Chương 346 Đại Lang có thể vững lòng được sao?
- Trang Chủ
- Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi? - Lưu Ly (full)
- Chương 346 Đại Lang có thể vững lòng được sao?
Từ đại phu tự hoài nghi chính mình Lưu Ly đều nhìn thấy, chỉ nói: “Từ đại phu hành y nhiều năm, hoạt mạch có lẽ là đủ để mang ra nói, có cái gì ngài cứ nói đi, không sao”
Từ đại phu nghe thế, mới nói: “Đứa bé trong bụng Điệp Trúc Lan chỉ có khoảng hai tháng, hơn nữa…
Từ đại phu có chút do dự, nhưng kết quả Lưu Ly muốn nghe đã được Từ đại phu nói ra, cho nên nói tiếp: “Hơn nữa tình hình đứa bé rất không tốt đúng không?”
Từ đại phu gật đầu.
Đứa bé mặc dù vẫn còn, nhưng mà mạch đập rất yếu, sẽ thành thai chết.
Có thôn dân nghe vậy thì hỏi: “Này không đúng, hai ngày trước lúc Ly bắt mạch, đứa bé trong bụng Điệp Trúc Lam là bốn tháng, sao vừa nhoáng cái đã thành hai tháng?”
So với Từ đại phu, mọi người thật ra càng tin tưởng Lưu Ly hơn.
Từ đại phu cũng nhìn ra được suy nghĩ của mọi người, nhất thời sắc mặt có chút không quá tốt.
Chủ yếu là cảm thấy y thuật của mình thật sự là không ổn rồi, đây mới làm các thôn dân không tin mình.
Đương nhiên, kỳ thật ông ta bây giờ vẫn đang còn tự hoài nghi.
Ngay lúc Từ đại phu lâm vào sâu trong việc tự hoài nghi chính mình, cảm thấy mình đến cả hoạt mạch cũng không nắm được, Lưu Ly lên tiếng: “Mạch mà Từ đại phu xem mới là chính xác”
Mọi người nghi hoặc nhìn Lưu Ly, Từ đại phu chính xác, vậy chẳng lẽ Lưu Ly lại sai rồi?
Nhưng mà, Tiểu Ly không phải có danh xưng Nương Nương tặng con sao? Chẳng lẽ thai nhi trong bụng mấy tháng cũng không rõ?
Nhìn ra được sự nghi hoặc của mọi người, Lưu Ly cũng không úp mở, nói ra chuyện Điệp Trúc Lam sử dụng thuốc cấm.
Hơn nữa tỏ vẻ, thời hiệu của thuốc kia chỉ có hai ngày, bắt mạch hôm nay, là có thể có được kết quả chính xác.
Điệp Trúc Lam muốn cãi lại, nhưng Lưu Ly lại trực tiếp lấy ra chứng cứ: Bà mụ Điệp Trúc Lam mua thuốc.
Kỳ thật chính là một kẻ lừa đảo, lại bán một số thuốc cấm.
Lúc này, lời nói dối Điệp Trúc Lam và người chồng thứ hai không viên phòng cũng bị vạch ra.
Dù sao Điệp Trúc Lam đi theo người chồng thứ ba không đến hai tháng, không thể nào mang thai hơn hai tháng.
Điệp Trúc Lam bị đưa đi, lại không ai đồng tình với nàng ta…
Sau khi giải quyết chuyện Điệp Trúc Lam, Trương Trần Thị và Lưu Ly đều không thở nhẹ ra được, bởi vì hôm nay chính là ngày cuối cùng trong ba ngày ước hẹn.
Sau khi rời khỏi nhà họ Từ, bọn họ lập tức mang theo sính lễ, đi về phía nhà họ Phan ở trấn trên.
Mà lúc này, nhà họ Phan lại đã có bà mối mang sính lễ đến cửa.
Tại hậu viện nhà họ Phan, Phan phu nhân đang khuyên nhủ Phan Yến Oanh.
“Yến Oanh, hôm nay đã tới kỳ hạn ba ngày rồi, nhà họ Khúc cũng tìm tới cửa cầu hôn rồi. Nếu con gật đầu thì nương sẽ làm chủ cho con ngay..
Nói tới đây, thấy Phan Yến Oanh vẫn trầm mặc, Phan phu nhân thở dài nói: “mẹ cũng đi nghe ngóng về cậu Trương Đại Lang đó rồi. Tuy người này không tệ, trưởng bối trong nhà cũng được, nhưng ả Điệp Trúc Lam đó vẫn là một mối hoạ, dù đứa trẻ trong bụng ả không phải là của Trương Đại Lang thì sao con có thể chắc chắn rằng người phụ nữ đó sẽ không liên tục quấy rầy bọn con?”
Nghe thế, Phan Yến Oanh chỉ cảm thấy lòng đau như dao cắt.
Đúng vậy, nàng ta cũng từng nghĩ tới vấn đề này.
Dù cái thai trong bụng Điệp Trúc Lam không phải là con của Trương Đại Lang thì với tính cách của Điệp Trúc Lam, nàng ta sẽ thật sự để bọn họ sống yên ổn sao?
Nếu cứ cách vài ngày lại bị nàng ta tìm đến cửa thì Đại Lang có thể vững lòng được sao?
Phan Yến Oanh biết rõ, điều kiện của nhà họ Khúc không tệ, họ là một sự lựa chọn rất tốt.
Nhưng nàng ta càng hiểu rõ, Khúc Nghiêm của nhà họ Khúc đã có một người thiếp. Nàng ta không để tâm chuyện này lắm, nhưng với chuyện của Trương Đại Lang và Điệp Trúc Lam, nàng ta thật sự rất quan tâm.
Nghĩ tới đấy, Phan Yến Oanh đưa tay lên ngực, từng giọt nước mắt lăn dài trên má.
Thấy vậy, Phan phu nhân đau lòng ôm con gái vào lòng: “Yến Oanh, đừng trách mẹ giục con ép con, nhưng mẹ thật sự không muốn sau này con phải trải qua những tháng ngày đau khổ. Mẹ chỉ hi vọng con có thể hạnh phúc thôi. Tính cách của con lương thiện như thế, sao có thể đấu lại loại nữ nhân như Điệp Trúc Lam chứ?”
“Nghe mẹ, đồng ý nhà họ Khúc đi. Nếu để lỡ thì không dễ tìm được một mối hôn sự tốt như vậy nữa đâu.
Nói tới đây, hai mắt Phan phu nhân đỏ lên, giọng bà cũng nghẹn ngào. Những lời này lọt vào tai Phan Yến Oanh khiến trái tim nàng ta càng thêm thắt lại.
Nếu nàng ta cứ tiếp tục cổ chấp như thế thì cha mẹ anh trai chị dâu đều phải vì nàng ta mà lo lắng thêm không?