Chương 4 - Ta vậy mà xuyên thư.
Cửa phòng đột ngột vang lên tiếng gõ nhẹ, một giọng nói nhẹ nhàng lại thanh thoát vang lên :
” Thiếu gia, có tin vui, a đầu Ngọc nhi mới thám thính được tin vui, nô tì vừa nghe được thì lập tức đến báo, thiếu gia, người đã tỉnh dậy chưa?”
Lý Mộ Phong trốn trong chăn trầm mặc, hắn xuyên không, hơn nữa là xuyên thư. Thông qua kí ức của chủ nhân cơ thể này để lại, hắn chắc chắn 100% bản thân đã xuyên thư, hơn nữa là xuyên vào trước lúc cốt truyện xảy ra hai năm.
Chủ nhân thân thể này tên là Hàn Ân, trưởng tử của gia chủ Hàn gia, Xích Quỷ quốc, năm nay vừa tròn 12 tuổi. Mà truyện hắn xuyên vào lại chính là quyển truyện đam mỹ duy nhất hắn đọc trong cuộc đời, hơn nữa là đọc trước khi chết.
“Tu chân chi ta thắng nhân sinh” .
Một truyện đam mỹ tu chân lấy bối cảnh cổ trang, tu luyện làm gốc mà thăng cấp, mà nơi hắn đang sống, chính là tu chân giới. Tu chân giới gồm ba đại lục chính, trong ba đại lục này chia ra làm nhiều tiểu đại lục nhỏ. Mà nói hắn đang sống là tiểu đại lục Thiên Nguyệt, một đại lục nhị cấp trong tứ cấp của đại Lục Á Nguyệt, Một đại lục năm giữa hai đại lục còn lại Vì sao hắn biết ư? tất nhiên không phải là từ trong trí nhớ của Hàn Ân mà là trong “Tu chân chi ta thắng nhân sinh” mà ra.
Trong tiểu đại lục Thiên Nguyệt này, gồm bốn cấp bậc quốc gia, là đại quốc, nhị cấp quốc gia, tam cấp quốc gia quốc gia và tứ cấp quốc gia.
Xích Quỷ đứng trong hàng ngũ đại quốc dẫn đầu, nhưng lại không phải là nhất quốc dẫn đầu trong đại cấp mà là cấp bậc thứ hai trong đại cấp.
Nhất quốc đại cấp bậc nhất chính là Mỹ Châu Quốc.
Nhất quốc đại cấp bậc ba là Lộ Ảnh quốc.
Nhất quốc đại cấp bậc bốn chính là Chiêu quốc.
Ở tu chân giới, cấp bậc tu luyện được chia làm ba cảnh giới :
Hạ cảnh giới bao gồm năm tầng: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kết Đan, Nguyên Anh, Hoá Thần.
Trung cảnh giới thì có ba tầng: Luyện Hư, Hợp Thể, Đại Thừa.
Đến thượng cảnh giới : chỉ có một cửa quan là Độ Kiếp
•Trong đó Luyện khí ( Sơ, Trung, Hậu, điên phong) chia làm 9 bậc.
– Luyện khí từ bậc 1-3 : tẩy rửa kinh mạch.
– Luyện khí từ bậc 4-6: Đúc xương, rèn cốt.
– Luyện khí từ bậc 7-9: Luyện nhục*.
( Nhục trong nhục thể.)
giai đoạn này, tuổi thọ trung bình từ 120-150 năm.
•Trúc cơ kỳ ( Sơ, Trung, Hậu, điên phong): giai đoạn này tuổi thọ là 200 năm. Đây chính là giai đoạn xây dựng nền móng căn cơ.
•Kim đan: đây mới là tu vi chân chính được coi là tu sĩ tu tiên, có thể ích cốc từ đây và tuổi thọ trung bình là 500 năm.
• Nguyên Anh ( Sơ, Trung, Hậu, điên phong): 2000 năm.
• Hóa thần ( Sơ, Trung, Hậu, điên phong): có thần thức.
