Chương 94: Ra mắt hai bên
– Tôi và cô ấy đang trong quá trình tìm hiểu và hiện tại đang còn đi học chưa có ý định bước vào hôn nhân nên chúng tôi mới không nói cho gia đình.
Nghe được câu trả lời của Thiên Ân hai nhà và mọi người mới gật gù đồng ý, sau đó một tên nhà báo lên tiếng hỏi.
– Vậy tại sao hai người lại vào khách sạn thuê phòng.
Thiên Ân lại một lần nữa lên tiếng.
– Hôm đó chúng tôi hẹn ăn tối vì bạn thân tôi thất tình uống rượu say thuê khách sạn mà tôi là con trai không tiện an ủi hơn nữa Giai Ý cũng khá thân với cô ấy nên chúng tôi đến đó có đặt phòng riêng tôi ở và hai người họ ở một phòng.
Lúc này mọi chuyện mới sáng tỏ và hai người chính thức lên báo với vai trò là vợ sắp cưới nhưng khi trả lời hai người có nói trong quá trình tìm hiểu chứ chưa bước tới hôn nhân.
Vì quá mệt mỏi với dư luận nên họ cứ để đám nhà báo tung tin vịt bản thân cũng không muốn nói gì thêm nữa. Bên này một người thì giận như tá hỏa còn một người thì vui như được mùa.
Được cái Giai Ý rất được lòng người lớn. Vì được bà Trần chăm sóc dạy dỗ nên cô rất ngoan, lại được bố mẹ người yêu luôn quan tâm chăm sóc mặc kệ họ hàng không đồng ý vì cô dẫu sao cũng là trẻ mồ côi.
Ông bà Hàn tức giận nói.
– Hôm nay bạn của Thiên Ân về chơi tôi mời mọi người đến chung vui chứ không phải đến để đánh giá, cho dù sau tụi nhỏ có cưới thì cũng là cưới con trai tôi, nó tự chịu chứ không bắt các người chịu. Ai còn bàn những điều không tốt về con bé thì đứng trách tôi không nể tình.
Nghe ông Hàn bói vậy ai cũng không dám ho he mà vui cười trở lại. Thấy được sự bảo vệ ấm áp trái tim Giai Ý cảm thấy hạnh phúc, dường như cô có thể cho người này một cơ hội.
Cuối cùng anh cũng đã tốt nghiệp và ra nước ngoài để đào tạo 4 năm nhưng anh không muốn đi. Trước đây đúng là anh muốn đi nhưng từ khi Giai Ý bước vào trai tim anh và đánh cắp nó thì anh đã nguyện dâng cả mạng cho cô rồi. Thấy người yêu mình dính người như vậy Giai Ý mỉm cười yêu chiều mà nói.
– Anh đi đi, rất nhanh sẽ về bên em mà, em vẫn luôn ở đây chờ anh.
Cuối cùng Thiên Ân cũng chấp nhận lời nói của cô. Hai người chính thức làm người yêu của nhau mới được mấy tháng đã phải chia xa khiến anh không cam lòng. Thật ra anh muốn theo ngành bác sĩ nhưng với điều kiện anh phải tiếp quản công ty của bố anh nên phải đi đào tạo.
…
Thời gian thấm thoát trôi qua, cũng đã một năm hai người xa nhau nhưng ngày ngày gọi cho nhau để hâm nóng tình cảm, cô cũng đang trong quá trình học để thi lấy bằng đại học, dù bận nhưng hai người vẫn dành thời gian cho nhau. Ngày cô thi cũng đến cô đã thành công rồi. Đêm ấy hai người lại trò chuyện với nhau thông báo tin vui cho anh biết và mai mẹ cô sẽ tổ chức chúc mừng cô.
Họ nói chuyện rất lâu sau đó thì Giai Ý ngủ quên mất. Thiên Ân nhìn khuôn mặt cô ngủ say thì nỗi nhớ cô lại dâng chào. Anh phải cố gắng hơn nữa để có thể trở về với cô, bảo vệ cô. Hai người sống trong hạnh phúc, Giai Ý cũng đã có thở mở lòng tiếp nhận anh nhưng không biết rằng hạnh phúc ấy sẽ vĩnh viễn không còn nữa.
…
Ngày hôm tổ chức mọi người tấp nập đến chúc mừng cô. Nhưng khi gặp lại anh, người mà cô từng căm hận đến mức suốt mấy tháng luôn nhớ đến. Cô quên mất rằng hôm nay sẽ phải đối mặt với anh. Giây phút nhìn thấy Cảnh Nghi bất chợt trái tim cô lại lỡ một nhịp nhìn anh không rời mắt đến lúc anh nhìn lại cô thì Giai Ý mới giật mình chạy đi.
