Chương 358 Chắc là vì cha mẹ nó có vấn đề.."
- Trang Chủ
- Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi? - Lưu Ly (full)
- Chương 358 Chắc là vì cha mẹ nó có vấn đề.."
Thời gian trôi nhanh như chớp, cuối cùng cũng đến ngày Bình Bình đi thi.
Hôm nay Bình Bình không phải là người duy nhất dự thi, Lưu Ly cũng đã sớm đăng ký cho Tôn Văn Thành nữa, dù gì Tôn Văn Thành cũng từng là thư đồng của thiếu gia nên đã học được rất nhiều, kiến thức của cậu khá tốt so với các đứa trẻ cùng lứa tuổi. .
Còn Hỷ Bảo đến nay chỉ biết được vài chữ nên đương nhiên là không cùng đi thi.
Để hai đứa trẻ ngủ ngon nên Lưu Ly đã tới huyện trước hai ngày.
Sáng sớm, Tại Lâm đánh xe đưa mọi người đến Thư viện Bồi Nguyên nằm giữa huyện Lâm An và Ngu Thành.
Sớm đã đoán được trước cổng thư viện sẽ có rất nhiều người, nhưng khi đến thư viện, Lưu Ly vẫn vô cùng kinh ngạc trước cảnh tượng trước mắt.
Một biển người đông đúc như sân ga lúc mọi người hối hả về quê nghỉ lễ.
Nhưng sau khi tiến vào trong đám đông, Lưu Ly mới biết những người này phần lớn đều là người thân của thí sinh hoặc những người hóng chuyện, có lẽ là vì đại danh Vệ lão mà đến.
Lưu Ly cũng có chút tò mò về Vệ lão, nhưng cô không có hứng thú như gặp minh tinh, gặp được thì gặp, không gặp được cũng không sao.
Cô đưa hai đứa trẻ đến cổng Thư viện Bồi Nguyên, sau khi xác nhận danh tính của bọn trẻ xong, Thư viện Bồi Nguyên mới để hai đứa trẻ đi vào, Lưu Ly không tiếp tục đứng trong đám đông mà rời đi và lên xe ngựa chờ đợi…
Mấy canh giờ nữa mới có kết quả, cô thật sự không tự tin rằng mình có thể đứng đó suốt mấy tiếng đồng hồ.
Ở bên kia, Bình Bình vừa bước vào đã bị chú ý.
“Sao năm nay còn có cả một đứa trẻ nhỏ tuổi như vậy đi thi?”
“Đúng rồi, nhỏ như vậy thì chắc gì đã viết được hết tên của mình? Cứ nghĩ kỳ thi năm nay cũng phân lớp vỡ lòng như lúc trước chắc.
“Này nhóc con, năm nay mấy tuổi rồi, học được bao nhiêu chữ đấy?”
“Ha ha ha, đứa trẻ nhỏ như vậy, không biết là cha mẹ nó không biết lượng sức hay là nó không biết lượng sức nữa. “Nhỏ như vậy thì biết cái gì? Chắc là vì cha mẹ nó có vấn đề..”
Mọi người anh một câu tôi một câu, bàn tán cực kỳ rôm rả.
Tôn Văn Thành nghe xong không khỏi nhíu mày, sau đó lo lắng nhìn Bình Bình.
Thấy Bình Bình thờ ơ như chẳng nghe thấy gì, Tôn Văn Thành cũng bị ảnh hưởng, đôi lông mày của cậu dần giãn ra.
Thiếu gia thế nào, người khác không biết, nhưng cậu biết.
Cậu cũng rất cảm kích vì có thể cùng thiếu gia đi thi.
Cậu chỉ hy vọng rằng mình sẽ không kéo chân thiếu gia, sau này có thể giúp đỡ thiếu gia.
Nghĩ đến đây, Tôn Văn Thành cũng gạt bỏ những lời bàn tán xung quanh.
Đến lúc thi, vì họ là những người nhỏ tuổi nhất nên cả hai được xếp vào cùng một phòng thi…
Điều khiển mọi người ngạc nhiên là sau vòng loại đầu tiên, hàng trăm người đã bị loại nhưng lại không có hai đứa trẻ đó.
Sau vòng loại là cửa đầu tiên: thi vấn đáp.
Bài kiểm tra vấn đáp dùng để đánh giá khả năng ứng biến và trình độ thực của học sinh, tránh trường hợp học thuộc lòng và không biết ứng biến.
Sau vòng này lại loại thêm vài người nữa, chỉ còn lại không đến một trăm người.
Nhưng trong số này vẫn có hai đứa trẻ đó.
Tiếp theo là cửa thứ hai: Thi viết.
Khác với bài kiểm tra viết trong vòng loại, cửa thứ hai có ba câu hỏi.
Nghe nói không có câu trả lời cố định cho ba câu hỏi này, hơn nữa người khảo sát đề còn là Nhiều Vân Châu và hiệu trưởng của thư viện.
Vòng này không chỉ yêu cầu năng lực thật sự mà còn phải phù hợp với tiêu chuẩn của người chấm.
Ở vòng này, Bình Bình vẫn dễ dàng trả lời.
Thực ra những câu hỏi này không khó với Bình Bình.
Lúc trước khi dạy cậu học, cha đã từng giảng qua một vài nội dung tương tự.
Khi dạy cậu, cha chưa từng dạy vài chữ vài câu kinh điển là xong mà còn giảng nhiều hơn, thường trích dẫn cả điển tích, không chỉ thế mà còn đưa ra ví dụ.