Chương 352 "Vậy thì phải làm sao?"
- Trang Chủ
- Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi? - Lưu Ly (full)
- Chương 352 "Vậy thì phải làm sao?"
“Vệ gia gia, là ai tới vậy?”
Lúc này, từ trong phòng truyền tới giọng của Yên Yên.
Trước khi Vệ Chính kịp đáp lời thì Yên Yên đã nhìn thấy Âu Dương Diệp. Trong phút chốc, cô bé liền phấn khích xông tới.
“Âu Dương thúc thúc, thúc về rồi, lâu lắm rồi thúc không tới thăm Yên Yên
Nhìn gương mặt nhỏ bé phấn khích của Yên Yên, Âu Dương Diệp bỗng cảm thấy sự mệt mỏi trong những ngày tháng kia đều biến mất.
Hắn vui vẻ giang tay, chờ Yên Yên ôm chầm lấy mình.
Yên Yên ôm Âu Dương Diệp rồi được Âu Dương Diệp bế lên.
Sau đó, Yên Yên nói: “Âu Dương thúc thúc, lâu rồi không chơi trò chơi hóa trang, chúng ta chơi tiếp được không?”
Âu Dương Diệp: “…”
Nỗi sợ hãi bị Yên Yên chi phối lập tức khiến niềm hạnh phúc tiêu tan, nhưng Âu Dương Diệp vẫn không buông Yên Yên ra, hắn nói: “Thúc có mang ít quà cho cháu, trước hết cháu cứ đi xem thử thích hay không đi.
Khi Yên Yên nghe nói có quà, lực chú ý liền lập tức chuyển hướng: “Được ạ được ạ, Yên Yên thích mở quà nhất.
Lúc này, Âu Dương Diệp mới thở phào nhẹ nhõm, ra hiệu cho thuộc hạ nhanh chóng lấy đồ xuống.
Chẳng mấy chốc, trong sân đã đầy những thứ lớn nhỏ, vì chúng được mua từ nhiều nơi nên tất cả đều rất mới mẻ với Yên Yên, vì vậy Yên Yên vừa hào hứng mở đồ vừa hỏi đó là gì, tâm trạng vui vẻ của cô bé đã truyền tới một số đứa trẻ đang học trong nhà .
Vì vậy, Yên Yên từ mở quà một mình liền biến thành cùng bọn trẻ mở quà.
Khi Lưu Ly trở về, đập vào mắt cô là cảnh mọi người đang mở quà, khoảng sân trống ban đầu đang được chất đầy đồ chơi.
Lưu Ly đang tự hỏi những thứ này từ đâu ra thì đã thấy Âu Dương Diệp bước ra từ phòng chính.
Lưu Ly hơi sửng sốt, sau đó mỉm cười: “Đã lâu không gặp”
Âu Dương Diệp nhìn dáng vẻ còn rực rỡ hơn trước của Lưu Ly, chân thành mỉm cười: “Đã lâu không gặp”
Sau đó, bọn trẻ tiếp tục mở quà ở bên ngoài, còn Âu Dương Diệp và Lưu Ly thì vào phòng chính và bắt đầu bàn công việc kinh doanh.
Âu Dương Diệp nói hiện giờ hắn đã dùng hết tiền tích luỹ để mở Thiên Hạ Tiền Trang ở tất cả các huyện châu, đảm bảo mỗi châu mỗi thành đều có một chi nhánh.
Sau đó, hắn sử dụng số tiền thu được từ các tiền trang này để mở 35 tửu lầu, hiện tại vẫn đang sửa sang.
Khi chọn tửu lầu, hắn cũng thuận tay mua một vài trang trại để trồng trọt.
Nhưng Lưu Ly lại lắc đầu: “Chỉ dựa vào mấy trang trại này thì không được, chi phí cao, hiệu quả chậm”
Âu Dương Diệp hỏi: “Vậy thì phải làm sao?”
“Hợp tác với thôn dân.” Lưu Ly nói.
Vì sự phát triển chung của nông, lâm, ngư nghiệp và chăn nuôi, nếu chỉ dựa vào sức mình là chưa đủ, chỉ có hợp tác với hàng nghìn hộ thì mới cùng nông dân cùng có lợi.
Trên thực tế, Lưu Ly đã thảo luận chuyện này với Âu Dương Diệp từ trước, nhưng trong quá trình thực hiện, Âu Dương Diệp đã gặp phải rất nhiều rắc rối nên hắn cứ mua một trang trại trước để thực hiện đã.
Lưu Ly vừa hỏi liền biết rắc rối lớn nhất là dân làng không có đủ vốn đầu tư, cộng với việc hai bên không tin tưởng nhau nên việc này mới kéo dài.
Sau khi hai người thảo luận, cuối cùng Lưu Ly đã đưa ra một kế hoạch: Cho dù người dân làm ruộng hay trồng trọt, Âu Dương Diệp sẽ chịu trách nhiệm đầu tư ban đầu, sau đó cũng do Âu Dương Diệp hưởng thành quả.
Ví dụ, nếu dân làng nuôi gà vịt, Âu Dương Diệp sẽ cung cấp gà vịt giống.
Tuy nhiên, việc cấp vốn không phải là cung cấp một cách mù quảng mà phải ký hợp đồng, nhận bao nhiêu giống, tỉ lệ sống sót trong khoảng bao nhiêu, thu mua với giá thế nào, thu mua thế nào.
Điều này không chỉ có thể duy trì lợi ích của dân làng mà còn bảo vệ lợi ích của Âu Dương Diệp.
Bởi vì tiền có liên quan đến tỷ lệ sống sót, nên dân làng sẽ coi trọng, từ đó tỷ lệ sống sót sẽ tăng lên, đồng thời còn có quy định về giá, dù dân làng có bán những sản phẩm giống còn dư do người khác để kiếm vài đồng thì Âu Dương Diệp cũng không bị lỗ.
Tất nhiên, trong hợp đồng phải ghi rõ rằng thành phẩm chỉ có thể bán cho Âu Dương Diệp, nhưng vẫn nên ngăn chặn việc lợi dụng sơ hở để trục lợi đúng không? Dù sao cũng không thể phái người đi theo dõi những thôn dân đó được?
Còn thực hiện thế nào, Lưu Ly sẽ không tham gia, cô chỉ cung cấp một kế hoạch khả thi.
Sau khi giải quyết các vấn đề về nông, lâm, ngư nghiệp và chăn nuôi, Âu Dương Diệp và Lưu Ly lại nói đến vấn đề tửu lầu.
Tửu lầu đã chuẩn bị xong, nhưng việc đào tạo và tuyển chọn đầu bếp lại là một vấn đề lớn.
Dù sao cũng có tận hơn 30 tửu lầu, mỗi tửu lầu đều cần vài đầu bếp, tính ra cũng phải cả trăm đầu bếp. Tìm 100 đầu bếp không khó, nhưng muốn tìm đầu bếp giỏi thì không dễ đâu.