Chương 1
Người đứng ở bên cửa sổ sát đất thật lớn đang ôm lấy hai tay, run rẩy co cụm, gió lạnh làm cho cậu cũng tỉnh táo lại, ánh mắt cậu chuyển hướng về phía ánh mặt trời đang mọc ở phương Đông.
Ánh sáng màu cam nhập vào đôi con ngươi màu nhạt của cậu khiến cho đôi mắt đó lập lòe lóa mắt.
Mặt trời lên mang theo ánh dương ấm áp lọt vào phòng, cậu để chân trần đạp lên sàn nhà đi vào phòng tắm.
Nhắm lại hai mắt, cậu nhẹ nhàng cười một tiếng.
Cố Tinh Thần thế nào cũng không nghĩ ra, vậy mà cậu lại xuyên vào một quyển sách.
Mới vừa ngày hôm qua, cậu vẫn chỉ là một minh tinh nhỏ chỉ biết vây quanh phú nhị đại Hàn Tuyển Ý, lại không nghĩ rằng chỉ mới ngủ một đêm với Lục Tấn Tắc thì cậu bỗng phát hiện bản thân đã xuyên vào một quyển sách – Một quyển sách mà đời trước em gái trợ lý ném cho cậu xem trong lúc rảnh rỗi giết thời gian.
Trong sách nam chính Hàn Tuyển Ý sau khi bị ánh trăng sáng Tô Hàm của gã ra đi không lời từ giã thì cùng với thế thân của ánh trăng sáng là Cố Tinh Thần ở bên nhau. Một năm sau Tô Hàm về nước, Hàn Tuyển Ý phát hiện bản thân gã vẫn rất yêu Tô Hàm, vì thế một lần nữa mở ra hình thức truy thê hỏa táng tràng.
Còn thế thân Cố Tinh Thần ngay từ đầu bị tổn thương, sau lại không cam lòng buông tay Hàn Tuyển Ý nên đã trở thành nam phụ độc ác, cúc cung tận tụy ngáng chân công thụ chính, thành công trở thành đá kê chân xúc tiến cảm tình của hai người, chưa kể lại tự mình đi tìm đường chết, trở thành người bị toàn mạng hắc phải cút khỏi giới giải trí.
Mà buổi tối hôm trước, Cố Tinh Thần mang danh bạn trai cũ lại trùng hợp nhìn thấy Hàn Tuyển Ý cường hôn Tô Hàm, sau khi Cố Tinh Thần đau lòng uống say thì gọi điện thoại cho Hàn Tuyển Ý, Hàn Tuyển Ý còn đang vội bên phía Tô Hàm nên nhờ bạn tốt là Lục Tấn Tắc hỗ trợ đưa Cố Tinh Thần về nhà.
Không biết sau đó thế nào, hai người lại lăn giường với nhau.
Buổi sáng ngày hôm sau tỉnh lại, Cố Tinh Thần tuôn ra những lời tàn nhẫn đối với Lục Tấn Tắc, sau đó về đến nhà liền ngã nhào lên giường ngủ mất.
Hôm nay tỉnh lại, Cố Tinh Thần nhớ ra tất cả bên trong cốt truyện.
Cậu chính là cái tên thế thân của ánh trăng sáng đó, bị nam chính Hàn Tuyển Ý vứt bỏ rồi không ngừng khiến cho vai chính tạo án tử cho mình, hiện giờ lại còn ngủ với nam hai – Chính là nam phụ ác độc – Cố Tinh Thần.
Trong sách nói bởi vì Hàn Tuyển Ý thấy Cố Tinh Thần nhìn rất giống Tô Hàm nên mới cố tình tiếp cận đàn em Cố Tinh Thần. Nhưng trong mắt Cố Tinh Thần, Tô Hàm với cậu không hề giống một chút nào luôn.
Ngoại trừ việc cả hai người đều thuộc dạng người có ngũ quan tinh xảo, khí chất bên ngoài thanh lãnh ra thì gương mặt của Tô Hàm còn kém hơn nhiều so với Cố Tinh Thần, nếu thật sự muốn so sánh thì giá trị nhan sắc của Cố Tinh Thần có thể ném Tô Hàm xa cả mười con phố!
Tắm rửa xong, Cố Tinh Thần vừa xoa tóc vừa đi vào bếp, cậu cầm lấy sữa bò lạnh uống một ngụm rồi nhíu mi lại lầm bầm nói: “Rốt cuộc thì tại sao mình lại thích Hàn Tuyển Ý nhỉ? Rõ ràng Lục Tấn Tắc còn đẹp trai hơn so với gã nữa cơ mà!”
