Chương 98 - Chương 98
Chưa đầy hai mươi bốn tiếng, Mễ Ly và Hạ Tuyết đã bá chiếm toàn bộ hot
search trên mạng xã hội, những gì diễn ra trong lễ trao giải được cư dân mạng cắt ra và up thành từng đoạn. Trong đó, chuyện Mễ Ly liên quan đến vụ án của Giang Hồng Nguyệt được quan tâm hơn cả, kế tiếp là chuyện giả vờ yêu đương của Hạ Tuyết và Hoắc Đình Kiêu, những tin khác thì độ hot
kém hơn một chút.
[Lễ trao giải lần này đặc sắc quá, cô diễn viên họ Mễ nào đó tưởng bản thân là anh
hùng, không ngờ lại trở thành tâm điểm cho vụ giết người chặt xác chấn
động lúc trước.]
[Đúng vậy, tôi cũng không ngờ là cô ta có liên quan luôn đó, lúc trước mỗi khi xuất
hiện trước công chúng là cô ta luôn tỏ vẻ thân thiện với fan, vậy mà sau lưng lại không ngần ngại giết người vì tình yêu sai trái.]
[Hôm qua tôi xem xong lễ trao giải, thấy Hạ Tuyết sai một thì cô ta cũng sai đến mười, chẳng người nào chịu thua người nào cả. Họa chăng Hạ Tuyết
còn có nhân tính hơn một xíu, ít nhất thì cô ta cũng chỉ thao túng tâm
lý, xúi giục người khác hắt nước dơ lên người đối đầu chứ không hề có ý
giết người, còn cô họ Mễ kia thì…]
[Hai người độc ác đấu qua đấu lại cuối cùng chỉ có cô trợ lý bị giết kia là tội nghiệp nhất.]
[Tôi thì chỉ quan tâm đến chuyện yêu đương thật giả giữa Hoắc Đình Kiêu và
cái cô họ Hạ kia thôi. Ban đầu thấy chuyển từ em sang anh là tôi đã thấy lấn cấn rồi. Quả nhiên là cô ta không an phận, muốn trèo cao hơn. Hoắc
Đình Kiêu là doanh nhân ưu tú, có nhiều tài sản hơn em trai Hoắc Thiên
Ân, tuy rằng nhà họ Hạ rất giàu nhưng tham vọng muốn gộp chung với nhà
họ Hoắc chắc chắn là luôn luôn được nung nấu.]
[Mấy người nhà giàu có ai yêu đương bình thường đâu. Nhà họ Hoắc nên mừng vì cô họ Hạ kia không chờ đến khi kết hôn với em trai mới ngoại tình cùng
anh trai, bằng không lúc đó lại diễn ra bảy bảy bốn mươi chín cái kịch
bản sóng gió hào môn.]
[Tôi
thì chỉ muốn hai nhà Hoắc – Hạ đứng ra nói rõ họ có yêu đương giả hay
không, có lời của người lớn, chắc chắn mọi chuyện sẽ sáng tỏ.]
[Lầu trên hy vọng hai người đó yêu thật thì khác gì bảo Mễ Ly chưa từng gặp
cô trợ lý xấu số, đừng kỳ vọng quá nhiều vào thần tượng của mình nữa,
tỉnh táo lên rồi nhìn thực tế cho rõ.]
[…]
Cùng vô vàn bình luận khác.
Bầu không khí trong phòng khách nhà họ Hoắc khá nặng, bố mẹ và ông nội của
Hoắc Đình Kiêu cùng bố mẹ của Hạ Tuyết ngồi ở vị trí chính chờ cả hai
nhân vật chính đưa ra cách giải quyết. Từ khi Hoắc Đình Kiêu đưa ra đề
nghị đính hôn, bọn họ biết sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện.
Trong nhà không có một ai tin Hạ Tuyết và Hoắc Đình Kiêu thật lòng yêu nhau,
gần đây cả hai lại cùng nhau chung sống càng khiến nghi ngờ trong lòng
họ được gia tăng, kiểu như bọn họ đang cố diễn để qua mắt hai nhà Hoắc – Hạ và công chúng.
“Chuyện này hai đứa định xử lý thế nào?”
Ông Hoắc trầm ngâm hỏi.
“Chúng ta cứ mở họp báo thôi. Con và Tiểu Tuyết không phải diễn kịch, có gì phải đắng đo lo nghĩ chứ?”
