Chương 342: CHƯƠNG 342: BỤNG CÓ VẤN ĐỀ
- Trang Chủ
- Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi? - Lưu Ly (full)
- Chương 342: CHƯƠNG 342: BỤNG CÓ VẤN ĐỀ
Trong mắt Điệp Trúc Lam có vẻ đắc ý, làm Lưu Ly càng thêm tin rằng bụng Điệp Trúc Lam có vấn đề.
Thấy Trương Trần Thị sốt ruột, Lưu Ly cho bà một ánh mắt bình tĩnh đừng gấp.
Nhìn thấy ánh mắt của Lưu Ly, lúc này Trương Trần Thị mới bình tĩnh hơn một chút.
Lưu Ly nhìn Điệp Trúc Lam, cười nói: “Hôm nay cho dù chứng minh trong bụng ngươi có đứa bé, cho dù đứa bé là của Đại Lang ca, nhưng mà bây giờ hai người cũng đã không còn là vợ chồng, trước khi ngươi nhập môn, sợ là không thể bước vào.
Cô chắc chắn bụng Điệp Trúc Lam nhất định có vấn đề, về phần tại sao, nhất thời cô vẫn chưa hiểu được.
Chẳng qua bắt mạch không phải thế mạnh của cô, lại thêm có thể có chỗ nào đó cô bỏ sót.
Việc cấp bách chính là nhanh chóng làm rõ chuyện này.
Mà sở dĩ Điệp Trúc Lam không thể vào nhà họ Trương ở, thứ nhất, cô sợ Điệp Trúc Lam sử dụng thủ đoạn gì, thứ hai, nếu vấn đề này truyền đến nhà họ Phan, nếu như Điệp Trúc Lam thật sự tiến vào nhà họ Phan, vậy hôn sự giữa Trương Đại Lang và nhà họ Phan, sợ là sẽ bị cản trở.
Điệp Trúc Lam vừa nghe Lưu Ly nói xong, sắc mặt thay đổi: “Lưu Ly, ngươi có ý gì?”
Nếu không vào nhà họ Trương ở, có biến cố thì phải làm sao?
Hơn nữa, nàng ta không tin Lưu Ly, cảm thấy sự tồn tại của Lưu Ly chính là làm hỏng chuyện tốt của nàng ta.
Lưu Ly không nói gì, chỉ nhìn Trương Trần Thị.
Trương Trần Thị cũng kịp phản ứng lại, nói: “Tiểu Ly nói đúng, này không mai không mối, ngươi vào nhà ta ở cũng không thích hợp.
Điệp Trúc Lam nghe vậy, vội vàng nói: “Nhưng con không để ý”
Trương Trần Thị “Nhà họ Trương chúng ta để ý, rất không hài lòng cho một người phụ nữ không rõ ràng đi vào ở trong nhà mình.
Điệp Trúc Lam có chút gấp gáp, nhìn người xung quanh xin giúp đỡ.
Thế nhưng tất cả mọi người cảm thấy cách nói này không có vấn đề gì, cho nên không ai mở miệng.
Có người có lòng, thấy Điệp Trúc Lam nhìn sang, khuyên: “Chỉ là vào cửa muộn mấy ngày, không có chuyện gì lớn”
Điệp Trúc Lam nghe thế, thiếu chút nữa thổ huyết.
Muộn mấy ngày sao lại không có chuyện gì lớn chứ?
Muộn mấy ngày có thể xảy ra rất nhiều chuyện.
Thế nhưng mà, bây giờ nàng ta tứ cố vô thân, nhất thời thật sự không thể nghĩ được biện pháp nào khác.
Nàng ta đã nghĩ đến Lưu Ly sẽ bắt mạch cho mình, cũng nghĩ đến nhà họ Trương sẽ không thừa nhận, duy chỉ không ngờ, nhà họ Trương thừa nhận rồi, lại không muốn cho nàng ta lập tức vào cửa.
Trương Trần Thị đến cùng cũng là đã sống mấy năm với Điệp Trúc Lam, thấy dáng vẻ bất an của Điệp Trúc Lam, trong lòng lập tức hoài nghi: “Điệp Trúc Lam, ngươi ngay cả mấy ngày cũng không đợi được, không phải là trong lòng có quỷ chứ?”
Điệp Trúc Lam nghe thế, vội vàng lắc đầu: “Không phải, mẹ, con chỉ là…
Điệp Trúc Lam gục đầu xuống, dáng vẻ đáng thương: “Con thật sự không còn chỗ đặt chân
“Này thì đơn giản.” Trương Trần Thị mở miệng.
Điệp Trúc Lam chờ mong nhìn nàng ta, lại nghe Trương Trần Thị nói: “Căn nhà của nhà họ Từ không phải không có ai ở sao? Ngươi ở đó mấy ngày, chờ sau khi chúng ta làm xong chuyện nghênh đón ngươi vào cửa, thì đến đón ngươi.”
Trương Trần Thị cũng là không chút muốn Điệp Trúc Làm vào cửa, chỉ sợ Tiểu Muội nhìn thấy Điệp Trúc Lam bị kích thích.
Bây giờ Tiểu Muội vất vả lắm mới tốt lên một chút, không còn sợ người như vậy nữa, bà cũng không muốn xuất hiện chuyện ngoài ý muốn nào.
Điệp Trúc Lam thấy thái độ Trương Trần Thị kiên quyết, trong lòng biết mình có từ chối nữa, nhất định sẽ bị hoài nghi, vì vậy nên uất uất ức ức nói: “Vậy, mẹ, con biết
rồi.”