Giai Ý chạy vào nhà vệ sinh bật khóc tuyệt vọng, cô thấy bản thân thật vô dụng. Đang dần quên anh một cách rất tốt tại sao khi gặp lại vẫn còn tình cảm với anh. Giai Ý đau đớn gục ngã ôm mặt khóc nức nở.
Sau khi khóc xong, Giai Ý đính chính lại bản thân, tuất lại nhan sắc để không ai phát hiện ra bản thân mới khóc. Bước ra ngoài cô trở lại dáng vẻ chuyên nghiệp nào ngờ không đến gặp anh thì anh lại đi đến. ngôn tình tổng tài
– Cháu gái! Thấy chú mà không đến chào hỏi sao?
Giai Ý điềm tĩnh quay lại nhìn anh mỉm cười, nụ cười xa cách khiến anh khó chịu.
– Chú! Lâu rồi không gặp.
Anh đi đến đưa tay lên tính xoa đầu cô như ngày nhỏ nhưng bị cô né tránh.
– Chú à! Nếu say rồi thì nên về ngủ, cháu còn phải tiếp khách.
Nói rồi cô rời đi trước con mắt luyến tiếc của Cảnh Nghi. Cô giờ đây đã khác khiến anh khó tiếp nhận.
Cuộc vui nào cũng đến lúc tàn, Giai Ý say khướt lết thân mệt nhọc về phòng nào ngờ bị người hầu mới đưa đến nhầm phòng, phòng đó không ai khác chính là phòng anh. Nằm trên giường khó chịu Giai Ý cởi bỏ lớp váy vướng víu đắp chăn ngủ được lúc thì anh cũng vào.
Anh nằm lên giường mệt mỏi, vì cô anh cũng đã uống rượu rất nhiều đột nhiên bên cạnh có động tĩnh anh chồm người lên đè chặt người dưới thân.
Ánh trăng bên ngoài chiếu vào khuôn mặt xinh đẹp đột nhiên anh không thể khống chế được bản thân khi nhìn thấy cô và anh đã đặt nụ hôn lên môi cô một cách cuồng nhiệt. Thấy môi mình ướt át lại ngạt thở nên Giai Ý mở mắt. Khuôn mặt của anh phóng to trước mặt cô khiến cô hoảng sợ vội đẩy anh ra.
– Đừng! Đừng mà! Không được.
Nhưng thấy cô thức giấc lại phản kháng anh càng trở nên cuồng nhiệt hơn cưỡng ép cô phải theo ý mình. Giai Ý thống khổ chấp nhận anh trong vô lực. Vậy mà lần đầu tiên của cô lại bị cướp mất như vậy, Giai Ý thực sự không bằng lòng một chút nào.
Sáng hôm sau.
Giai Ý đang nằm trên giường mệt mỏi ây ngủ, Cảnh Nghi tỉnh giấc đau đầu nhìn người bên cạnh là cô khiến anh giật mình xuống giường đi vào nhà vệ sinh gột rữa thay đồ ra ngoài. Từng hành động của anh đều mạnh bạo khiến Giai Ý phải đưa đôi mắt nặng trĩu tỉnh giấc. Lời mà anh để lại cho cô chính là.
– Tôi nhớ không nhầm thì thời gian trước tuần cô thay một người đàn ông đến cuối cùng mới ở bên Thiên Ân nhỉ? Cô đã lên giường với bao đàn ông nên đêm qua coi như tôi bố thí đêm đầu cho cô vậy.
Nói rồi anh rời đi, trái tim cô như chết lặng, cô càng hận bản thân mình hơn tại sao lại yêu người như thế này. Bản thân thấy ghê tởm chính bản thân mình. Giai Ý đưa thân thể mệt nhọc vào trong phòng tắm trên giường là vệt đỏ một mảng đã bị khô lại.
@Khoảng tối muộn sẽ có tiếp một chap nữa. Ngày hôm nay mình sẽ miễn phí cho mọi người 3 chap. Hôm nay vội viết truyện ra cho mọi người đọc nên mình chưa thống kê được các bạn độc giả nhiệt tình đọc, bình luận và ủng hộ truyện nên hôm mai mình sẽ thống kế nhé. Cảm ơn mọi người sẽ ủng hộ truyện❤❤❤