Chương 347 Điều kiện như thế thật sự không bằng hắn ta.
- Trang Chủ
- Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi? - Lưu Ly (full)
- Chương 347 Điều kiện như thế thật sự không bằng hắn ta.
Vì việc của nàng ta mà hôm qua, mấy anh trai đều đã trở lại, ngay cả việc kinh doanh trong tay cha cũng không quản.
Những chuyện này đều là vì nàng ta.
Có lẽ, nàng ta thật sự không thể cố chấp nữa rồi.
“Mẹ, con đồng.
“Phu nhân, tiểu thư…”
Ngay khi Phan Yến Oanh định đáp ứng hôn sự với nhà họ Khúc thì ngoài cửa bỗng truyền tới tiếng hô đầy háo hức và phấn khích của nha hoàn.
Hai mẹ con đồng thời nhìn về phía cô nha hoàn đang hưng phấn chạy vào: “Lại có người tới cầu thân tiểu thư”
“Là ai?” Phan phu nhân hỏi.
Phan Yến Oanh cũng vô thức nắm chặt khăn tay, lo lắng nhìn nha hoàn.
“Là nhà họ Trương, Đại Lang của nhà họ Trương, ngoài ra còn có cha mẹ của hắn và bà mối, tất cả đều tới rồi, hiện giờ đang ở tiền sảnh, lão gia gọi phu nhân và tiểu thư sang đó.
Vừa nghe là Trương Đại Lang, trên mặt Phan Yến Oanh lập tức lộ ra nét mừng rỡ.
Nhưng vừa nghĩ tới Điệp Trúc Lam, dáng vẻ mừng rỡ kia lại biến mất.
Phan phu nhân nhìn sắc mặt nữ nhi liên tục thay đổi, sau đó thở dài nói: “Cứ đi xem trước đã.
Nói xong, Phan phu nhân liền dẫn Phan Yến Oanh rời khỏi phòng.
Nhưng lúc sau, chỉ có một mình Phan phu nhân bước vào tiền sảnh, còn Phan Yến Oanh thì cùng nha hoàn vào đại sảnh qua một cánh cửa nhỏ rồi núp sau tấm bình phong bên cạnh.
Xuyên qua tấm bình phong, cuối cùng Phan Yến Oanh cũng nhìn thấy Trương Đại Lang mà mình ngày đêm mong nhớ. Thấy khuôn mặt gầy đi một cách rõ ràng kia, Phan Yến Oanh đau lòng không thôi.
Lúc này, bầu không khí trong đại sảnh có phần khác thường.
Ngồi trên cùng là Phan lão gia và Phan phu nhân, sau lưng họ là anh trai chị dâu của Phan Yến Oanh.
Còn bên trái là người đến cầu thân hôm nay, Khúc Nghiêm và bà mối.
Bên phải là cả nhà Trương Đại Lang, Lưu Ly, còn có cả bà mối.
Ngoài đại sảnh, song phương chuẩn bị một đống lễ vật đính hôn, đều cực kỳ phong phú. Nhưng hiển nhiên là Khúc Nghiêm chuẩn bị trang trọng hơn một chút, còn nhà họ Trương thì chuẩn bị có tâm hơn một chút.
Dù có đem lễ vật của bên nào ra xét riêng cũng không tệ.
Lúc này, Khúc Nghiêm đang nhìn Trương Đại Lang, trong mắt còn có cả chút địch ý.
Hắn ta tự thấy bản thân không thua kém Trương Đại Lang chút nào, nhưng mối hôn sự này cứ lần lừa mãi chưa quyết, khiến Khúc Nghiêm hiểu rõ có thể trong chuyện này có gì đó mà hắn ta không biết.
Trương Đại Lang đến đây càng củng cố thêm suy nghĩ trong lòng hắn.
Trương Đại Lang là một kẻ địch mạnh! Khúc Nghiêm nghĩ như thế đấy.
Vì vậy, hắn ta đứng dậy, chắp tay hành lễ với Phan lão gia và Phan phu nhân: “Bá phụ bá mẫu, ta thật lòng muốn cưới Yến Oanh làm vợ. Nếu mọi người vẫn lo lắng việc trong nhà còn có một người thiếp thì ta có thể đảm bảo, chỉ cần Yến Oanh không đồng ý cho nàng ta sinh con thì người thiếp này sẽ vĩnh viễn không thể sinh con, hơn nữa trong nhà sẽ không bao giờ nạp thêm người.
Lời này cực kỳ có thành ý, cũng đủ nể mặt Phan Yến Oanh.
Không thể không nói, Phan lão gia và Phan phu nhân đều rất động lòng, chỉ muốn đáp ứng ngay.
Trương Đại Lang có chút lo lắng, nhưng còn chưa đợi Trương Đại Lang đứng lên thì Trương Trần thị đã đứng dậy trước.
“Bái kiến Phan lão gia và phu nhân, hôm nay hai người bọn ta dẫn Đại Lang nhà chúng ta đến đây cũng cực kỳ có thành ý” Đây là lần đầu tiên Trương Trần thị nói chuyện cẩn thận lịch sự như vậy.
Nói thật, chuyện này còn khiến bà căng thẳng hơn lần đồng ý gả cho cha Trương.
“Đại Lang nhà chúng ta cũng chỉ có điều kiện tới đây thôi, không thể so với vị công tử đối diện, còn cưới một đời thê, còn có cả con gái…
Khúc Nghiêm nghe thế, hơi thở phào nhẹ nhõm.
Điều kiện như thế thật sự không bằng hắn ta.
“Nhà chúng ta cũng chỉ là nông gia bình thường, trong nhà cũng không có gì to tát, nhưng bọn ta có thể đảm bảo, Đại Lang nhà chúng ta quyết không phải là người một dạ hai lòng, ở nhà này không tồn tại thê thiếp gì cả, chỉ cần Đại Lang dám có người phụ nữ thứ hai, bọn ta sẽ đánh gãy chân nó trước.
Khúc Nghiêm: “… Thật sự không phải đang nói móc hắn ta sao?
Thấy thế, trong mắt Lưu Ly lấp lánh ánh cười.
Vị thẩm thẩm này đúng là không thể khiến người khác ghét nổi, nói chuyện cứ thẳng thắn như thế, khiến người khác cảm thấy bà là một người rất chân thành. Cô tin rằng chỉ cần có bà ở đây, chuyện lần này nhất định sẽ thành công.
Phan lão gia và Phan phu nhân nghe thế liền liếc mắt nhìn nhau.
Cuối cùng, Phan lão gia hỏi: “Nhưng bọn ta cũng nghe nói Đại Lang nhà mấy người và vợ trước cứ dây dưa không dứt…
“Ta cũng đang định nói chuyện này.” Trương Trần thị nghiêm túc: “Đại Lang nhà chúng ta đã cắt đứt với nàng ta rồi, không có chuyện dây dưa không dứt đâu.
“Điệp thị sau khi hoà ly với Đại Lang đã cưới thêm hai đời chồng. Bây giờ, vì giết người chồng thứ hai nên Điệp thị đã bị bắt giam vào ngục, đến cả cải thai của người chồng thứ hai trong bụng ả cũng chết non vì ả uống thuốc bừa bãi rồi.
Phan Yến Oanh đứng sau bức bình phong, nghe thế liền bật khóc vì vui sướng.
Đứa trẻ đó là của người chồng thứ hai chứ không phải của Đại Lang.
Hơn nữa Điệp thị cũng bị bắt rồi, sau này sẽ không quấy rầy họ nữa.