Hoắc Đình Kiêu bình tĩnh đáp.
Từ khi xảy ra chuyện đến giờ, hắn vẫn luôn âm thầm xử lý mọi chuyện, cố
gắng khống chế bình luận ác ý để không làm Hạ Tuyết cảm thấy buồn tủi
khi đọc những bình luận đó.
“Hai đưa nói thật đi, có phải hai đứa chỉ yêu giả phải không? Nếu đúng thì
cứ thừa nhận, chúng ta sẽ không nói chuyện này ra ngoài đâu.”
Bà Hạ lo lắng hỏi.
Chuyện hôn nhân đại sự của con gái luôn khiến bà day dứt, trước đây mỗi ngày
Hạ Tuyết đều nói là phải gả cho Hoắc Thiên Ân, bây giờ thì chững chạc
hơn một chút lại sống cùng Hoắc Đình Kiêu, việc yêu từ em sang anh đã
làm vài người trong nhà họ Hạ châm chọc, lời ra tiếng vào mấy tháng nay.
“Mẹ, con và Đình Kiêu không yêu giả, con và anh ấy thật lòng với nhau!”
Hạ Tuyết khẳng định chắc nịch.
“Thật ra thì bọn ta không ai tin điều đó cả!” Ông Hạ nói: “Tiểu Tuyết thay
đổi quá nhanh, lúc trước con một mực muốn lấy Thiên Ân, bây giờ thì lại
nói mìn với Đình Kiêu tâm đầu ý hợp, sau buổi họp báo lần trước, trong
lòng ta vẫn luôn đặt nghi vấn về chuyện này. Mà đây chắc không phải là
hoài nghi của một mình ta đâu nhỉ?”
“Bác Hạ, ông nội, bố mẹ, con và Tiểu Tuyết không yêu giả, mọi người có thể tin tưởng bọn con một chút không?”
Hoắc Đình Kiêu không vui hỏi.
“Hai đứa lấy gì chứng minh là mình không yêu giả?”
Ông Hoắc hỏi lại.
“Vậy bố lấy gì chứng minh con và Tiểu Tuyết yêu giả?”
Hoắc Đình Kiêu nắm chặt tay Hạ Tuyết hỏi ngược lại.
Hắn vẫn luôn biết tất cả mọi người không ai tin hắn và Hạ Tuyết yêu nhau
thật, điều này cũng không thể trách hok vì cả bản thân hắn ban đầu cũng
không tin chuyện này, mất một thời gian dài hắn mới có thể tin đây là
thực không phải là nằm mơ.
“Ông nội, bác Hạ, bố mẹ, mọi người hãy tin con và Đình Kiêu, bọn con không có giả vờ yêu nhau để lừa gạt ai cả.”
“Bọn ta có thể tin hai đứa nhưng dư luận bên ngoài thì sao? Hai đứa định sẽ
giải quyết thế nào? Chúng ta đâu thể mặc kệ lời bàn tán được?”
Ông cụ Hoắc hỏi.
“Con và Tiểu Tuyết đang tìn cách.” Hoắc Đình Kiêu nói: “Thật ra cách khả khi nhất là tổ chức họp báo và lễ đính hôn sớm, trong buổi họp báo cần có
sự khẳng định của người lớn mới có thể trấn áp dư luận. Tiệc đính hôn
cũng cần làm nhanh, sau đó con sẽ cho Tiểu Tuyết một hôn lễ thế kỷ.”
“Đình Kiêu, con nói nghiêm túc à?”
Bà Hoắc chần chừ lên tiếng.
“Đúng vậy ạ, con đang nói rất nghiêm túc!”
Nói đoạn, Hoắc Đình Kiêu đột ngột đứng lên rồi đưa tay vào túi quần lấy ra
một hộp nhung nhỏ. Hắn chậm rãi mở nó ra, bên trong đó là một chiếc nhẫn kim cương sáng lấp lánh.
“Đình Kiêu, đây là…?”
Bà Hạ nghi hoặc hỏi.
“Đây là nhẫn con chuẩn bị để cầu hôn Tiểu Tuyết. Con vốn dĩ có ý định tổ
chức một buổi cầu hôn lãng mạn cho cô ấy vào mấy ngày nữa, nhưng xem ra
bây giờ ý định này cần phải thực hiện sớm hơn.”
