Chương 22: [22] Cây ngăn quỷ
- Trang Chủ
- Vua Phong Thủy: Tôi Là Tái Sinh Của Nàng Tiên Cáo - Tử Mộng Mộng Long
- Chương 22: [22] Cây ngăn quỷ
Lúc này tôi tiến lại gần, giải thích: “Nhị ca, vừa rồi con gà trống kia lại tới, lại mổ vào mông tiểu mập ba cái. “
Lưu nhị ca vừa nghe, nhìn xung quanh một cái, lại không phát hiện con gà trống kia, nói: “Làm gì có con gà trống nào? “
“Nó bỏ chạy rồi” Tôi nói.
“Khoan nói trước đã, cháu cho chó ăn trước, chú rất nhanh sẽ xong thôi “
Lưu nhị ca nói xong, liền bắt đầu chuyên tâm giúp tiểu mập bôi thuốc chống viêm.
Tôi bất đắc dĩ thở dài một tiếng, nhìn tiểu mập một cái, ánh mắt của nó trở nên tuyệt vọng.
Sau đó, tôi ném cái bánh bao khô tìm thấy trong phòng cho con chó.
Đại Hoàng hiển nhiên không vui vẻ ăn, ngửi một chút, liền chạy sang một bên nằm xuống.
Làm cho tôi không nghĩ đến chính là con gà trống kia lại một lần nữa chạy tới, lúc này không biết từ đâu lại xuất hiện, trực tiếp đi tới bên cạnh cái bánh bao khô cằn kia, cắp lấy rồi bỏ chạy.
Đại Hoàng tuy rằng không vui ăn bánh bao khô kia, nhưng nhìn thấy con gà trống cướp đồ của nó, làm sao có thể vui vẻ, trực tiếp đuổi theo con gà trống.
Con gà trống hoảng hốt không kịp nhìn đường, trực tiếp chạy về phía Lưu nhị ca, chui qua hai chân anh ấy.
Đại hoàng chỉ lo đuổi theo con gà trống nên trực tiếp đụng vào người Lưu nhị ca.
Đại hoàng nặng mấy chục cân, đương nhiên sức lực cũng rất lớn.
Lưu nhị ca đang cầm bông bôi thuốc chống viêm cho tiểu mập.
Lần này, cái cái kẹp bông kia lại một lần nữa làm đau tiểu mập.
Nhìn cúc hoa của nó đầy vết thương, tôi nhìn cũng cảm thấy đau, không khỏi hít một hơi khí lạnh.
Tiểu mập vừa mới bị con gà trống kia liên tục mổ ba cái, làm sao có thể chịu được loại bạo kích này, lúc này trước mắt tối sầm, trực tiếp ngất đi.
Ngôi làng của chúng tôi, lần đầu tiên trong lịch sử, có một xe cứu thương đi vào, kéo cậu bé mập đi.
Mà tôi cũng may mắn, lần đầu tiên ngồi lên xe cứu thương, theo Lưu nhị ca đến bệnh viện huyện thành.
Một phen chữa trị, tiểu mập được an bài vào trong phòng bệnh, tiểu mập tỉnh lại thoạt nhìn thập phần suy yếu, rất may mắn, dưới nộ lực của bệnh viện, nó cũng tỉnh lại, xem ra tiểu mập cũng không phải là người ứng kiếp của tôi, tôi không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Ngoài ý muốn chính là, trong phòng bệnh mà tiểu mập, còn có một người, chính là Ông Vương lúc trước bởi vì tiểu mập kêu lên một tiếng thảm thiết nên mới ngã từ xe lừa xuống.
Ông cụ bị thương không nhẹ, nằm bất động trên giường bệnh, nhưng người vẫn tỉnh táo.
Khi tôi nhìn về phía ông ấy, ông Vương cũng nhìn tôi.
Không biết vì sao, tôi luôn cảm thấy ánh mắt Ông Vương nhìn tôi có chút kỳ quái, ông ấy hướng về phía tôi cười, nụ cười có chút quỷ dị.
Đồng thời, tôi còn nhìn thấy trên đỉnh đầu ông Vương xuất hiện một tầng ánh sáng màu hồng nhàn nhạt.
Tôi không biết tại sao tôi nhìn thấy điều này, nhưng trong lòng hiện lên một dự cảm xấu.
Cùng lúc đó, cha mẹ cùng ông nội tìm tôi đến phát điên, đi một vòng quanh thôn cũng không tìm được, sau đó nghe nói tôi đi theo Lưu nhị ca ngồi xe cứu thương đến bệnh viện huyện thành, nhất thời hoảng sợ, còn tưởng rằng là tôi đã xảy ra chuyện gì.
Vừa vặn, ngày hôm nay, Lưu bà bà từ tiệm Tam thập lý cũng tìm tới.
Bà ấy tính toán chính xác hôm nay là ngày tôi ứng kiếp, cho nên cố ý tới giúp tôi độ kiếp.
