Chương 335: CHƯƠNG 335: BÀ MỤ
Làm xong chuyện trong thôn, Lưu Ly lại lên trấn khảo sát.
Lần này tới Nhân Thọ Đường, người rõ ràng đông hơn trước kia, hơn nữa phần lớn đều là nữ tử.
Thì ra trong các nữ tử được Lưu Ly điều dưỡng thì đã có nhiều người có thai, chuyện này sau khi truyền ra, tám thôn mười dặm có rất nhiều các cô gái phụ nữ lớn tuổi nghe danh mà tới.
Những người này không biết Lưu Ly, vốn tưởng Lưu Ly chỉ là người tới xin khám giống bọn họ, bèn cũng không chú ý nhiều.
Chỉ là đợi sau khi người làm của Nhân Thọ Đường nói rõ thân phận của Lưu Ly, ánh mắt của những cô gái trẻ phụ nữ có tuổi đó nhìn sang Lưu Ly giống như chuột nhìn thấy gạo, hận không thể nuốt chửng Lưu Ly.
“Nữ thần y, nghe nói cô là bà mụ, ta gả cho phu quân ba năm cũng chưa có con, cô giúp ta đi?”
“Bà mụ, ta thành thân đã mười mấy năm rồi, tiểu thiếp của phu quân đã sinh được một tá rồi, ta lại không có động tĩnh gì, bây giờ ta chỉ có thể trông chờ vào cô.”
“Thần y, ta đã sinh 5 đứa con gái, mãi không thể sinh được một đứa con trai, may mà phu quân ta không xa không rời, nhưng ta không muốn chàng ấy tuyệt hậu, cô giúp ta tiếp tục mang thai đứa thứ 6 đi? Tốt nhất là bé trai..”
W
Mọi người cô một câu ta một câu, hiện trường cực kỳ nóng, khiến bệnh nhân khám bệnh ở bên khác cũng không nhịn được mà chạy qua xem.
Lưu Ly nghe thấy những giọng nói này, cũng chỉ cảm thấy đầu rất đau.
Cô có lòng bảo mọi người bình tĩnh lại trước, từng người khám một, nhưng giọng của cô lại rất nhanh bị chôn vùi trong tiếng người.
Chưởng quầy cũng tới duy trì trật tự, chỉ có điều cũng không có cách gì, giọng của ông ta cũng bị chôn vùi.
Cuối cùng hết cách, Lưu Ly nhìn sang Bạch Nhạc, bảo Bạch Nhạc ghé tai lại, nói một câu bên tai Bạch Nhạc.
Bạch Nhạc đứng thẳng người, nhìn sang những nữ nhân đó, dùng chút nội dung mà hét lên: “Ai bình tĩnh lại trước tiên thì khám cho người đó trước.
Câu nói này rất có hiệu quả, rất nhanh mọi người đã yên tĩnh.
Mọi người cùng nhau yên tĩnh, đương nhiên không ai đầu tiên, vì vậy Bạch Nhạc bảo mọi người xếp hàng, nói từng người khám một, nếu không hỗn loạn như này, ai cũng không khám được.
Mọi người nghe vậy cũng thấy có lý, tự giác xếp hàng.
Người xếp đầu tiên là nữ nhân gần 40 tuổi thành thân mười mấy năm, tiểu thiếp đã sinh cả tá con rồi.
Ở thời đại này, nữ nhân 40 tuổi đã làm nãi nãi rồi, muốn sinh thật sự không dễ.
Có điều vẫn may, nhà chồng của nữ nhân này có chút tài sản, nhà mẹ cũng coi như đầy đủ, cho nên sức khỏe vẫn tốt, chỉ là hiếm muộn kiểu đông máu.
Biểu hiện lâm sàng: Kết hôn lâu không mang thai, đến tháng muộn, lượng dịch ít hoặc nhiều, có màu tím đen vón mảng máu, kèm theo hay đau bụng, đau dữ dội trước khi tới tháng. Lưỡi tím sẫm, hoặc bên lưỡi có vết bầm, màng mỏng.
Cách chữa trị: thúc đẩy tuần hoàn máu và đánh tan máu ứ động, làm ẩm và thông kinh lạc.
Lưu Ly kê một toa thuốc, sau đó tặng một viên thuốc tự chế, rồi nói một vài chuyện cần chú ý, sau đó gọi người tiếp theo.
Người tiếp theo là cô gái trẻ thành hôn ba năm mà chưa có thai, có dáng vẻ tròn trĩa dễ thương, qua việc chẩn đoán, Lưu Ly bước đầu phán đoán là nhiều nang.
Nhiều nang thật ra cũng không phải không mang thai được, mà không dễ có thai, đặc biệt là cô gái nhiều năm chịu gánh nặng tâm lý, như vậy càng không dễ thụ thai.
Vì vậy Lưu Ly bèn kê một phương thuốc kích thích và một phương thuốc điều chỉnh, sau đó dặn nữ tử đó bình thường chú ý duy trì tâm trạng vui vẻ, sau đó hoạt động nhiều hơn, tốt nhất có thể giảm cân.
Thành công giảm cân cũng là một cách để người béo nhiều nang có thai được.
