Chương 132: Đứa con của Trời
__________
Châu Thanh nhìn ngọn lửa đen khổng lồ đang dần cắn nuốt lấy Trùng Công Chúa, lại nhìn bóng lưng của Thiên Tử Dật.
Quần áo của Thiên Tử Dật bị rách vài nơi, phía sau lưng là thảm nhất, lộ rõ những vết thương đang rỉ máu.
Châu Thanh tiến lại gần Thiên Tử Dật, ngọn lửa nóng rực tỏa ra mùi cháy khét khó ngửi, Trùng Công Chúa trong cơn đau đớn, ả ta dùng chút sức lực cuối cùng của mình, ả hận thù nhìn Thiên Tử Dật.
“Ta nhất định sẽ không tha thứ cho ngươi!” Nói xong còn liếc nhìn Châu Thanh.
Thiên Tử Dật lạnh lẽo nhìn Trùng Công Chúa, thấy ả nhìn Châu Thanh, hắn búng tay, ngọn lửa vốn đã dịu đi đột nhiên bùng cháy mạnh liệt, Trùng Công Chúa hét thảm một tiếng sau đó liền im lặng.
Bụi lửa từ ngọn lửa khổng lồ bắn khắp nơi, thiêu đốt mọi thứ nó chạm vào, Châu Thanh đứng gần đó cũng tương đối nguy hiểm.
Trong mắt Phượng Nhu Tinh, cô xem Châu Thanh như em trai của mình, cậu cũng chỉ là một đan pháp sư như cô, không có năng lực bảo vệ, đứng gần bụi lửa là rất nguy hiểm, vì vậy cô muốn đi lên kéo Châu Thanh về, nhưng lại bị Dylan giữ lại.
“Anh làm gì vậy?” Phượng Nhu Tinh khó hiểu nhìn Dylan.
Dylan giữ chặt Phượng Nhu Tinh, hắn kiên kỵ nhìn Thiên Tử Dật: “Đừng đến gần hắn ta.”
“Nhưng Châu Thanh…”
“Cậu ta sẽ không có vấn đề gì.”
Sát khí vừa rồi của Thiên Tử Dật quá đáng sợ, lúc này Dylan không thể xác định được Thiên Tử Dật có an toàn hay không, hắn không thể để Phượng Nhu Tinh gặp nguy hiểm.
So với Châu Thanh, sự an toàn của Phượng Nhu Tinh mới là ưu tiên hàng đầu của hắn.
Mọi người lúc này đều có suy nghĩ như Dylan, ai nấy cũng lùi lại giữ một khoảng cách với Thiên Tử Dật.
Châu Thanh tiến lại gần, mùi cháy khét nồng nặc, cậu tránh đi bụi lửa, từ từ đi về phía Thiên Tử Dật.
“Tử Dật.” Châu Thanh gọi hắn.
“Cha ơi!” Thiên Sinh Đông và Thiên Sinh Tây theo sau cũng lên tiếng.
Thiên Tử Dật không trả lời, hắn hít sâu một hơi, hai mắt nhắm lại. Thanh kiếm cầm trên tay đang cháy phừng phực lửa đen đột nhiên biến mất, thanh kiếm trở thành trạng thái ban đầu vốn có.
Vài giây sau Thiên Tử Dật mở mắt, hắn xoay người nhìn cả ba: “Sao vậy?”
Là bộ dáng thường ngày của Thiên Tử Dật.
Châu Thanh thở phào một hơi.
Đúng lúc này bầu trời đột nhiên sáng rực, ngay sau đó là hàng loạt các vụ nổ xảy ra.
“Tiêu diệt Trùng Tộc, bảo vệ các học viên!” giọng nói xuất phát từ loa phát thanh vang lên trong màn đêm.
Tịnh Nhã ngẩng đầu, trên bầu trời vốn đen kịt lại xuất hiện một chiếc phi thuyền khổng lồ. Chiếc phi thuyền liên tục phóng ra những viên đạn ma pháp xuống mặt đất, tạo nên những đường sáng như sao băng.
Đội cứu viện đã tới!
Các học viên hoan hô, bọn họ đã được cứu!
Đạn ma pháp chạm đất lập tức nổ tung, tiếng gào thét của yêu thú vang vọng lấn át tất cả mọi thứ.
Cửa phi thuyền đột nhiên mở ra, từng đoàn bóng đen từ bên trong lao xuống, một ít trong số đó lao về phía Châu Thanh.
Đợi đến khi mấy bóng đen gần chạm đất, mọi người mới nhìn rõ đó chính là đoàn binh lính.