Nghe nói tôi đến bệnh viện, liền theo cha mẹ cùng ông nội bọn họ đến bệnh viện.
Vừa thấy tôi đang yên đang lành, người nằm trên giường bệnh dĩ nhiên là tiểu mập, hơn nữa tiểu mập cũng không có vấn đề gì lớn, lúc này mới thoáng an tâm một chút.
Ông nội đối với chuyện tôi trộm chạy ra có phần tự trách, nói đều tại ông uống rượu nên mới buồn ngủ, nên tôi mới cơ hội chạy ra ngoài không thấy bóng dáng đâu.
Cha tự nhiên sẽ không đem chuyện này trách trên đầu tôi, vừa nhìn thấy tôi ở chỗ này, kéo tôi ra một góc tra hỏi, nhưng bị Lưu bà bà ngăn lại.
“Không được đánh nó đâu đấy? “
Cha cuối cùng cũng không đánh tôi, ông ấy cũng sợ hãi, phàm là người đánh tôi, cũng không có kết quả tốt gì, cho dù là cha ruột cũng phải kiêng kỵ vài phần.
Lúc này, ánh mắt Lưu bà bà đảo qua, đột nhiên nhìn thấy Ông Vương nằm trên một giường bệnh khác, ánh mắt nhất thời biến thành có chút sợ hãi, hình như bà cũng phát hiện ra cái gì đó, vội vàng vẫy gọi bảo tôi nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Cha mẹ và ông nội cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, hay là dựa theo phân phó của Lưu bà bà, dẫn tôi về nhà.
Sau khi về đến nhà, Lưu bà bà mới nói, vương lão đầu nhi cùng tiểu mập nằm trong một căn phòng, đã là người sắp chết, trên người có tử khí nồng đậm, chỉ sợ chống đỡ không được bao lâu.
Tôi lúc này mới biết được, tầng khí màu hồng nhàn nhạt kia trên đỉnh đầu Vương lão đầu tôi nhìn thấy, dĩ nhiên chính là tử khí.
Hôm nay vốn là ngày ứng kiếp của tôi, Lưu bà bà lo lắng tôi ở trong phòng bệnh kia thời gian quá dài, sẽ nhiễm tử khí. Vì vậy, sẽ bảo tôi về nhà càng sớm càng tốt.
Sau khi về nhà, mọi thứ đang yên đang lành, cũng không có chuyện gì xảy ra, gia đình chúng tôi còn cùng Lưu bà bà ăn một bữa cơm.
Không ngờ, sau khi trời tối không bao lâu, trong thôn liền truyền đến một tin xấu, nói là Vương lão đầu nằm trong bệnh viện đã chết.
Về phần hắn chết như thế nào, cũng không ai biết nguyên nhân, dân làng suy đoán, Vương lão đầu đã lớn tuổi, từ trên xe lừa ngã xuống không chống đỡ được nên mới chết.
Nhưng lưu bà bà sau khi biết được tin tức này, có vẻ thập phần khẩn trương, vội vàng phân phó cha tôi nhanh chóng đi tìm một cây đào, ít nhất phải hơn mười năm, mặt khác lại giết một con gà trống, nhất định phải là gà trống hơn ba năm, sau khi giết, đem máu đổ ở cửa phòng.
Chuyện này, cha đều làm theo.
Sau khi tìm đến cây đào, Lưu bà bà lột vở gỗ đào xuống, lấy máu gà trống, vẽ rất nhiều ký hiệu xiêu vẹo xiêu vẹo trên cây đào, lúc này mới được cha tôi đặt ở trước cửa nhà.
Cây gậy gỗ đào dùng máu gà trống viết đầy phù văn, gọi là cây ngăn quỷ, đặt ở trước cửa nhà, có thể phòng ngừa quỷ vật tiến vào.
Mà bởi máu gà trống thuần dương rải ở cửa, cũng có thể phòng ngừa quỷ vật vào phòng.
Cứ như vậy, Lưu bà bà bố trí hai hàng rào trong nhà chúng tôi.
Hôm nay là sinh nhật lần thứ chín của tôi, cũng là kiếp thứ ba tôi phải trải qua, Lưu bà bà từng nói qua, ba năm một kiếp nạn, đây sẽ là kiếp nạn lớn nhất tôi gặp phải, nếu không qua được thì sẽ mất mạng.
Mà Lưu bà bà mơ hồ cảm thấy, Ông Vương kia chính là người ứng với kiếp của tôi.
Nhưng nào có chuyện trùng hợp như vậy, chúng tôi bên này vừa mới về nhà không bao lâu, liền nhận được tin dữ Ông Vương kia qua đời.
Dù thế nào đi nữa, Lưu bà bà cũng phải chuẩn bị sẵn sàng.
Đối với chuyện này, tôi cũng không để ở trong lòng, sau khi ăn no uống đủ, đột nhiên buồn ngủ, trực tiếp trở về phòng ngủ, nhưng vừa ngủ không bao lâu, tôi liền cảm giác trong phòng có thêm một người.