Hết cả một ngày, Lưu Ly đã tiếp ít nhất hơn 40 người phụ nữ tới khám, có một nửa cần Lưu Ly châm cứu điều dưỡng, nửa còn lại chỉ cần uống thuốc và chú ý ăn uống.
Nhiều người như vậy, chỉ viết toa thuốc thôi, tay của Lưu Ly cũng viết tới mỏi, huống cho còn phải tốn sức châm cứu.
Sau khi kết thúc, thần y Tôn Quốc Việt luôn ở bên cạnh quan sát bắt đầu thỉnh giáo Lưu Ly một vài vấn đề.
Ví dụ như chứng hiếm muộn kiểu khác, Tôn Quốc Việt đều chẩn đoán được, chỉ là cách nói nhiều nang kia Tôn Quốc Việt lại không hiểu.
Lưu Ly sau khi giải thích xong vấn đề nhiều nang với Tôn Quốc Việt thì thời gian cũng không còn sớm nữa, Lưu Ly bèn cáo từ rời khỏi Nhân Thọ Đường.
Bởi vì trấn Biên Lư không có quy định trong đêm không được ra ngoài, cho nên mỹ thực thành buổi tối cũng buôn bán.
Khi Lưu Ly đi thì thời gian còn sớm, trong mỹ thực thành chỉ có vài ba khách, cho nên mọi người đều khá bận.
Đợi sau khi mỹ thực thành đi vào quỹ đạo, Lưu Ly rất ít có thời gian tới
Chỉ là mới vừa đi vào mỹ thực thành thì Lưu Ly đã phát giác điều không đúng, mọi người hình như vô tình hay hữu ý nhìn về một hướng.
Lưu Ly vì tò mò, bèn cũng nhìn về phía đó, thì thấy cách đó không xa, Trương Đại Lang mặt mày đỏ bừng không biết đang nói gì với Phan Yến Oanh.
Nhìn dáng vẻ đó, hình như rất khó mở lời.
Sau đó Lưu Ly thấy sắc mặt của Phan Yến Oanh không phải quá tốt mà xoay người.
Chỉ là vừa xoay người, Phan Yến Oanh vừa hay chạm vào ánh mắt của Lưu Ly.
Lưu Ly không kịp quay đi ngại ngùng bị bắt tại trận khi nhìn trộm, Phan Yến Oanh mặt mày kỳ quái chạy ra bên ngoài cửa.
Lưu Ly nhìn mà mờ mịt, sau đó nhìn sang mấy người khác: “Bọn họ sao vậy?”
Giữa Phan Yến Oanh và Trương Đại Lang có loại không khí ám muội, cô trước đó đã nhìn thấy, cho nên không thấy lạ, cô chỉ lạ tình trạng hiện nay của Phan Yến Oanh là sao?
Tâm Triều lắc đầu: “Không biết.
Thu Đỗ mở miệng: “Hình như là nhà của Yến Oanh tỷ muốn định hôn sự cho tỷ ấy”
Lưu Ly: “..” Chuyện này… khá đột ngột.
Dù sao Phan Yến Oanh và Đại Lang ca là một đôi ai cũng nhìn ra, giờ sao đột nhiên lại sắp đính hôn?
Khi đang nghi hoặc, Trương Đại Lang lại đi về phía Lưu Ly.
“Ly, ta muốn nhờ muội một chuyện. Trương Đại Lang mở miệng, trong mắt tràn ngập sự kiên định.
Lưu Ly: “Huynh nói”
Trực giác nói cho cô là có liên quan tới Phan Yến Oanh.
Trương Đại Lang: “Yến Oanh nàng ấy sắp gả cho người ta rồi.
Lưu Ly: “. ” Ừm, cô vừa mới biết.
Trương Đại Lang: “Ta bảo người trong nhà tới nhà nàng ấy cầu hôn, nành ấy không đồng ý, hôm nay lại nói với ta, nàng ấy sắp đính hôn với người khác”
Trương Đại Lang có hơi tức giận, lại có hơi đau lòng, người ngợm có hơi suy sụp.
“Lý, ta vốn là không định tái hôn.” Trương Đại Lang túm tóc.
Có nữ nhân như Điệp Trúc Lam là ví dụ, Trương Đại Lang thật sự không định tái hôn.
Trước đó trong nhà nói muốn hỏi vợ cho hắn, hắn đều từ chối.
Nhưng hắn trước giờ chưa từng gặp nữ nhân tốt dịu dàng như Phan Yến Oanh, hắn thừa nhận mình đã rung động.
Loại rung động này khác với loại rung động lúc trẻ đối với Điệp Trúc Lam, nhưng khác ở đâu, hắn lại không nói ra được, chỉ rất muốn chung sống với nàng ta, kiểu mãi mãi.
“Nhưng ta muốn lấy nàng ấy, nếu không thể lấy nàng ấy, ta…
Trương Đại Lang nói tới đây, lại rất bực bội giật tóc của mình.
“Nhờ Ly muội hỏi giúp ta, rốt cuộc tại sao nàng ấy không muốn gả cho ta, cũng tiện để ta có lý do chết tâm
“Ngoài muội, ta thật sự không biết nên nhờ ai nữa”