Chương 307 “Không lẽ là các ngươi muốn hại hoàng thượng?”
- Trang Chủ
- Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia -Thích Vy (full) - Cô vợ nhỏ của vương gia
- Chương 307 “Không lẽ là các ngươi muốn hại hoàng thượng?”
Nhàn phi và Vệ quý phi là lớp người cũ trong cung, gặp tình huống khiến người ta phải hoảng loạn như này vẫn cố gắng hết sức giữ vẻ mặt bình tĩnh, Vệ quý phi vừa thấy hoàng hậu liền lên tiếng hỏi han đầu tiên: “Thân thể của hoàng thượng thế nào rồi? Người của Thái y viện đã giải được độc tố chưa? Không phải nghe nói là đã mời Dục vương phi tới rồi sao? Người đã tới chưa?”
Hoàng hậu nhàn nhạt liếc nàng ta một cái, đáp: “Hoàng thượng tạm thời không sao, Dục vương phi tới rồi”.
Vệ quý phi còn muốn tiếp tục hỏi, lại nghe thấy thái hậu tỏ vẻ không thể tin tưởng được chỉ thằng vào mũi của nàng ta chất vấn: “Không lẽ là các ngươi muốn hại hoàng thượng?”
Lời này vừa vang ba người thoắt cái biến sắc, đồng thanh phủ nhận: “Ta không có!”
Nhưng hiển nhiên thái hậu không tin: “Nếu không có, vì sao Dục vương và hoàng hậu lại bắt các ngươi lại? Các ngươi dám nói việc hoàng thượng trúng độc không có quan hệ gì với mình không?”
Lần này cả ba người đều không hé nửa câu.
Không phải bọn họ bị nói tới chột dạ, mà là bất luận trực tiếp hay gián tiếp, bọn họ quả thực đều là người có liên quan, cho dù bản thân không làm gì, nhưng xảy ra chuyện lại là người đứng đầu cả một quốc gia, bọn họ cũng không dễ dàng phủi sạch quan hệ như vậy.
Đặc biệt là Vệ quý phi, nguyên nhân hoàng thượng trúng độc suy cho cùng vẫn là do đã ăn đĩa bánh thanh mai mà nàng ta ban tặng cho Tuyết mỹ nhân kia!
Sau khi biết được sự tình nàng ta vừa tức vừa sợ, sợ hoàng thượng xảy ra bất trắc, nhưng lại càng căm hận kẻ dám lợi dụng nàng mượn đao giết người phía sau!
Đây khác nào coi nàng ta- Vệ Lăng Nguyệt là quả hồng mồm mà nắn bóp?
“Có quan hệ hay không còn phải thẩm vấn những người này xong mới biết, thái hậu đừng vội kết tội bọn họ, hãy nghe xem những cung nhân này nói thế nào đã”, Cơ Vấn Thiên đúng lúc ngắt lời thái hậu còn đang muốn tiếp tục mắng chửi.
Thái hậu hung hăng trừng mắt nhìn bọn họ một lượt rồi mới cùng hoàng hậu, Cơ Vấn Thiên lần lượt ngồi xuống ghế, bắt đầu tra hỏi.
Trước khi bà ta tới, Cơ Vấn Thiên đã hỏi qua một số chuyện trước, lúc này vì để thái hậu hiểu rõ tình hình còn cần bọn họ nhắc lại một lần nữa, vừa hay kiểm tra sơ hở và bổ sung chỗ thiếu sót, xem có sự bất đồng với lời khai trước đó hay không.
Từ lúc hoàng thượng đến cung Thục Nhàn thăm thất hoàng tử, tới khi cung nữ Ngưng Lộ bưng điểm tâm lên, hoàng thượng trời xui đất khiến nuốt phải thuốc độc mà hôn mê, toàn bộ quá trình tường thuật không dài nhưng lại khiến người nghe kinh hãi, ngay cả những người đã nghe qua sự việc vẫn mang vẻ mặt nghiêm trọng như cũ.
Thái hậu lăn lộn chốn hậu cung vài chục năm sao có thể không hiểu rõ những chiêu trò bên trong, điểm tâm của Vệ quý phi có lẽ chẳng mang lòng tốt gì nhưng nếu nói nàng ta muốn hại hoàng thượng, bản thân bà ta cũng không tin tưởng lắm.
Bởi vì không có bất kỳ lý do gì.
Nếu thực sự muốn ra tay, lẽ nào không nên vì lão tam mà tính kế với thái tử sao?
Lão tam năm nay còn chưa đầy ba tuổi, nếu hoàng thượng thật sự gặp chuyện thì người có khả năng lên ngôi cao nhất cũng là thái tử, Dục vương trở thành Nhiếp Chính Vương, điều này không có lợi gì cho nàng ta cả.
Cho nên nói đừng thấy thái hậu ngày thường vẫn làm ra một vài chuyện khiến người ta phải đau đầu nhưng kỳ thực cũng không phải không có đầu óc, kẻ ngu muội căn bản không thể trở thành người cười sau cùng và ngồi lên ghế thái hậu được.
Hơn nữa nghe ý tứ của bọn họ thì rõ ràng hoàng thượng bị Tuyết mỹ nhân liên lụy, nếu không phải lúc đó nàng ta tình cờ ghé qua chỗ Nhàn phi, dẫn tới việc cung nữ cũng theo chân đến đó thì hoàng thượng đã hoàn toàn không có cơ hội trúng độc.
Kẻ sau màn, hoặc lùi một bước nói thực sự là Vệ quý phi làm, sao có thể tính toán chính xác lúc đó hoàng thượng sẽ đi tới đâu?
Trước đó Cơ Vấn Thiên đã cùng Vệ Lương xác nhận qua, hôm nay hoàng thượng tới chỗ Nhàn phi chỉ là nổi hứng giữa đường, cũng không đánh tiếng trước cho bất kỳ ai, vì vậy ở giữa căn bản không có thời gian cho người khác tính kế.