Chương 355: "Lưu Tiểu Cúc"
Vì vậy nàng ta không sợ mình không câu được trái tim Chu Đồng Phổ, khiến hắn cam tâm tình nguyện bỏ tiền cho nàng.
Quả nhiên, Chu Đồng Phổ càng đau lòng hơn…
Một bên khác, trong Phúc Mãn Lâu.
Trong một căn phòng riêng hướng ra đường, một ông lão râu tóc bạc trắng nhưng không hề già nua đang ngồi ở đó, nhìn một nhóm người mặc đồ Nho gia đi ra đi vào tiệm sách đối diện, ông ta vuốt râu hứng thú.
Người này chính là Vệ Doãn Kiên.
Thấy vậy, trưởng tôn của Vệ Doãn Kiên, Vệ Dật Lâm hỏi: “Tổ phụ có muốn đi xem một chút không?”
Vệ Doãn Kiên lắc đầu: “Bọn trẻ các ngươi tụ tập là được, ta không đi đâu”
Vệ Dật Lâm ở cùng tổ phụ lâu nhất nên rất hiểu tổ phụ, liền hỏi: “Tổ phụ lo lắng hiệu sách này quá hoành tráng?”
Vệ Doãn Kiên thu hồi ánh mắt, nhìn chén trà trước bàn, nói: “Hôm nay ta tới đây chỉ để ăn thôi.”
Vệ Dật Lâm nghe vậy thì cười nói: “Nếu đã như vậy, sau khi cùng tổ phụ thưởng thức đồ ăn, cháu sẽ qua xem một chút, nếu có người xuất chúng, cháu sẽ tiến cử cho tổ phụ
Vệ Doãn Kiên cười lắc đầu: “Việc chọn đồ đệ không cần gấp, cơ duyên đến tự nhiên sẽ đến”
Lúc này, Vệ Doãn Kiên trông giống như một ngoại thế cao nhân.
Nhưng bộ dáng ngoại thế cao nhân đó chỉ xuất hiện trong chốc lát, khi những món thịt bò cay, cả luộc, thịt lợn xào và các món ăn khác được dọn lên bàn, thì dáng vẻ
kia hoàn toàn biến mất.
Lúc này Vệ Doãn Kiên chẳng qua là một kẻ háu ăn đã đói lâu ngày, ông nhìn thấy đồ ăn trên bàn liền không thèm nói nhảm với cháu trai nữa mà nóng lòng gắp một miếng thưởng thử.
“Tuyệt vời!”
Vệ Doãn Kiên cảm thán và bắt đầu thưởng thức đồ ăn mà không quan tâm đến những thứ khác.
Ở phòng bên cạnh, Lưu Ly đang ngồi đối diện với Âu Dương Diệp.
Khi Lưu Ly đến, Âu Dương Diệp đang nhìn về phía cửa tiệm đối diện, thấy Lưu Ly đến, Âu Dương Diệp quay sang nhìn Lưu Ly: “Cô biết chủ cửa hàng đối diện là ai không?”
Hắn không ngờ để Tần chưởng quầy chú ý một chút mà thật sự có thu hoạch.
Lưu Ly nhớ tới bóng dáng quen thuộc cô vừa nhìn thấy rồi bình tĩnh hỏi: “Là ai?”
Âu Dương Diệp: “Lưu Tiểu Cúc”
Lưu Ly im lặng.
Thật ra, đã lâu lắm rồi Lưu Tiểu Cúc không xuất hiện trước mặt cô.
Sau khi biết chuyện của Lưu Tiểu Cúc qua miệng Cổ Tại Ngôn, cô càng cảnh giác với Lưu Tiểu Cúc hơn.
Cô không thể không đề phòng một người phụ nữ đầy mưu mô và lòng báo thù nặng như vậy, đặc biệt là trong khoảng thời gian nàng ta vắt óc suy nghĩ để tiếp cận cô.
Mãi sau này cô mới phát hiện, Lưu Tiểu Cúc căn bản không xuất hiện ở trước mặt cô nữa, hơn nữa vì quá bận rộn nên mức độ cảnh giác cũng dần biến mất.
Dù việc Lưu Tiểu Cúc mở cửa hàng sách khiến cô khó hiểu, nhưng chuyện đó cũng không hề khiến cô cảm thấy cảnh giác.
Cô không nghĩ rằng mình nên đoán và phân tích tất cả các hành động của Lưu Tiểu Cúc, và cô cũng không tự mình đa tình rằng tất cả hành động của Lưu Tiểu Cúc đều xoay quanh cô.
Thấy Lưu Ly trầm mặc, Âu Dương Diệp không khỏi kinh ngạc: “Cô không ngạc nhiên sao?”