…
Tu vi tối cao ở các đại quốc là:
Ở đại quốc: hóa thần hậu kỳ , nhị cấp quốc gia: Hóa thần trung kỳ, tam cấp quốc gia quốc gia: Hóa thần sơ kì và tứ cấp quốc gia: Cũng là hóa thần sơ kỳ nhưng rất hiếm và ít hơn tam cấp quốc gia. Thông thường chỉ có 1 hoặc không có.
Mà muốn tu tiên thì phải có linh căn, nguyên chủ tu vi luyện khí kì cấp 7, linh căn hệ hỏa mộc song Linh căn. Là một pháo hôi chính hiệu, gia cảnh không quá cao- Hàn đại gia tộc , một trong tam đại gia tộc đứng đầu Xích Quỷ quốc ( Hàn- Mạc- Bạch), chỉ sau hoàng tộc. Tính tình ương bướng kiêu ngạo, hơi não tàn và tự cho bản thân thông minh, tu vi tạm ổn, cũng thuộc top đầu trong những tiểu thư thiếu gia gia tộc. Là một song nhi nhưng tướng mạo lại hơi nam tính hóa, được xếp vào tướng mạo hạng hai, không quá đẹp mắt. Nguyên chủ lại mang thân phận là vì hơn phu của Công chính thứ nhất: Mạc Viễn. Cũng chính là nhân vật yêu thích nhất của Lý Mộ Phong. Vai trò nguyên chủ chỉ có một, bỏ đá xuống giếng khi Mạc Viễn sa sút, khiến hắn lạnh tâm và ức hiếp nhân vật thụ chính, chờ bị vả mặt.
………………….
Lý Mộ Phong hít một hơi thật sâu, đánh bay nhưng suy nghĩ tạp nham trong đầu, tập trung ý thức mà suy nghĩ về thái độ của nguyên chủ. Nguyên chủ là một người kiêu ngạo ương bướng, nô tì hầu hạ bên người, lúc vui sẽ thưởng, lúc buồn sẽ đánh mắng chửi rủa, thậm chí là dùng trượng đánh người để mua vui, tâm địa cực kỳ độc ác. Mà một người kiêu ngạo như nguyên chủ, tất nhiên sẽ không chấp nhận chung bàn với nô tì, tính tình lại thay đổi thất thường, nô tì thân cận nhất chỉ có Châu nhi và Ngọc nhi, một người là song nhi, một người là nữ nhi. Nhưng mức độ thân cận chỉ dừng ở mức trên chủ tớ một chút, chưa đến độ tỉ muội. Chỉ như vậy, hắn vẫn có thể ứng phó được… Lý Mộ Phong thở phào nhẹ nhõm..
Lý Mộ Phong ngồi dậy từ trong chăn, bước về phía bàn trang điểm rồi ngồi xuống, học theo cách nguyên chủ thường hay trả lời mà khàn khàn ngáy ngủ đáp lại: ” Chuyện gì vui mừng quan trọng đến làm phiền ta nghỉ ngơi, nói mau, nếu không đủ vui, cút đi chỗ khác. “
Song nhi a Châu ở ngoài nghe vậy, lập tức đoán được thiếu gia ngủ chưa đủ giấc, đang gắt ngủ. Thầm oán trách bản thân nóng vội tranh công, Châu nhi cẩn thận đáp lại: ” Thưa thiếu gia, là việc của Mạc gia Mạc công tử. Hắn đã trở về, trọng thương nghiêm trọng, khó mà cứu chữa. “
” Hửm, có chuyện tốt vậy sao, vào đây, nói rõ cho ta nghe.” Lý Mộ Phong âm thanh lưu sướng, chuẩn bị tư thế, vừa chống cằm vừa dựa ghế, đợi Châu nhi bước vào phụ họa Châu nhi là tiểu tử tâm phúc của nguyên chủ, dựa theo ký ức thì tên này có chút tham lam hay phù hoạ, lại thích trèo cao nhưng ngược lại, tướng mạo rất tốt, ít nhất đi ra đường cùng sẽ có vài ba nam nhân ngoảnh đầu lại nhìn.