Chẳng lẽ là do vầng sáng của vai chính ư?
Cố Tinh Thần càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này, nếu không bản thân cậu sẽ không não tàn tới nỗi coi trọng Hàn Tuyển Ý đâu, Hàn Tuyển Ý cũng không phải loại hình mà cậu thích.
Huống hồ, Hàn Tuyển Ý còn là một tên tra nam!
Trong đầu nhớ tới Lục Tấn Tắc, Cố Tinh Thần nhấp môi cười.
Nam hai Lục Tấn Tắc quả thực chính là người vì cậu mà đắp nặn lên, cho dù là dáng người, khí chất, đạo đức đều khiến cho cậu yêu thích vô cùng. Điều cậu nên làm bây giờ chính là rời xa tra nam, làm tốt phận sự của mình sau đó ôm được mỹ nhân về, đi lên đỉnh cao nhân sinh!
Đi tìm đường chết chung với tra nam và bông sen trắng đó à? Là do đầu óc cậu không tốt hay là do bệnh tình nguy kịch không thuốc nào cứu được mà phải làm như thế chứ?
Cố Tinh Thần còn đang suy tư thì di động trên bàn vang lên, cậu xem cũng chưa xem liền chỉnh mở loa ngoài.
“Tổ tông của tui, cậu đang ở đâu đó? Sáng hôm nay cậu có cảnh quay cậu lại quên rồi có đúng không?”
Giọng nói bên kia đầu dây rất vang dội, Cố Tinh Thần một bên nấu trứng gà một bên đáp: “Một lát nữa em sẽ đi, tới phim trường gặp nha, anh Viên không cần tới rước em.”
Viên Cần ở đầu dây bên kia ừ một tiếng, sau đó lại thấy kỳ quái, tiểu tổ tông luôn luôn lười tự mình lái xe sao hôm nay đột nhiên lại đổi tính rồi ta?
Không phải lại có cục diện rối rắm nào muốn y giải quyết chứ?
Viên Cần có chút sốt ruột, gương mặt Cố Tinh Thần rất đẹp, ở trong một quần chúng minh tinh luôn đứng số một số hai. Ỷ vào trong nhà có tiền muốn làm gì là làm nên không một chút cố kỵ, đáng thương thay cho người đại diện là y phải đi theo sau chùi đít cũng không kịp!
Một chiếc xe thể thao đánh một đường cong đẹp mắt chạy thẳng vào chỗ đỗ xe của phim trường, một người thanh niên trẻ tuổi mặc quần áo hưu nhàn màu nhạt từ trên xe bước xuống dưới, cậu mang kính râm, khóe miệng câu lên một nụ cười nhạt.
Viên Cần bước nhanh ra phía trước, “Mau mau mau, đạo diễn đã hối mấy lần rồi, đến phiên cậu diễn đó.”
Cố Tinh Thần tháo kính râm xuống, mắt nhìn xung quanh một vòng rồi nhàn nhạt nói: “Gấp cái gì? Tô Hàm tới chưa?”
Bây giờ mỗi lần Viên Cần nghe thấy tên Tô Hàm là đau đầu, đừng nói vị này lại muốn kiếm chuyện với người ta nữa nha?
“Đã tới rồi, đang hóa trang, cậu cũng mau đi đi.” Viên Cần cẩn thận nhìn sắc mặt cậu, “Một lát nữa hai người phải diễn phối hợp, cậu đừng quá…”
“Đừng quá cái gì?” Cố Tinh Thần liếc xéo y, cười nói: “Sợ em đánh chết cậu ta à? Em lại không ngu ngốc như vậy!”
Viên Cần:…
Cậu không ngốc sao? Có phải cậu đã hiểu sai bản thân cậu rồi không?
Viên Cần đang muốn nói gì nữa thì thấy vẻ mặt cậu tươi cười quỷ dị nhìn chằm chằm vào chỗ nào đó, y thuận mắt nhìn qua thì thấy Lục Tấn Tắc đang ngồi ở một bên xem kịch bản.
Mắt Cố Tinh Thần lướt qua trên người Lục Tấn Tắc, xem cậu phát hiện gì nè, là một người nam hai luôn nỗ lực cố gắng đó nha!
Trong sách Lục Tấn Tắc là bạn tốt của Hàn Tuyển Ý, chẳng qua Lục Tấn Tắc là dựa vào thực lực đi lên đỉnh còn Hàn Tuyển Ý là dựa vào lưu lượng.