Nói xong, vừa đi vừa quay đầu nhìn lại, đi về phía nhà họ Từ.
Lúc này, cách đó không xa có một người ăn mặc kiểu người làm xoay người rời đi.
Bạch Nhạc đứng đằng sau đám người nhìn về phía bên kia, vẻ mặt không chút thay đổi.
Trương Trần Thị thấy Điệp Trúc Lam đi rồi, lại gọi chị em dâu nhà mình cũng đang xem náo nhiệt, gọi nàng ta giúp đi đưa chút chăn nệm gì đó.
Dù sao bà một chút cũng không muốn có chung đụng gì với Điệp Trúc Lam.
Sau khi chị em dâu nhà mình đi, Trương Trần Thị mới nhìn mọi người: “Nếu như nhà chúng ta có việc vui, chắc chắn mời mọi người uống rượu, bây giờ trong nhà còn có chuyện phải xử lý, mọi người vẫn là mời về đi
Lời này Trương Trần Thị cũng nói rồi, mọi người cũng không có lý nào mà ở lại, cũng rời đi.
Lưu Ly không rời đi, cùng với Bạch Nhạc đi vào nhà họ Trương.
Vừa mới vừa vào cửa nhà họ Trương, Trương Đại Tú cũng đến.
Rõ ràng Trương Đại Tú cũng đã nghe đầu đuôi câu chuyện, vừa mới vào cửa đã nói: “Cái thứ làm loạn kia không thể giữ lại, nhưng mà đứa bé chúng ta có thể phụ trách.
Trương Đại Lang vội vàng nói: “Cha, đứa bé kia không phải của con”
Trương Đại Tú nhíu mày, nhìn về phía Trương Đại Lang: “Con chắc chắn?”
Trương Đại Lang gật đầu: “Con rất chắc chắn.
Lưu Ly nghe thế, cũng nhìn về phía Trương Đại Lang, Trương Đại Lang thấy mọi người nhìn mình, ngay cả Lưu Ly cũng vậy, không khỏi đỏ mặt, nhất thời lại xấu hổ không mở được miệng nói.
Trương Trần Thị thấy Trương Đại Lang như vậy, mới thở dài, nói: “Vừa rồi Đại Lang nói với ta, Điệp Trúc Lam này lúc rời đi, là đúng vào nguyệt sự.
Đã có nguyệt sự, vậy đương nhiên không thể nào có con của Trương Đại Lang.
Mà cách nói này, vừa đúng xác nhận phán đoán của Lưu Ly.
Về phần vừa rồi tại sao Trương Trần Thị không nói chuyện này trước mặt mọi người?
Thứ nhất, chuyện riêng tư này chỉ có Trương Đại Lang biết, không có chứng cứ, nói ra chưa chắc có người tin, lại thêm một người đàn ông chú ý đến nguyệt sự của phụ nữ, còn mang ra nói, không khỏi bị đàm tiếu.
Thứ hai là, Lưu Ly đến rồi.
Y thuật của Lưu Ly, không chỉ Trương Trần Thị tin tưởng, tất cả người trong thôn đều tin tưởng.
Trần Thị đã biết Điệp Trúc Lam không có khả năng mang thai đứa bé của Trương Đại Lang, vậy đương nhiên tin rằng Lưu Ly có thể bắt mạch ra được khác thường.
Lại không ngờ, mạch tượng của Điệp Trúc Lam lạ thật sự là mang thai hơn bốn tháng.
“Chuyện này cháu cảm thấy không đúng, có lẽ còn có xoay chuyển, mà phải đợi mấy ngày.” Lưu Ly thấy sắc mặt người nhà họ Trương không quá tốt, an ủi như vậy.
Sau đó Lưu Ly nói ra chuyện Điệp Trúc Lam đi tìm Phan Yến Oanh.
Trương Đại Lang vừa nghe Điệp Trúc Lam gặp Phan Yến Oanh, còn nói ra chuyện mang thai, nhất thời như lửa cháy đến nơi: “Không được, ta phải đi tìm nàng ấy, ta muốn giải thích rõ ràng với nàng ấy”
Bạch Nhạc bên cạnh vẫn luôn không lên tiếng nói: “Không kịp nữa rồi”
Tất cả mọi người nhìn về phía Bạch Nhạc: “Vừa rồi người làm nhà họ Phan đi theo sau chúng ta đến đây, tất cả những chuyện vừa xảy ra ở đây hẳn là đều thấy được.”
Trương Đại Lang nghe thế, cả người ngã ra ghế, vẻ mặt không màng sống chết.
Mà Trương Trần Thị vốn không biết sự tồn tại của Phan Yến Oanh, thấy Trương Đại Lang như vậy, mới biết tâm bệnh của Trương Đại Lang là cái gì.
Sau khi hỏi Lưu Ly một số tình huống cơ bản của Phan Yến Oanh, Trương Trần Thị trầm mặc một lúc lâu.
Thấy Trương Trần Thị trầm mặc, Lưu Ly cũng không khỏi thót tim.
Có một câu Phan Yến Oanh nói không sai, chính là điều kiện gia đình Trương Đại Lang không tệ, người cũng trẻ tuổi, còn chỉ có một đứa con gái, này lấy một hoàng hoa khuê nữ hoàn toàn không có vấn đề.
Bây giờ thím trầm mặc, chẳng lẽ là không hài lòng với hôn sự này, ghét bỏ Phan Yến Oanh đã từng thành thân sao?