Chương 345 “Sao rồi? Từ đại phu?”
- Trang Chủ
- Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi? - Lưu Ly (full)
- Chương 345 “Sao rồi? Từ đại phu?”
Mọi người nghe Điệp Trúc Lam nói thế, cả một đám trong lòng đều bực bội.
Điệp Trúc Lam này, sao lại nói Lưu Ly là tội phạm giết người chứ?
Tất cả mọi người cho rằng lời nói kia của Điệp Trúc Lam là lên án Lưu Ly là tội phạm giết người, chỉ có Điệp Trúc Lam và Lưu Ly biết Điệp Trúc Lam có ý gì.
Điệp Trúc Lam cảm thấy quan sai đến cửa là Lưu Ly giở trò quỷ.
Nhưng mà Điệp Trúc lam chỉ là từ trực giác cho rằng như vậy, cũng không có chứng cứ, hơn nữa sau khi kêu lên một câu bằng trực giác như vậy, chính nàng ta cũng phủ nhận.
Nàng ta bị cha mẹ bản vào trong góc núi kia, Lưu Ly sao có thể có bản lĩnh thông thiên biết được chuyện của mình?
Chỉ là Điệp Trúc Lam không biết, trực giác đầu tiên của nàng ta, kỳ thật rất chuẩn.
Quan sai đến, quả thật là liên quan đến Lưu Ly.
Lúc ở nhà họ Phan, Lưu Ly biết Điệp Trúc Lam đã quay về, trong lòng biết nhất định có chuyện gì đó, nên bảo Tại Lâm đi tra.
Ai biết Tại Lâm vừa đi qua thôn kia, đi tìm người góa vợ này, mới phát hiện người góa vợ đó đã chết trong nhà.
Bởi vì nhà người góa vợ này ở chân núi, bình thường rất ít xuống núi, mà mùa đông mọi người cũng rất ít lên núi, cho nên người góa vợ chết, mọi người đều không phát hiện.
Bởi vì thời tiết lạnh, cho nên thi thể người góa vợ cũng không mục rữa, từ dấu vết ở hiện trường có thể nhìn được, người góa vợ này hẳn là uống say, nhân lúc nghỉ ngơi, bị người dùng cái cuốc đánh chết.
Mà người hiềm nghi duy nhất, chính là người vợ mà người này vừa mua không lâu đã không thấy đâu Điệp Trúc Lam rồi.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao có quan sai đến.
Quan sai nghe được Điệp Trúc Lam kêu lên, cũng cho rằng Điệp Trúc Lam chỉ ra và xác nhận Lưu Ly là tội phạm giết người, vì vậy sắc mặt càng kém hơn quát lớn: “Ồn ào cái gì? Bản thân giết người trong lòng còn không rõ sao?”
Bởi vì lúc trước Điệp Trúc Lam làm loạn làm các thôn dân hiểu lầm bọn họ, cho nên lúc này thái độ của quan sai đối với Điệp Trúc Lam vô cùng không tốt.
Các thôn dân nghe thế, lập tức kinh hãi.
“Này, không thể nào, nàng ta chỉ là một người phụ nữ sao có thể.. Có thôn dân không quá tin Điệp Trúc Lam giết người, ấp úng lên tiếng, nhưng khi nhìn đến sắc mặt của Điệp Trúc Lam, giống như hiểu ra cái gì đấy, lời nói lại thay đổi, hỏi: “Đại nhân, nàng ta, đây là giết ai rồi”
Quan sai A: “Nàng ta giết chồng mình”
Thôn dân một mặt hoang mang, Điệp Trúc Lam này lấy chồng đâu ra?
Phu quân thứ hai của nàng ta không phải còn chưa viên phòng cũng đã bị bắt vì tội giết người sao?
Quan sai B: “Người chồng thứ ba của nàng ta, một thợ săn già trong núi.
Quan sai C: “Nàng ta bị cha và anh bán cho thợ săn già, cũng sắp được hai tháng rồi”
Vốn cả đám quan sai sẽ không miệng lưỡi nhiều chuyện như vậy, nhưng mà thật sự là trước đó bị Điệp Trúc Lam đi tìm chết, đắc tội với cả những quan sai này.
Thôn dân nghe thế, lập tức kinh hãi.
“Này, thì ra nàng ta còn có phu quân thứ ba sao?”
“Nàng ta nói không viên phòng với phu quân thứ hai, vậy chẳng lẽ đến phu quân thứ ba cũng có thể không viên phòng sao?”
Rõ ràng, không thể nào.
Các thôn dân sở dĩ lúc trước đứng về phía Điệp Trúc Lam bảo Trương Đại Lang cho nàng ta một cơ hội, đơn giản là vì cảm thấy nàng ta vẫn sạch sẽ.
Này vừa tách khỏi Trương Đại Lang có bốn tháng, đã có hai đời chồng, này…
Ánh mắt mọi người nhìn Điệp Trúc Lam lập tức thay đổi, không còn đồng tình như trước nữa.
Ừ, lúc này bọn họ hình như có chút lệch khỏi trọng điểm, quên chú ý đến đám quan sai nói, chuyện Điệp Trúc Lam giết người chồng thứ ba của mình.
Cho đến khi quan sai mang gồng xiềng lên cho Điệp Trúc Lam, mọi người mới phản ứng lại.
Theo bản năng, những người đứng gần Điệp Trúc Lam một chút lùi về sau một bước, rõ ràng Điệp Trúc Lam vẫn có vẻ nhu nhu nhược nhược như vậy, nhưng mọi người đột nhiên cảm thấy nàng ta mặt mũi đáng ghét.
Cái gì gọi là tri nhân tri diện bất tri tâm, mọi người đều có thể cảm nhận được rồi.
Thế nhưng, Điệp Trúc Lâm lại vẫn chưa từ bỏ, bắt đầu cầu cứu Trương Trần Thị: “Mẹ, cứu con, trong bụng con còn có con của Đại Lang”
Nàng ta hy vọng, đứa bé trong bụng mình có thể trở thành cây cỏ cứu mạng mình.
Điệp Trúc Lam không nhắc đến đứa bé còn tốt, vừa nhắc đến đứa bé, Lưu Ly nở nụ cười.
“Từ đại phu, phiền ông bắt mạch cho Điệp Trúc Lam. Lưu Ly nhìn Từ đại phu ở trong đám người.
Từ đại phu mặc dù không biết Lưu Ly có ý gì, những vẫn bước ra khỏi đám người, đi đến trước mặt Điệp Trúc Lam.
Điệp Trúc Lam thấy Từ đại phu đi về phía mình, theo bản năng muốn lùi về sau.
Nhưng mà trước sau trái phải nàng ta đều có quan sai, trên tay còn mang gông xiềng, nàng ta căn bản không thể nào trốn thoát.
Mà Từ đại phu sau khi bắt mạch cho Điệp Trúc Lam, nhanh chóng có kết quả, này làm cho trên mặt Từ đại phu mang vẻ kinh ngạc.
“Sao rồi? Từ đại phu?” Lưu Ly hỏi.