Chương 93: Lên báo
Kể từ hôm ấy, Giai Ý chính thức dọn ra khỏi nhà, có nhiều lần anh muốn gặp cô cô cũng đều né, đến mức cô bỏ học môn của anh để năm sau thi lại. Thấy bạn mình buồn thiu Uyển Đình lên kế hoạch cho Giai Ý đi chơi với các nam sinh đang tán Giai Ý.
– Aiza! Đừng buồn nữa, nè cậu xem. Mình có lên danh sách các nam sinh đang theo đuổi cậu để cậu đi chơi với họ đấy.
Giai Ý hiện tại không có chút hứng thú ra ngoài, giọng cô mệt mỏi lên tiếng.
– Không cần lên danh sách đâu, mình không muốn đi.
Thấy cô phản kháng Uyển Đình nhích lại gần cô ôm lấy cánh tay cô mà nói.
– Cần gì phải phiền lòng với người không yêu mình, thay vào đó cậu hãy nhìn người yêu cậu, họ sẽ khiến cậu hạnh phúc đấy.
Nghe Uyển Đình nói, Giai Ý có chút khưng lại mà suy nghĩ kể ra những người yêu cô, theo đuổi cô lại giống như cô yêu Cảnh Nghi, theo đuổi Cảnh Nghi. Cô không được anh đáp lại tình yêu nhưng cô không thể để những người yêu mình lại giống cô được.
– Thôi được! Mình sẽ ra ngoài chơi.
Nghe Giai Ý nói vậy Uyển Đình vui mừng vì bạn mình đã thông suốt, cô đưa lên cả loạt danh sách đi chơi với nam sinh khiến Giai Ý choáng hết mặt mày.
– Thôi! Cậu chọn đại cho mình đi chứ nhìn một hồi mắt mình hoa luôn rồi.
Nói rồi Giai Ý chui tọt vào chăn không quan tâm đến thế sự. Uyển Đình cũng không làm phiền mà nghiêm túc suy nghĩ để chọn lựa.
Mai là cuối tuần, Giai Ý có lịch hẹn đi chơi với một nam sinh cùng khóa với cô. Mặc dù mạnh miệng nói là sẽ ra ngoài đi chơi nhưng đến giờ lại ngạo ngùng không muốn đi để đến khi Uyển Đình nghiêm mặt Giai Ý mới miễn cưỡng đi.
Hầu như cuộc hẹn thì luôn là khu vui chơi, giải trí, xem phim, ăn uống cũng hết ngày. Dù vui nhưng cô vẫn không có cảm giác thích ứng được. Cậu trai này năng động, nói nhiều, bày trò cho cô vui nhưng cô không thích người nói nhiều nên anh đã mất một điểm ngay từ lần đầu gặp mặt.
Cuối cùng thì cuộc hẹn hò thử cố gắng lắm cũng chỉ được một tuần là chấm dứt. Uyển Đình lại cất công đi tìm cho cô hết đối tượng này đến đối tượng khác trôi qua cả tháng trời với vô số người con trai nhưng không ai khiến Giai Ý vui lên được. Thấy bạn mình nhiệt tình tìm người lấp đầy chỗ trống trong tim cô thì Giai Ý đau lòng nói.
– Được rồi, cậu đừng tìm nữa, mình không thể thích ứng được. Có lẽ do yêu anh ấy nhiều quá nên giờ trái tim tớ chưa bỏ anh ấy ra được, cho tớ thêm thời gian được không.
Nghe câu nói của Giai Ý Uyển Đình xị mặt khoanh tay ra vẻ giận hờn nói.
– Cậu nói cho cậu thời gian để quên thầy ấy nhưng cả tháng nay bao nhiêu người con trai đến giúp cậu quên đi mà cậu đâu làm được, giờ để cậu tự quên không biết là quên được hay tăng thêm nhớ nhung nữa.
Giai Ý phiền lòng, thẩn thở suy nghĩ. Uyển Đình bò đến gần Giai Ý nói.