Lục Tấn Tắc thuộc loại hình có gương mặt đứng đắn, làn da có chút màu đồng cổ, cười rộ lên rất có sức hấp dẫn, chẳng qua anh lại không hay cười.
Tài nguyên của anh không được tốt như Hàn Tuyển Ý, lúc Hàn Tuyển Ý đã có thể tùy tiện lấy kịch bản nam chính thì anh còn đang cố gắng nỗ lực.
Dường như cảm nhận được có ánh mắt dính trên người mình, Lục Tấn Tắc ngẩng đầu lên liền đối diện với một đôi mắt đào hoa hơi hơi cong lên, trong đôi mắt đang nhìn anh chứa đầy ý cười. Lục Tấn Tắc hơi hơi nhíu mày, sau đó nghĩ tới điều gì đó rồi lại không được tự nhiên mà rũ mắt xuống.
Anh mân mân khóe môi, đến khi ngẩng đầu lên lần nữa thì người nọ đã không còn ở đó nữa rồi.
Đến phòng hóa trang, Cố Tinh Thần đẩy cửa ra liền thấy một nam sinh hiền hòa đang khen chuyên viên trang điểm, chọc cho chị chuyên viên trang điểm cười ha ha.
“Tô Hàm à làn da của cậu thiệt tốt quá, màu da thật đều, dễ trang điểm, hơn nữa ngũ quan của cậu rất đẹp, chỉ cần hóa trang chút thôi là rất ăn ảnh rồi.”
Tô Hàm đang muốn nói chuyện thì bên tai truyền đến một tiếng cười khẽ. Hắn quay đầu lại thấy người tới xong thì lập tức mím chặt môi, theo bản năng lộ ra dáng vẻ co rúm.
Cố Tinh Thần tới ngồi bên cạnh hắn, ra vẻ kinh ngạc nói: “A, tôi vừa nghe chị ấy khen cậu, sao chưa gì cậu đã biến thành tủi thân như vậy rồi Tô Hàm? Bị gì thế? Chị ấy khen không đúng à?”
“Không phải, không có.” Tô Hàm ấm ức nhìn về phía chuyên viên trang điểm, hắn còn cắn môi lắc đầu tỏ vẻ không có.
Đây là bộ diễn đầu tiên sau khi hắn về nước, hắn không thể để cho bất cứ người nào có ấn tượng không tốt đối với hắn được.
Cố Tinh Thần quay đầu nhìn vào trong gương, cười tủm tỉm nói: “Không phải như vậy thì đừng làm vẻ mặt tủi thân như thế chứ, tôi vừa mới đi vào, không có khi dễ cậu nha!”
Tô Hàm nhìn Cố Tinh Thần cười xán lạn, trong mắt hắn hiện lên một tia không rõ, ngay sau đó gục đầu xuống.
Hàn Tuyển Ý nói Cố Tinh Thần chỉ là thế thân của hắn nhưng hắn biết Cố Tinh Thần đẹp hơn so với hắn, hoàn cảnh gia đình so với hắn cũng tốt hơn, điểm nào cũng đều tốt hơn nhiều so với hắn cả, hắn chỉ có tình yêu của Hàn Tuyển Ý, cho nên hắn phải nắm chặt lấy mới được.
Cố Tinh Thần đương nhiên nhìn thấy ý xấu trong mắt Tô Hàm. Lúc còn chưa nhớ lại nội dung trong sách, não cậu thật sự rất tàn, kể từ khi Tô Hàm vào tổ thì luôn dằn vặt hắn, mỗi lần đều sẽ làm cho người khác cảm thấy cậu đang bắt nạt Tô Hàm, để lại ấn tượng vừa kiêu ngạo vừa bướng bỉnh trong mắt mọi người.
Cậu xác thật kiêu ngạo bướng bỉnh, nhưng cũng không thể ăn mệt không không như vậy nhé!
Theo cậu thấy thì hai vai chính trong quyển sách này hoàn toàn phù hợp với giả thiết tra công tiện thụ, nếu mà theo chân bọn họ nhấc lên quan hệ thì thế nào IQ sẽ tự động rơi rớt thê thảm.
Trong ánh mắt đầy vẻ kỳ quái của chuyên viên trang điểm, Cố Tinh Thần cười nói: “Phiền chị giúp em hóa trang nhanh chút, em còn muốn xem kịch bản nữa.”
