây và các cái bình hôm nay đã phá hoại mua y đúc cái cô ấy mua mang về cho cô ấy, làm sai một cái nào thì chuẩn bị nghỉ việc đi.
– Dạ vâng chủ tịch.
Cái gì vậy trời, trợ lí như tôi đây đúng là đau khổ, rõ ràng là chủ tịch của anh cho người đến dạy dỗ cô ấy một bài học, xong cái đòi xử lí họ kêu họ chuẩn bị quan tài, xong bây giờ kêu anh rọn đóng bầy hầy này rồi mua những thứ đó không thì chuẩn bị nghỉ việc, còn gì đau đớn hơn không trời.
Nhưng bọn họ biết rằng cô gái này có thể sẽ là Lãnh thiếu phu nhân trong tương lai, mốt có người trị được chủ tịch của bọn họ rồi, chờ tới ngày đó thôi, nghĩ thôi mà thấy hạnh phúc gì đâu.
Không biết tại vì sao Lãnh Hàn thấy cô không phải như loại người mà ban đầu anh nghĩ, cô giống như lời bà nội và thằng bạn thân anh nói vậy, lương thiện, ngoan ngoãn lại còn rất quật cường nữa, qua sự việc đó đúng là anh cảm thấy con người cô không mưu mô tính kế như anh nói, nếu vậy thì cô đã không giấu chuyện mình bị đẩy xuống nước thay vì nói trượt chân rồi.
Ngắm nhìn Tuệ Mẫn như này đúng thật là cô rất dễ thương, không trang điểm lòe loẹt như những cô gái khác, không nước hoa này kia đơn giản mộc mạc vậy mà anh trước kia cứ nghĩ cô xấu xa, lại còn buông lời sỉ nhục cô rồi lại còn ra tay bóp cổ cô nữa chứ.
Lãnh Hàn ơi, mày có phải là bị điên rồi không, cô chửi anh cũng đúng lắm chẳng sai câu nào cả, anh vuốt nhẹ nhàng khuôn mặt cô, trên tay cô vẫn còn vết rắn cắn.
Anh nhìn xuống dưới chân cũng có nữa, trong tim anh đột nhiên cảm thấy đau lòng, không hiểu vì sao thấy cô như vậy trái tim anh giống như bị ai đó bóp nghẹn lại vậy.
Cô cũng hôn mê hơn nửa ngày trời rồi, sao mãi vẫn chưa thấy tỉnh vậy, anh nắm tay cô cũng rất lâu rồi nhưng chưa có phản ứng gì hết, cô cứ thế nhắm nghiền hai mắt lại.
Lúc này đột nhiên cửa phòng mở ra người bước vào không ai khác chính là bà nội của anh, anh đứng dậy đặt tay cô nhẹ nhàng xuống dưới giường đắp chăn lên cho cô rồi đi ra chỗ bà đỡ lấy bà nội.
Chưa kịp đỡ lấy bà thì anh đã nhận ngay cái bạt tai từ bà rồi, những Lãnh Hàn không bất ngờ, anh biết bà nội tức giận đến nỗi ra tay đánh anh là vì lí do gì, Lãnh Hàn cứ thế cúi đầu nhận lỗi với bà, bà nội lướt qua anh mặc xác anh đứng ở đấy.
– Quỳ xuống.
Lão phu nhân đi lại nhìn đứa cháu dâu bà thương yêu đang nằm trên giường bệnh trên đầu còn quấn miếng băng trắng thế kia liền nói Lãnh Hàn quỳ xuống, Lãnh Hàn cũng quỳ theo lời của bà nội.
– Mẫn nhi à, bà tới rồi nè con tỉnh lại nói chuyện với bà đi được không, bà sẽ trừng phạt thằng nhóc này cho con, không để con chịu thiệt thòi ha.
Lão phu nhân cứ thế chăm sóc cho cô hơn hai tiếng đồng hồ thì mới quay sang đếm xỉa đến thằng cháu mình đang quỳ ở giữa phòng.
– Tiểu Hàn, nếu như con không thích con bé thì cũng không nên làm vậy với con bé, con với người ta không quen biết gì nhau cả rồi đột nhiên con đến tiệm hoa của người ta sỉ nhục người ta lại còn dám động tay với con bé, con sỉ nhục ra tay với con bé thì nó đánh trả lại con thôi.
– Có gì mà con không phục, lại còn cho thuộc hạ đến tiệm của con bé đòi đốt tiệm của nó xong bây giờ để con bé vì nhân viên ở tập đoàn con mà bị thương nhập viện trong tình trạng rơi xuống nước bị rắn tấn công mới được xuất viện đây, bây giờ lại phải nhập viện nữa.
– CON LÀ CHÁN SỐNG RỒI HAY SAO MÀ DÁM ĐỘNG TỚI CON BÉ HẢ TIỂU HÀN.
– Con thử nhìn lại xem, con bé hai lần nhập viện đều dính dáng tới con, một lần là ở tập đoàn, một lần là ở tiệm hoa, đều là do nhân viên và thuộc hạ của con gây ra.
– CON LÀ KHÔNG QUẢN GIÁO TỐT ĐƯỢC CHÚNG PHẢI KHÔNG…HAY CON Ỷ MÌNH CÓ TIỀN CÓ QUYỀN MUỐN LÀM GÌ THÌ LÀM…MUỐN COI CON BÉ RA CÁI GÌ THÌ RA HẢ.
– Bà nội, bà…
– Quỳ ở đó…cấm đứng lên…
Lão phu nhân vì giận thằng cháu này của mình mà lên cơn đau tim của tuổi già, trợ lí Trương thấy vậy chạy lại đỡ lão phu nhân ngồi xuống chiếc ghế sofa để lão phu nhân bình tĩnh lại.
– Lão phu nhân, người bớt giận đi ạ, thiếu gia cậu ấy biết lỗi của cậu ấy rồi ạ, người tức giận như vậy sẽ không tốt cho sức khỏe của người đâu ạ.
Lão phu nhân trước nay ít khi nào lên cơn đau tim cả, bà luôn khỏe mạnh, vui vẻ với mọi người, trong nhà cũng không ai thấy lão phu nhân khi nào mà la mắng hay đánh thiếu gia cả.
Nhưng hôm nay lão phu nhân tức giận đến nỗi mà ra tay đánh cậu, chứng tỏ điều đó cho thấy lão phu nhân rất yêu thương cô gái đang nằm trên giường bệnh kia.
Khi nãy nhận được lệnh của thiếu gia là sửa lại tiệm hoa này của cô Lâm Tuệ Mẫn thì đột nhiên lão phu nhân được tài tế của Lãnh gia đưa tới tìm Lẫm Tuệ Mẫn, lão phu nhân cho người tìm hiểu lí do tại sao cô nghỉ một tuần bán hoa vừa rồi, thì biết được cô bị thương ở tập đoàn đến nỗi phải nhập viện nên lão phu nhân mới đến tìm cô để xem vết thương của cô ra sao thì nào ngờ chứng kiến cảnh bầy hầy này, lão phu nhân nổi trận lôi đình thẩm vấn trợ lí Trương thì được biết mọi chuyện như vậy và cô Lâm Tuệ Mẫn lại một lần nữa nhập viện.