“Thái Tử điện hạ, thật mừng vì ngài an toàn!” Đại Tướng Phùng chân vừa chạm đất lập tức hành lễ với Thiên Tử Dật, những binh sĩ khác cũng không ngoại lệ.
“Mười năm tìm kiếm của thần quả thật không uổng phí.” Đại Tướng Phùng nói tiếp.
Đại Tướng Phùng là một nhân vật lớn nổi tiếng, ở Đế Quốc Azilla không một ai là không biết ông, huống hồ ở đây đều là những kẻ muốn gia nhập quân đội, vì vậy gương mặt của ông càng nhớ kỹ.
Đại Tướng Phùng vừa xuất hiện, mọi người ở đây đều nhận ra ngay lập tức, thật không ngờ đội cứu viện lại là đội quân của một Đại Tướng, Phùng Cửu Lâm.
Thế nhưng một Đại Tướng của một Đế Quốc lại đang hành lễ với một người khác, điều này càng khiến cho mọi người bàng hoàng hơn.
Thái Tử nào? Thái Tử gì ở đây?
Đối với sự gặp mặt xa cách lâu năm này Thiên Tử Dật không quan tâm, hắn một câu tâm sự cũng không nói, liền ra lệnh cho Đại Tướng Phùng: “Nhanh chóng chữa trị cho những người bị thương.”
Đại Tướng Phùng nhận lệnh, lập tức cho đội Pháp Y hỗ trợ.
Lúc này Ryze đã đỡ hơn phần nào, anh nhìn bóng lưng của Thiên Tử Dật, hai mặt trừng to, anh đột nhiên thốt lên: “Nhớ ra rồi!”
“Thiếu Tướng của quân đoàn Lãnh Sát, Đứa con của Trời, Thái Tử của Đế Quốc Azilla!” Dylan đứng ở một bên tiếp lời, trong giọng có chút run rẩy, không biết là sợ hãi hay là kích động.
“Thái Tử không phải đã chết cách đây mười năm rồi sao?” Trần Dương Linh nghe vậy thì hoảng sợ thốt lên.
“Thông tin không chính thức, chỉ nói là đang mất tích.” Dylan nói tiếp.
Thiên Tử Dật từ trước đến nay không bao giờ xuất hiện trước công chúng, vì vậy bộ dáng của hắn như thế nào không ai biết, cùng lắm chỉ là bóng lưng của hắn vô tình quay được.
Cũng chính vì vậy dù Thiên Tử Dật xuất hiện trước mặt mọi người, làm một tên thường dân nghèo khổ, cũng không ai biết thân phận thật sự của hắn.
Mười năm trước, Thiên Tử Dật được mệnh danh là Đứa con của Trời, bởi vì cuộc sống của hắn quá suôn sẻ, cứ như có ai đó đã dọn sạch và vạch ra một con đường sẵn cho hắn.
Thiên Tử Dật sinh ra trong dòng dõi hoàng gia, phân thận cao quý, lại sở hữu sức mạnh trong truyền thuyết, điều khiển tất cả các hệ ma pháp mà từ trước đến nay chỉ có duy nhất hai người có thể làm được.
Là Đứa con của Trời, Thiên Tử Dật sở hữu thiên phú cao, một đường thăng cấp thuận lợi, chỉ mới 18 tuổi đã đạt cấp 8 cao cấp, trở thành Thiếu Tướng trẻ nhất và mạnh nhất trong lịch sử.
Nhưng mười năm trước, trong cuộc chiến với Trùng Tộc, Thiên Tử Dật đã được thông báo là mất tích, tìm kiếm nhiều năm không thấy tung tích, mọi người đều cho rằng hắn đã chết.
…
Ryze từ nhỏ đã muốn gia nhập quân đội, đặc biệt là quân đoàn Lãnh Sát, vì vậy anh tìm hiểu rất kỹ về quân đoàn này, nhưng dù thế nào anh cũng không thể biết được hình hài của người chỉ huy ra sao
Điều duy nhất anh biết Lãnh Sát là quân đoàn dưới sự chỉ huy của Thái Tử Đế Quốc Azilla và bóng lưng vô tình quay được.
Ryze không ngờ rằng, người mà anh ngưỡng mộ lại xuất hiện bên cạnh như vậy.
“Nói như vậy, Châu Thanh chính là…” Nói tới đây, Trần Dương Linh che miệng khó tin nhìn Châu Thanh.
“Anh Thanh là Thái Tử Phi!” Cát Hải Thịnh hét lên kinh ngạc.
Nghe thấy cuộc trò chuyện của Ryze và Dylan, Tịnh Nhã nắm chặt tay, hai mắt hận thù nhìn Châu Thanh.
Một tên phế vật như Châu Thanh làm sao có thể trở thành Thái Tử Phi!