Hoắc Đình Kiêu nói rất nghiêm túc.
Ngay cả Hạ Tuyết cũng vì chuyện này làm cho bất ngờ. Nhìn chiếc nhẫn sáng
chói trên tay hắn, trong lòng cô có nhiều cảm xúc hỗn độn.
“Nếu thật sự hai đứa nghiêm túc, không giả vờ yêu thì tổ chức họp báo đi,
thông báo cho mọi người biết sớm một chút cũng đỡ xảy ra thêm nhiều
chuyện phiền phức.”
Ông cụ Hoắc thở dài.
Hôn nhân của cháu trai xem ra không thể thay đổi rồi, tuy rằng ông luôn
không hài lòng vì lộn xộn tình cảm giữa hai anh em Hoắc Đình Kiêu và Hạ
Tuyết, nhưng chuyện đã định rồi thì ông còn có thể làm gì được nữa.
“Chuyện này con sẽ sắp xếp rồi thông báo với mọi người sau!”
(…………….)
Phòng làm việc của Hoắc Thiên Ân luôn luôn tĩnh lặng, hắn đang nhìn báo cáo
kết quả điều tra về chuyện camera giám sát bị lộ ra ngoài. Trong vòng
hai mươi bốn tiếng, kể từ khi xảy ra sự việc, hắn đã bắt tay vào điều
tra triệt để những người liên quan đến Mễ Ly, để có thể mua chuộc được
người trong Hoàng Duệ không phải dễ, chắc hẳn ả đã tốn nhiều tâm tư và
có người giúp đỡ trong chuyện này.
Mấy ngày trước khi Hoắc Đình Kiêu điều tra về Trương Tử Sơn đã tình cờ biết được ả và tên đó từng qua lại.
“Tống giám đốc, phòng quan hệ công chúng muốn biết khi nào sẽ lên bài thông
báo chính thức về chuyện đóng băng mọi hoạt động của Mễ Ly, hiện tại
trên mạng đang bàn tán rất nhiều về chuyện cô ta bii tình nghi giết
người, bọn họ cũng hỏi chuyện giữa anh em anh và cô Hạ có cần lên bài
đính chính luôn không?”
Trợ lý mang một xấp tài liệu đến cho Hoắc Thiên Ân dè dặt hỏi.
Sau chuyện hôm qua, cả đêm Hoắc Thiên Ân ở công ty để xử lý nội bộ, người
bán đoạn camera giám sát cho Mễ Ly không khó để điều tra, sau khi giải
quyết mấy kẻ đó. Hoắc Thiên Ân không ngủ, không nghỉ dùng tất cả mối
quan hệ hắn có để điều tra chuyện về Mễ Ly khi ở nước ngoài lẫn chuyện
trong quá khứ. Chính vì vậy mà kết quả thu thập được mới có nhanh như
vậy.
“Nói với phòng quan hệ công chúng cứ xử lý chuyện của Mễ Ly trước đi, còn chuyện kia tôi sẽ tự mình giải quyết.”
Hoắc Thiên Ân đáp.
Hắn mở máy tính để lên mạng, trợ lý không nói thêm gì nữa, hắn “Vâng” một tiếng rồi ra ngoài.
Trên mạng vẫn chưa thôi đàm luận, Hoắc Thiên Ân click vào hot search về
chuyện yêu giả, những bình luận trong đó có lẽ là antifan của Hạ Tuyết
comment nên toàn là lời mắng chửi, một vài người qua đường bình luận bảo nên chờ phía hai nhà Hoắc Hạ lên tiếng thì ngay lặp tức mấy nick hiếu
chiến liền ập vào rủa xả người ta.
Hoắc Thiên Ân rất ít khi quan tâm đến mạng xã hội, đây là lần đầu tiên hắn chăm chú đọc từng bình luận trong bài hot search kia.
Nếu là lúc trước, chắc hẳn hắn sẽ rất vui khi Hạ Tuyết bị mọi người chửi rủa, nhưng mà bây giờ…
[Hạ Tuyết đúng là kẻ lăng loàn, trước đó quyến rũ Hoắc Thiên Ân không xong
liền quay ra dan díu với anh trai người ta. Sau khi đã có được danh phận lại bắt đầu tòm tèm người khác, không hiểu sao loại người như vậy lại
có thể tồn tại trên đời này được nữa. Loại như cô ta nên cô độc suốt
đời, cả đời đáng bị mọi người nguyền rủa. Chết rồi thì không được siêu
sinh.]
