Chương 356 "Ta có thể giúp gì không?"
- Trang Chủ
- Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi? - Lưu Ly (full)
- Chương 356 "Ta có thể giúp gì không?"
Âu Dương Diệp mời Lưu Ly tới cũng không phải vì chuyện gì lớn, chỉ để nói về một số chuyện hợp tác thôi.
“Lúc trước không phải ta đã nói ta vừa mua vài cái trang trại sao? Nếu lợi nhuận của việc nuôi gà nuôi vịt trong trang trại đã không lớn thì cô có thể cho ta một ít hạt giống ớt, chúng ta hợp tác trồng ớt được không?
Sao Âu Dương Diệp có thể không nhìn ra tiềm năng của ớt chứ?
Hắn tin rằng trong một vài năm nữa, ớt sẽ phân bố khắp cả nước, đây chính là cơ hội kiếm tiền tốt nhất.
“Hơn nữa, nếu phải vận chuyển đường dài thì tương của cô khó mà tránh khỏi việc bị hỏng. Có cần phải làm thêm vài trạm, đến lúc đó cung ứng gần.”
Lưu Ly nhướng mày.
Không thể không nói, Âu Dương Diệp rất thích hợp để làm một thương nhân, hắn có tầm nhìn nhạy bén của một thương nhân chân chính.
Về những gì Âu Dương Diệp nói, cô cũng thấy khả thi.
Dù sao thì cô cũng đã sai người vận chuyển rồi, chắc không lâu nữa sẽ có hiệu quả thôi. Nhưng nếu phải vận chuyển tất cả các loại tương từ bên này sang thì sẽ tốn rất nhiều chi phí vận chuyển và tổn thất trên đường đi, khi mùa hè đến, đồ cũng không dễ bảo quản.
Khi Lưu Ly đang cân nhắc, Âu Dương Diệp lại hồi hộp chờ Lưu Ly.
Thực chất, hắn biết rất rõ rằng với khả năng, nguồn lực tài chính và đầu óc của Lưu Ly, cô có thể tự mình mở rộng việc trồng ớt.
Nói cách khác, theo hắn thấy thì chỉ cần Lưu Ly nghĩ tới, thì không có việc gì mà cô không làm được, nếu không, sao hắn có thể mở được thiên hạ tiền trang của mình? “Được.” Lưu Ly suy nghĩ một lúc rồi nói: “Ta có thể cho huynh công thức làm tương làm gia vị, còn có thể cung cấp hạt giống ớt.
Âu Dương Diệp sửng sốt.
Hắn vốn định hợp tác với Lưu Ly, nhưng hắn chỉ mong được trồng ớt thôi. Âu Dương Diệp sợ nếu muốn nhiều hơn thì không thể hợp tác nữa.
Dù sao nếu có thể nắm được việc trồng ớt trong năm nay thôi đã hốt bạc rồi.
Nhưng Lưu Ly lại nói còn đưa cả công thức tương và gia vị cho hắn, điều này có nghĩa là cô cũng muốn hợp tác trong lĩnh vực gia vị?
“Tôi đầu tư kỹ thuật và hạt giống, nhận được 5 phần lợi nhuận.”
Đúng như Âu Dương Diệp đã nói, kỳ thực cô có thể tự mình làm, nhưng nếu có người lo hộ, cô chỉ thu lợi nhuận cũng không phải là không thể, làm thế thì cô có thể bớt chút tâm tư.
Hơn nữa, mặc dù ớt rất nhanh sẽ trở nên phổ biến, nhưng các loại gia vị tương ớt thì không ai có thể bắt chước trong một thời gian ngắn được, ước tính thu nhập trong ba năm nhất định là một con số khổng lồ.
Âu Dương Diệp thấy Lưu Ly dứt khoát như vậy nên hắn cũng thẳng thắn đồng ý luôn.
Sau khi vụ hợp tác được giải quyết, Âu Dương Diệp bỗng nhớ ra: “Cô muốn cho Bình Bình đến thư viện Bồi Nguyên à?”
Lưu Ly gật đầu.
“Ta có thể giúp gì không?” Âu Dương Diệp hỏi.
Lưu Ly nghe vậy, lại nhớ tới chuyện hôm sau phải đưa Bình Bình đến thư viện nhưng mình lại bận đến bây giờ nên chỉ biết sơ sơ về chuyện tuyển sinh thôi. Cô bèn hỏi: “Nghe nói lần này Vệ tiên sinh sẽ tới thu nhận đệ tử, không biết lần này thư viện Bồi Nguyên tuyển sinh có gì khác bình thường không?”
Cô biết trước đây Thư viện Bồi Nguyên có một kỳ thi tuyển sinh gồm một bài thi vấn đáp và một bài thi viết, nhưng năm nay nhiều người như vậy, không biết sẽ có thay đổi gì nữa.
Còn về trình độ của Bình Bình thì thực ra cô cũng không rõ lắm.
Chỉ biết rằng khi Cố Tại Ngôn ở đây đã dạy Bình Bình rất nhiều. Bây giờ Bình Bình chủ yếu là tự học, có chữ nào không biết sẽ hỏi Tôn Văn Thành, nếu vẫn không biết thì sẽ đi hỏi bọn Tại Lâm.
Vì vậy, cô thực sự không cần lo nhiều về chuyện học của Bình Bình.
Đương nhiên, với một người hiện đại như cô mà nói thì muốn lo cũng không được.