Chương 4227 Đầu nàng còn đau không?
- Trang Chủ
- Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)
- Chương 4227 Đầu nàng còn đau không?
Tuy nhiên, y cũng không đi quá xa mà chỉ đi sang căn phòng họp nhỏ cạnh Ngự thư phòng, đồng thời dặn dò Châu Nhi hãy chú ý đến tình hình ở Ngự thư phòng.
Sau khi mọi người rời đi, Cửu công chúa một mình đi đến bên cửa sổ, lặng lẽ nhìn về phía Trung Nguyên.
Một lúc lâu sau, Cửu công chúa rời khỏi đó, nhưng thay vì tiếp tục công việc, cô ấy lại đến chỗ của Khánh phi và báo tin cho bà ấy.
Đêm đó, Khánh phi và Cửu công chúa tổ chức lễ tế bái để tế bái Trần Cát, Khánh Quốc công và những người đã bị Trần Chinh giết hại.
Năm ngày sau, Trần Chinh bị xét xử công khai ở kinh thành, Lưu Thiết là người chủ trì.
Ở thời phong kiến quan lại và quý tộc dù có phạm tội thì đa số chỉ bị cách chức, cùng lắm là bỏ tù, số lượng bị xử trảm trực tiếp cực kỳ ít. Với một kẻ có địa vị cao như Tứ hoàng tử thì lại càng khỏi phải nói.
Mọi người đều nghĩ rằng Lưu Thiết sẽ kết án Trần Chinh nhiều nhất là tù chung thân.
Tuy nhiên, trong quá trình xét xử, Điền tiên sinh đã đọc ra hơn ba mươi cáo trạng lớn nhỏ chống lại Trần Chinh. Sau khi đại biểu các cấp có mặt bỏ phiếu công khai, Trần Chinh bị xử tử và bị Lưu Thiết tuyên án tại chỗ.
Ba ngày sau, kẻ cầm đầu gây náo loạn Trung Nguyên bị chém đầu công khai bên ngoài kinh thành, hàng ngàn người chứng kiến cuộc hành hình.
Các quan chức của Trung Nguyên trước đây đã không phải là đối thủ của tiêu cục Trấn Viễn, bây giờ Trần Chinh lại bị chém đầu, đó là một đòn chí mạng đối với bọn họ. Đến nỗi, nhiều quan chức quý tộc hoàn toàn mất đi ý định phản kháng, lập tức đầu hàng tiêu cục Trấn Viễn.
Ngược lại, một số nghĩa quân nổi dậy như quân của Hàn Trầm trước đây không đồng ý việc sát nhập vào tiêu cục Trấn Viễn nên đã phản kháng.
Cũng có một số quý tộc nhận ra bản thân không thể tránh nổi cái chết nên quyết định liều mạng một lần cuối.
Nhưng bất chấp sự điên cuồng của các quý tộc hay sự phản kháng của quân nổi dậy, tiêu cục Trấn Viễn vẫn quét sạch mọi nơi mình đặt chân tới.
Vào cuối mùa xuân năm Tân Nguyên thứ sáu, bốn đội quân hộ tống gặp nhau ở Trung Nguyên. Ngày hôm sau, nhật báo Kim Xuyên bố cáo thiên hạ rằng cuộc chiến bình định Trung Nguyên đã hoàn toàn kết thúc.
Các nhân viên hộ tống nghỉ ngơi ở Trung Nguyên một tháng rồi đến tháng tư năm Tân Nguyên thứ sáu tiếp tục hành quân tới sông Trường Giang và tiến về Giang Nam!
Qua sông Hoài rồi đi về phía Nam, địa hình chủ yếu là đồi núi. Trong thời đại nông nghiệp, những bình nguyên phù hợp với việc trồng trọt mới là nơi mà các thế lực tranh cướp. Giang Nam dù mưa thuận gió hoà nhưng đất đai lại không thích hợp cho việc trồng trọt, cho nên khá ít người sống ở đây.
Ở Trung Nguyên có nhiều quý tộc và thế lực như vậy còn không cản được tiêu cục Trấn Viễn chứ đừng nói là Giang Nam.
Tuy nhiên, do địa hình phức tạp nên tốc độ tiến công của tiêu cục Trấn Viễn bị hạn chế rất nhiều. Phải đến mùa hè năm sau, tiêu cục Trấn Viễn mới bước đầu bình định được Giang Nam.
Sở dĩ nói bước đầu bình định được là vì tiêu cục Trấn Viễn mới chỉ chiếm đóng các thành trì ở nhiều địa phương khác nhau. Ngoài ra vẫn còn rất nhiều quý tộc và thổ phỉ ẩn náu trong núi rừng. Đội hộ tống và binh phủ có nhân lực hạn chế, không thể lục soát hết núi rừng nên chỉ có thể bỏ qua.
Tuy nhiên, sau khi chiếm được các thành trì và nhận được sự ủng hộ của người dân qua chiến dịch đánh cường hào chia lại ruộng đất, đám quý tộc và thổ phỉ này giống như cỏ mất gốc và việc chúng bị tiêu diệt chỉ còn là vấn đề thời gian.
Lúc này, toàn bộ lãnh thổ trước đây của Đại Khang đều nằm dưới sự kiểm soát của Kim Phi!
Vào ngày mùng sáu tháng sáu năm Tân Nguyên thứ bảy, Cửu công chúa tổ chức đại lễ hiến tế và bố cáo thiên hạ qua nhật báo Kim Xuyên.
Ba ngày sau, Cửu công chúa tổ chức quốc yến ở làng Tây Hà để thết đãi những nhân viên hộ tống từ nhiều nơi trở về.
Trước đây Xuyên Thục luôn cấm nấu rượu vì thiếu lương thực. Đến nay lương thực ngày càng dồi dào, lệnh cấm nấu rượu được dỡ bỏ, trong bữa tiệc này không chỉ có rượu trái cây mà còn có cả rượu trắng.
Bữa tiệc chủ yếu là các quan võ tham dự, đại đa số ai cũng uống đến say khướt, ngay cả Cửu công chúa vốn không bao giờ uống rượu cũng uống một ít rượu trái cây vào ngày vui này. Ngày hôm sau, Kim Phi đi tới Ngự thư phòng thì thấy Cửu công chúa đang cau mày xoa xoa thái dương.
“Đầu nàng còn đau không?” Kim Phi hỏi.
“Có một chút”, Cửu công chúa cười khổ nói: “Sau này ta thật sự không thể uống rượu nữa, làm chậm trễ quá nhiều công việc, hôm qua còn không xem được tấu chương”.