– Cậu đi hẹn hò với nốt người này thôi nhà. Mình hứa hết người này sẽ không làm nữa.
Thấy cô bạn mình nhiệt tình như vậy Giai Ý đành đồng ý, thôi thì chấp nhận hẹn hò thử nốt người cuối cùng vậy.
Cuối cùng cuối tuần cũng đã đến, khác với bao người con trai khác thì anh ấy trên cô một khóa và sắp ra trường rồi đã thế lại còn học bá. Anh ấy đến tận nhà để đón cô đi chơi. Được cái anh ấy khá đẹp trai, cũng không nói nhiều như bao chàng trai khác, ga lăng lại còn giàu.
Cô không hiểu vì sao một người hoàn hảo như anh lại chấp nhận lịch hẹn đi chơi với cô. Dẫu sao cô cũng không quá nổi bật chỉ là danh tiếng của cô được cả trường biết đến mà thôi.
Và chính nhờ sự dịu dàng, ga lăng, nhanh nhẹn, tinh ý của anh đã ghi được điểm trong lòng cô. Lần đầu tiên đi chơi với người con trai khác cô không nhớ tới Cảnh Nghi. Anh ấy tên Hàn Thiên Ân, con trai độc nhất vô nhị của Hàn gia. Anh không lạnh lùng mà rất nhẹ nhàng khiến cô cảm thấy gần gủi.
Cuối cùng Uyển Đình cũng tìm được cho cô bạn mình một bến đổ ưng ý. Mặc dù tìm được bến đỗ cho bạn rồi nhưng bản thân lại không tìm được bến đỗ nào cho mình. Giai Ý luôn mở lời giúp thì cô chỉ nói.
– Mình vẫn luôn chờ một người đến hỏi cưới mình. Anh ấy đã hứa rồi.
Có hỏi tên thì Uyển Đình chỉ nói là không biết. Uyển Đình cũng không biết đó là lời nói đùa hay thật khi cô còn trẻ thơ, chưa kịp hỏi tên người ấy đã bị ba mẹ đem đến nơi khác ở tiện cho công việc.
Hôm nay họ lại hẹn nhau ra ngoài chơi, đang ăn uống thì Thiên Ân nhận được cuộc điện thoại thế là hai người phi ngay đến khách sạn đặt phòng. Thiên Ân có một người bạn thân bị thất tình là con gái đang đặt phòng ở khách sạn nên hai người đến giải bày tâm sự. Vì ở lại qua đêm nên Giai Ý ở cùng phòng với cô bạn ấy còn Thiên Ân sang phòng khác.
Sáng hôm sau.
Điện thoại của Giai Ý đã không ngừng vang lên khiến cả hai khó chịu. Giai Ý đành phải dậy xem ai thì hỡi ôi, hơn 100 cuộc gọi từ cô bạn thân Uyển Đình chắc cô gọi đến nỗ máy luôn quá.
Giai Ý sợ hãi đổ mồ hôi lạnh gọi cho Uyển Đình thì đã ngay lập tức bắt máy. Giọng của Uyển Đình đã không kiềm chế được quát lớn.
– Cậu làm gì mà giờ mới nghe máy, có biết mình gọi cho cậu bao nhiêu cuộc rồi không?
Giai Ý gấp gáp xin lỗi làm nguôi tạm thời cơn giận của Uyển Đình đi nhưng không. Uyển Đình lại tiếp tục quát lớn.
– Cậu ta đã làm gì cậu? Các cậu giờ đang ở đâu? Mình đến xé xác hắn.
Uyển Đình nói một lèo làm cho Giai Ý mới tỉnh giấc không hiểu mô tê gì cho đến khi Uyển Đình kêu lên trang mạng coi thì tá hỏa tam tinh. Ảnh hai người đi vào khách sạn đặt phòng đã lan rộng khắp mạng xã hội khiến cô đỗ mồ hôi hột.