Chương 344: CHƯƠNG 344: QUAN SAI ĐẾN CỬA
- Trang Chủ
- Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi? - Lưu Ly (full)
- Chương 344: CHƯƠNG 344: QUAN SAI ĐẾN CỬA
Qua hai ngày, tâm trạng của Điệp Trúc Lam rất tốt ngồi ở trong sân nhà họ Từ phơi nắng, đôi mắt vô cùng chờ mong nhìn về phía cửa.
Hai ngày này cô ta đã quan sát rồi, những thứ sính lễ cần có, nhà họ Trương đều đã chuẩn bị đủ, nghĩ đến hẳn là hai ngày này sẽ đến cửa cầu hôn.
Nàng ta cũng đã nghĩ kỹ rồi, đợi nàng ta lại vào nhà họ Trương, nàng phải làm Trương Đại Lang mua một căn nhà lớn ở trấn trên, sau đó mua nha hoàn hầu hạ nàng ta, để nàng ta có thể sống một cuộc sống của phu nhân nhà giàu.
Về phần trong bụng… nàng ta đã nghĩ kỹ rồi, đến lúc đó để nó ngoài ý muốn hư mất, đến lúc ở cùng với Trương Đại Lang, nàng ta lại sinh mấy người con trai bên người.
Tin rằng sau khi có con trai, với tính cách của Trương Đại Lang, tuyệt đối sẽ không cưới một chính thê đến chọc giận nàng ta.
Cho nên chỉ cần nàng ta có thể nắm lấy trái tim của Trương Đại Lang, trở thành duy nhất của Trương Đại Lang, cho dù làm thiếp, cũng sẽ không có vấn đề gì.
Điệp Trúc Lam nghĩ rất đẹp, bởi vì trong lòng nàng ta, Trương Đại Lang vẫn là người đàn ông chất phác có đối với nàng ta muốn gì có nấy kia.
Ngay lúc Điệp Trúc Lam càng nghĩ càng hăng, cuối cùng cửa chính cũng có động tĩnh.
Trong lòng Điệp Trúc Lam vui mừng, vội vàng đứng dậy, chạy đến mở cửa.
Chỉ là, lúc cửa được mở ra, thấy người tới thì Điệp Trúc Lam quá sợ hãi, xoay người bỏ chạy.
Lúc này, đứng bên ngoài cửa chính là mười người quan sai, thấy Điệp Trúc Lam chạy, đám quan sai lập tức ngăn Điệp Trúc Lam lại.
Sắc mặt Điệp Trúc Lam sợ đến trắng bệch, trong ánh mắt nhìn những người quan sai kia tràn ngập hoảng sợ.
“Ngươi…các ngươi làm cái gì vậy? Xông vào nhà dân, là khi dễ ở đây chỉ có một người phụ nữ như tôi sao?” Điệp Trúc Lam cố gắng giữ bình tĩnh, hét lớn với những người quan sai kia.
Đám quan sai bị dáng vẻ hoảng sợ này của Điệp Trúc Lam làm sửng sốt, thậm chí còn hoài nghi bọn họ có phải tìm sai người không.
Đúng lúc này, Điệp Trúc Lam lại hét to: “Cứu mạng, quan sai bắt nạt người, quan sai bắt nạt phụ nữ có thai.
Đám quan sai: “
Bọn họ bắt nạt người lúc nào chứ?
Từ lúc đến đến bây giờ, bọn họ hình như đến đụng còn chưa đụng vào người nàng ta có được không?
Lúc quan sai đến, sau lưng đương nhiên cũng có thôn dân đi theo xem náo nhiệt, chỉ là tất cả mọi người không dám đến quá gần mà thôi.
Bây giờ nghe Điệp Trúc Lam kêu lên, những người thôn dân ở gần và thôn dân theo đến nghe tiếng đều lấy dũng khí xông lên.
Dù sao bọn họ rất ít khi nhìn thấy một đám quan sai cùng nhau đến như vậy.
Các thôn dân còn chưa hiểu quan sai đến là có chuyện gì, chỉ thấy Điệp Trúc Lam bị đám quan sai vây vào giữa sợ hãi xin giúp đỡ: “Đại ca, đại thúc, tẩu tử, thím, mọi người mau cứu ta, bọn họ…bọn họ vừa vào đã muốn phi lễ ta, hu hu… ta sợ quá…
Các thôn dân nghe vậy, đều sững sờ.
Cái này… quan sai muốn phi lễ Điệp Trúc Lam?
Thấy mọi người chỉ ngây ra, không làm ra chuyện gì, trong lòng Điệp Trúc Lam thầm hận, dáng vẻ lại càng trở nên nhu nhu nhược nhược, tiếng khóc càng thêm thê thảm: “Ta là phụ nữ có thai lại bị đối xử như thế, nếu như bọn họ thật sự thực hiện, vậy các chị em khác trong thôn phải làm sao bây giờ? Chúng ta cứ chờ bị bắt nạt như vậy sao?”
Vừa khóc, Điệp Trúc Lam vừa lên án rõ ràng.
Một số cô vợ trẻ tuổi vừa nghe Điệp Trúc Lam nói vậy, lập tức rúc vào sau lưng mọi người, sợ bị quan sai bắt nạt.