Chuyên viên trang điểm nhanh chóng hóa trang cho Tô Hàm xong rồi cầm đồ nghề chuyển về phía Cố Tinh Thần, chuyên viên trang điểm nhìn vào gương nửa ngày rồi cô đột nhiên nhận thấy dáng vẻ Cố Tinh Thần thật sự quá đẹp.
“Thầy Cố, làn da của cậu đẹp quá, vừa trắng vừa mềm, không nhìn thấy cả lỗ chân lông, nếu cậu mà là nữ chắc chắn sẽ bị ghen ghét chết mất. Gương mặt tinh xảo không nói tới rồi, lại còn rất chuẩn, không phải nói chứ đúng là không có góc chết luôn.”
Cô chỉ nghĩ sao nói vậy, hoàn toàn không chú ý tới Tô Hàm ngồi một bên đen mặt.
Chuyên viên trang điểm một bên khen đến thiệt tình thật lòng một bên đánh lót nền xong lại tiếp tục nói: “Làn da cậu trắng quá nhưng nhân vật của cậu yêu cầu tôi phải hạ thấp 2 lần tông da, còn phải hóa trang chút ít tàn nhang cho cậu nữa.”
“Không sao, chị cứ theo như nhân vật trong kịch bản mà hóa trang, kêu em Tinh Thần là được rồi.”
Chuyên viên trang điểm không nghĩ tới cậu dễ nói chuyện như vậy. Lúc cô vừa mới hóa trang cho Tô Hàm, Tô Hàm còn làm nũng nhờ vả cô –
“Chị ơi, phiền chị hóa trang cho em đẹp một chút, nhân vật trong kịch bản da rất trắng, đi theo con đường quý công tử. Cám ơn chị!”
Tuy rằng nói ngọt nhưng yêu cầu lại nhiều, cứ như thế một khi so sánh thì hiển nhiên thấy Cố Tinh Thần dễ chịu hơn nhiều.
“Ủa, Tinh Thần, sao trán của cậu nóng quá vậy, có phải đang sốt không?” Chuyên viên trang điểm sờ lên trán cậu liền cảm thấy không đúng, sau đó nhìn lại thì quả nhiên thấy hai má cậu đã ửng đỏ.
Cố Tinh Thần cũng sờ lên, đúng là có chút nóng nhưng cậu không thèm để ý: “Không sao, một lát quay xong uống chút thuốc là được.”
Chuyên viên trang điểm kêu người tới tìm thuốc, không đồng ý nói: “Nghe tôi, uống thuốc hạ sốt trước đi.”
Cố Tinh Thần hóa trang xong thì uống thuốc, khi cậu quay đầu lại tìm người thì không biết Tô Hàm đã ra khỏi phòng hóa trang từ khi nào, không thấy đâu nữa.
Cậu dạo qua một vòng không thấy Lục Tấn Tắc nhưng ngược lại thấy Hàn Tuyển Ý với Tô Hàm cùng nhau đi vào phim trường, bên kia đạo diễn bắt đầu kêu chuẩn bị.
“Tô Hàm, Cố Tinh Thần, một lát nữa hai người diễn phối hợp, tranh thủ một lần qua đấy.”
Lại nói tiếp không biết cái nghiệt duyên gì đây nữa, lần đầu tiên Cố Tinh Thần gặp mặt Tô Hàm cũng là ở đoàn phim này. Sau đó Cố Tinh Thần một hai phải kêu Hàn Tuyển Ý tới đón, kết quả làm Hàn Tuyển Ý biết Tô Hàm về nước.
Càng trùng hợp chính là trong bộ phim này, Cố Tinh Thần cùng với Tô Hàm lại diễn vai anh em sinh đôi!
Cố Tinh Thần trong nguyên gốc chính là vì bộ phim này mà bị mọi người lấy ra so sánh với Tô Hàm, cuối cùng Tô Hàm tuôn ra việc bị Cố Tinh Thần đoạt đi Hàn Tuyển Ý, còn bị dân mạng bôi nhọ nói cậu không xứng làm thế thân của Tô Hàm, ngay cả trên TV cũng không xứng làm ác độc nam phụ.
Thậm chí Hàn Tuyển Ý còn tự mình ra trận, nói do lúc trước gã thấy Cố Tinh Thần nhìn rất giống Tô Hàm nên mới sinh ra hảo cảm với Cố Tinh Thần.
Cố Tinh Thần nhìn Hàn Tuyển Ý đứng chung một chỗ với Tô Hàm, khóe miệng cậu nhấc lên ý cười.
Tra nam tiện thụ! Trời sinh một đôi!
HOÀN CHƯƠNG 1.