Dòng bình luận này đập vào mắt Hoắc Thiên Ân, lời lẽ cay đắng, độc địa khiến hắn cảm thấy rất bực bội.
[Dùng lời lẽ cay độc nguyền rủa người khác, cậu không sợ trả nghiệp sao?]
Hoắc Thiên Ân bình luận hỏi.
Hắn đung nick có tích xanh chính chủ nên chưa đầy một phút, rất nhiều bình
luận khác xuất hiện, tuy nhiên hắn lại không quan tâm mấy bình luận đó,
chỉ chăm chăm để ý đến câu trả lời của chính chủ comment.
[Nếu phải trả nghiệp vì nguyền rủa được cô ta tôi cũng thấy rất đáng. Sao hả tổng giám đốc Hoắc nhỏ, anh đang đau lòng cho vị hôn thê cũ của mình
sao? Cô ta phản bội, cắm sừng anh như vậy, anh vẫn bênh vực được à? Đáng khen quá đấy!]
Người đó bình luận mỉa mai.
[Lời lẽ ác độ của cậu nói trên mạng, dù là bất kỳ ai nhìn thấy cũng sẽ bình
luận giống tôi thôi. Hạ Tuyết có thế nào cũng không nên nguyền rủa cô
ấy, còn nữa chuyện giữa tôi, anh trai tôi và Hạ Tuyết không đến phiên
người ngoài lên tiếng.]
[À, tôi cũng đính chính một chuyện, tôi và Hạ Tuyết chưa từng yêu nhau, chuyện
hôn ước là do hai nhà tự định đoạt, tôi chưa bao giờ công nhận điều đó,
nên đừng có tùy tiện thay tôi phẫn nộ.]
Hoắc Thiên Ân đáp trả.
[Không ngờ anh Hoắc nhỏ lại có tấm lòng rộng lượng bao la như biển cả, khiến
tôi khâm phục quá! Nhưng anh rộng lượng là chuyện của anh, tôi mắng chửi là chuyện của tôi, anh cấm tôi sao được?]
[Đúng là tôi không thể cấm cậu, tuy nhiên tôi có thể kiện cậu tội phỉ báng và xuyên tạc sự thật. Nhìn nick của cậu, tôi đoán cậu là fan Mễ Ly đúng
không? Đừng vì thần tượng của mình trở nên mù quáng, không phân biệt
đúng sai kẻo gặp họa đó!]
[Anh Hoắc nhỏ đang uy hiếp tôi đó à? Tôi lại sợ quá đấy! Có giỏi thì đến tìm tôi đi, tôi luôn ở nhà chờ đợi.]
[Cậu đừng nghĩ ngồi sau bàn phím thì không ai tìm ra danh tính của cậu. Tôi
đã xem mọi bình luận từ nãy đến giờ, chỉ có bình luận của cậu là nhiều
câu từ ác ý nhất, tôi đã chụp lại tất cả rồi, cậu chờ nhận thư luật sư
của tôi đi.]
[Tôi mắng chửi Hạ Tuyết liên quan gì đến anh lại phải nhận thư luật sư từ anh?]
[Hạ Tuyết là nghệ sĩ trong công ty của tôi. Bảo vệ quyền lợi cho cô ấy là
chuyện ông chủ như tôi phải làm. Trước giờ Hoắc Thiên Ân này không nói
giỡn, cậu chuẩn bị tinh thần đi.]
[Sẵn đây tôi cũng nói luôn, bất kỳ ai còn bình luận về chuyện giữa tôi, anh
tôi và Hạ Tuyết bằng lời lẽ không hay nữa thì đừng trách tôi. Người đầu
têu cho chuyện này là Mễ Ly đã bị tôi xử lý theo quy định, hy vọng những người nằm ngoài fanclup và cả fanclup tỉnh táo để nhìn nhận mọi
chuyện.]
Hoắc Thiên Ân nhắn
xong thì thoát mạng và tắt máy tính. Đây là lần đầ tiên hắn ra mặt công
khai bênh vực Hạ Tuyết. Thật ra bản thân hắn cũng không nghĩ sẽ lên
tiếng, nhưng khi thấy bình luận ác ý ấy, trong lòng không kiềm được mới
cùng người kia tranh luận.