Chương 1024 Nếu gặp phải vấn đề sẽ phải thương lượng rồi làm.
- Trang Chủ
- Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan - Lâm Bắc Phàm (FULL)
- Chương 1024 Nếu gặp phải vấn đề sẽ phải thương lượng rồi làm.
“Sao lại như vậy?” Nữ đế ngẩng đầu hỏi.
“Dựa vào sự hiểu biết của ta về thái tử Đại Hạ!” Lâm Bắc Phàm cười nói.
Ánh mắt nữ đế lại chăm chú nhìn một lần nữa, chờ đợi câu sau của Lâm Bắc Phàm.
Lâm Bắc Phàm nói tiếp: “Quả thật, sau khi thái tử Đại Hạ Hạ Thiên Khung trở về đã làm ra rất nhiều chuyện tàn bạo, thường xuyên giết từ trong ra ngoài một lần, sát ý tràn ngập, khiến cho Đại Hạ càng thêm hỗn loạn! Nhưng dựa vào sự hiểu biết của ta về thái tử Đại Hạ, hắn ta không phải là một người lỗ mãng, hắn ta làm như vậy nhất định là có thâm ý!” Nữ để hỏi: “Có thâm ý gì?”
“Cái này còn cần phải nói sao, hắn ta muốn nhanh chóng chấm dứt nội loạn, để Đại Hạ hợp lại làm một! Nhưng bên trong Đại Hạ chia năm xẻ bảy, bên ngoài có cường địch nhìn chằm chằm, thời gian kéo dài càng lâu, quốc lực Đại Hạ càng suy giảm nghiêm trọng!”
“Cho nên, hắn ta muốn dùng loại phương thức giải quyết dứt khoát, cạo xương chữa thương này để cứu Đại Hạ!
Chỉ cần giết sạch toàn bộ loạn thần tặc tử trong Đại Hạ, chỉ lưu lại một mình hắn, như vậy quốc gia đương nhiên sẽ thống nhất, hoàn chỉnh!”
Nữ đế hỏi: “Hắn ta không lo lắng hậu quả sao? Ngươi xem hiện tại, bên trong có chư hầu liên quân thảo phạt thái tử, bên ngoài có liên quân các nước muốn nhân cơ hội xâm chiếm Đại Hạ! Nói thật, trẫm chưa từng thấy cục diện nào hỗn loạn như vậy!”
Lâm Bắc Phàm cười nói: “Đương nhiên hắn ta biết hậu quả nhưng hắn ta vẫn làm như vậy, chứng minh hắn ta đã có biện pháp giải quyết nguy cơ này! Trong tay hắn ta nhất định có một con át chủ bài khổng lồ! Bệ hạ, người cứ nhìn đi, nếu như không ngoài dự liệu của ta, trận nội chiến Đại Hạ này rất nhanh sẽ chấm dứt, liên quân các nước cũng sẽ nhanh chóng tan rã! Chúng ta không tham dự vào việc này mới là sáng suốt nhất!”
Nữ đế nở nụ cười: “Trẫm cũng nghĩ như vậy! Để bọn họ đi đánh đi, bây giờ chúng ta toàn lực chuẩn bị hôn lễ!
Chờ bọn họ lưỡng bại câu thương, chúng ta xem có cơ hội được lợi từ đó hay không!”
Lâm Bắc Phàm cũng nở nụ cười: “Bệ hạ nói rất đúng!”
Kế tiếp, quả nhiên là Đại Võ khoanh tay đứng nhìn, không tham dự vào việc này.
Mà sáu tiểu quốc kia lại thành lập liên quân trăm vạn người một lần nữa, đánh dẹp Đại Hạ. Nhưng làm cho người ta dở khóc dở cười chính là bọn họ đã thành lập liên quân nhưng lại có sáu vị nguyên soái.
Bởi vì không ai phục ai cho nên mỗi quốc gia đều phái ra một vị tướng quân làm nguyên soái, thống lĩnh binh mã quốc gia của mình.
Nếu gặp phải vấn đề sẽ phải thương lượng rồi làm.
Nếu không thể thương lượng thì bỏ phiếu biểu quyết, thiểu số phải theo đa số.
Thoạt nhìn có vẻ rất tốt đẹp nhưng Lâm Bắc Phàm chỉ nhìn thấy bốn chữ từ đó: Một đám ô hợp.
Sau khi liên quân sáu nước được hình thành, dần dần tiến vào lãnh thổ Đại Hạ, lại đánh chiếm thành trì một lần nữa.
Đánh vô cùng thoải mái, một đường thuận buồm xuôi gió, trên cơ bản muốn đánh kiểu gì cũng được khiến bọn họ sinh ra một ảo giác: Hình như không có Đại Võ cũng được!
Hoàn toàn không biết quân chủ lực các thành của Đại Hạ đều đã bị chư hầu điều vào trong liên quân trăm vạn người đi thảo phạt thái tử Đại Hạ, cho nên căn bản không tổ chức nổi lực lượng phản kháng mạnh mẽ. Tất cả rơi vào trong mắt người trong thiên hạ, nhao nhao coi thường Đại Hạ một lần nữa. Thế nhưng, trên gương mặt lạnh lùng của thái tử Đại Hạ trong giữa kinh thành lại lộ ra một tia vui mừng.
“Tất cả đều đến rồi sao? Tốt lắm! Bản cung nhất định phải ăn các ngươi, tất cả đều phải phun ra cả gốc lẫn lãi cho ta!”
Đang nói, thái tử Đại Hạ gửi đi một phong thư.
Không lâu sau, một lão đầu tóc hoa râm lặng lẽ đến, nhìn thái tử Đại Hạ rồi lạnh lùng nói: “Lúc trước, bản tọa nhận ân huệ của phụ thân ngươi, hứa hẹn giúp hắn ta làm ba việc mới hết ân tình! Đã làm một việc, còn lại hai việc! Nếu trên tay ngươi có được tín vật của bản tọa vậy nói chuyện của ngươi ra đi!”
“Đa tạ tiền bối!”
Thái tử Đại Hạ mừng rỡ: “Tiền bối chắc hẳn cũng đã hiểu rõ tình huống của Đại Hạ ta hiện giờ! Kính xin tiền bối ra tay, chém giết liên quân chư hầu Đại Hạ cùng với liên quân sáu nước!”
Lão giả tóc hoa râm này nhíu mày: “Giết quá nhiều người, tổn thương hòa khí”
Thái tử Đại Hạ giải thích: “Tiền bối, chỉ cần chém giết tướng lĩnh và cao thủ Tiên Thiên của bọn họ, bản cung sẽ đối phó với binh mã còn lại!”
Lão giả này giãn mày ra, gật đầu nói: “Được!”
Ngày hôm đó, vị lão giả này lập tức xông vào trong liên quân chư hầu trăm vạn người như chốn không người, thời gian không đến một chén trà đã giết sạch phiên vương và hoàng tử, các đại tướng lĩnh cùng cao thủ Tiên Thiên của liên quân chư hầu, sau đó biến mất. Trong liên quân chư hầu không có lãnh đạo, căn bản không đánh nổi.