Mà những quan sai kia, giờ khắc này cũng đen mặt.
“Chúng ta..”
“Hay cho một đám không biết xấu hổ, ngay cả phụ nữ có thai cũng bắt nạt, quả thật là không có nhân tính”
Không đợi quan sai mở miệng giải thích, đã có một người đầy căm phẫn mở miệng.
Có người mở màn đầu tiên, những người đằng sau giống như nhận được ủng hộ, mở miệng:
“Đúng đấy, cho rằng mình là quan sai thì vô pháp vô thiên sao? Loại chuyện khi nam bá nữ này cũng làm ra được, cả thôn chúng ta cùng đi tìm huyện lệnh đại nhân phân xử, xem mấy người còn tiếp tục làm quan sai thế nào.
“Trúc Lam, không sợ, thím cháu đi mời Đại Lang đến, bọn họ nhất định sẽ lấy lại công bằng cho ngươi”
Mọi người ngươi một câu ta một câu, chỉ nghe lời nói của Điệp Trúc Lam đã căm hận đám quan sai đến tận xương tủy.
Những quan sai đều làm việc dưới trưởng Quách Tế Chung, bởi vì Quách Tế Chung làm người thanh liêm chính khí, nên quan sai làm việc bên dưới cũng vô cùng chính trực, không xảy ra chuyện ỷ vào thân phận quan sai mà ức hiếp dân chúng.
Vốn mấy tiếng thét chói tai của Điệp Trúc Lam đã làm bọn họ không kịp phản ứng, lúc này Điệp Trúc Lam lại đội lên đầu bọn họ một cái nồi khổng lồ, khiến cho bọn họ càng thêm mơ màng.
Nhìn người phụ nữ bị bọn họ vây vào giữa khóc lóc, người đã lấy vợ chỉ cảm thấy, vẫn là cọp mẹ nhà bọn họ tốt, ít nhất thật thà, sẽ không giả vờ giả vịt làm người đau đâu.
Người chưa lấy vợ chỉ cảm thấy sợ nổi da gà, thề sau này tuyệt đối sẽ không nhìn mấy người con gái có vẻ nhu nhu nhược nhược động một chút lại lau nước mắt.
Loại phụ nữ này thật sự là có độc.
Nhìn đi, nhìn đi, đây là chuyện gì chứ?
Bọn họ cái gì cũng chưa làm, sao lại thành ác bá ức hiếp phụ nữ có thai rồi.
Quả thật, bọn họ muốn vì bản thân mình mà cãi lại mấy câu, nhưng các thôn dân xúc động phẫn nộ, làm bọn họ không cãi lại được.
Bởi vì không có cơ hội.
Bọn họ vừa mở miệng, đã có mấy người cùng mở miệng, căn bản không cho bọn họ cơ hội cãi lại.
Thậm chí còn có người gan lớn muốn kéo Điệp Trúc Lam từ trong vòng vây của bọn họ ra ngoài. Này, đám quan sai bọn họ trước mặt những người này sao không có chút uy nghiêm vậy?
Khung cảnh nhất thời có chút hỗn loạn, đúng lúc này, không biết ai kêu một tiếng: “Trần Nhị Muội đến rồi”
Sau đó những thôn dân đối phó với nha dịch cuối cùng cũng yên tĩnh lại, nhìn về phía cửa.
Ngoài cửa
đến ngoại trừ Trương Trần Thị, còn có Trương Đại Tú và Lưu Ly, Trương Đại Lang không đến.
“Mẹ, cứu con”
Điệp Trúc Lam nhìn Trương Trần Thị, giống như là nhìn thấy ngọn cỏ cứu mạng.
Đám quan sai sợ lại gặp chuyện như vừa rồi, cho nên không đợi Trương Trần Thị mở miệng, quan sai đã nhanh chóng nói: “Mấy người hiểu lầm rồi, chúng ta là phụng mệnh đến bắt tội phạm giết người, đây là công văn huyện lệnh đại nhân ban xuống.
Vừa nghe tội phạm giết người, ngoại trừ Lưu Ly, tất cả mọi người còn lại đều biến sắc.
Trương Trần Thị: “Tội phạm giết người cái gì?”
Bà đây là nghe nói Điệp Trúc Lam ở đây gặp chuyện, tất cả mọi người gọi bà đến giúp, bà cũng không tiện từ chối, nên đi qua.
Các thôn dân nghe như thế, càng thêm khiếp sợ, nhìn vào trong căn nhà nhà họ Từ.
Chẳng lẽ trong nhà giấu tội phạm giết người gì đó?
Này thật không dám tin!
Trong thôn nếu thật sự có tội phạm giết người ẩn nấp, người thôn bọn họ đều có thể nguy hiểm.
Cho nên không người nào mắng quan sai nữa rồi, mà là căng thẳng khủng hoảng nhìn đám quan sai.
Đám người quan sai nhẹ nhàng thở ra, mà trái tim Điệp Trúc Lam lại treo lên cao, cả người cũng đang run lên, rất muốn cứ như vậy ngất đi.
Chỉ là nàng ta biết rõ, nếu mình chỉ là ngất đi, thì lại càng thêm trốn không thoát.