Chương 547: Nhà xưởng
Đã giao thủ liên tục hơn một năm, Bạo Phong Chi Chùy có thể rõ ràng cảm nhận được tên truyền kỳ Kỵ sĩ Trảm Thủ Đại Kiếm Mộc Nhất của Nga Oa Thành, thực lực đã càng lúc càng mạnh, từ lúc vừa mới bắt đầu không biết đã dùng loại Ma đạo Vu khí nào để bảo mệnh tại trong tay của mình, đến hiện tại đã có lực lượng tương đương với mình
Hắn còn rất trẻ, còn đang trưởng thành, không hổ là Kỵ sĩ thiên tài của Nga Oa Thành!
Bất quá… Đã không có quan hệ.
Bạo Phong Chi Chùy và Mộc Nhất song phương lại giao chiến lần nữa, chiếm cứ ưu thế địa hình, tùy tiện gầm hét lên: “Trảm Thủ Đại Kiếm Mộc Nhất, ngươi đã không có cơ hội, ha ha ha ha ha!”
Mộc Nhất cắn chặt hàm răng, dưới thân chiến mã màu trắng v·ết m·áu loang lổ, xung quanh cũng chỉ còn lại hơn trăm tên Kỵ sĩ, mà đối phương lại có hơn bốn trăm tên Kỵ sĩ!
Ngoại trừ Lạc Cơ Sơn quặng sắt, còn có quặng huyết mã não cũng đã thất thủ, đối phương Kỵ sĩ số lượng thực sự quá nhiều.
Nga Oa Thành xác thực đã giống như lời nói của đối phương, đã không có cơ hội.
“Mộc Nhất thống lĩnh, rút lui đi!”
“Chúng ta đã tận lực, Cách Lâm thành chủ sẽ không trách chúng ta!”
Mấy năm qua, bọn Kỵ sĩ thân tín vẫn theo sát ở bên cạnh Mộc Nhất khuyên bảo, cũng không phải là bọn họ không có dũng khí chiến đấu, mà là kẻ địch thực sự quá nhiều, nhiều đến nổi để cho bọn họ mất đi hy vọng chiến thắng.
Ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm…
Hơn trăm tên Kỵ sĩ chiến bại với khí tức hỗn loạn từ quặng huyết mã não chật vật chạy tới gần, phía sau bọn Kỵ sĩ của Lăng Vệ Thành đang truy đuổi có số lượng gấp bội, Mộc Nhất dù biết đã không có bất cứ cơ hội nào nhưng vẫn không cam lòng gầm hét lên: “Rút lui!”
Mặc dù không muốn phụ lòng sự kỳ vọng của Cách Lâm thành chủ, nhưng Mộc Nhất lại không muốn để cho những Kỵ sĩ này chịu c·hết oan uổng, những Kỵ sĩ này cũng không phải những đoàn Kỵ sĩ tinh nhuệ ở trong truyền thuyết, nắm giữ ý chí chiến đấu liều c·hết quên mình.
Trên thực tế, Kỵ sĩ bình thường chiến đấu một khi tỉ lệ t·hương v·ong vượt qua ba phần mười, sẽ xuất hiện sự hỗn loạn là chuyện bình thường.
Bây giờ đoàn Kỵ sĩ này lại chưa có xuất hiện sự hỗn loạn, ở khu vực to lớn Cửu Thủ Nộ Vu sư Học Viện đối với hết thảy Thành thị mà nói, đều là một chuyện đáng giá để kiêu ngạo.
“Ha ha ha ha, ha ha ha ha ha ha ha!”
Phía sau bọn Kỵ sĩ của Lăng Vệ Thành với tiếng hoan hô thắng lợi để cho Mộc Nhất tâm như dao cắt vậy, để tất cả Kỵ sĩ của Nga Oa Thành đang chật vật chạy cảm thấy trên mặt đau rát, nhưng lại không có bất cứ biện pháp nào.
Ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm, ầm ầm…
Đột nhiên, Mộc Nhất suất lĩnh hơn 200 tên Kỵ sĩ đang chật vật chạy trốn hướng về phương hướng Nga Oa Thành, “Ầm ầm, ầm ầm” tiếng vó ngựa truyền đến, tiếp theo không trung một con đại Điểu đỏ rực dài ba mét giương cánh xuất hiện, hệt như hỏa diễm Tinh Linh vậy.
“Dừng lại!”
Mộc Nhất vẫy tay, ra hiệu mọi người dừng lại, nhìn tới phương xa.
Quy mô ước chừng hai trăm tên Kỵ sĩ, phân biệt thành ba đội ngũ, ba tên Kỵ sĩ đầu lĩnh có bất đồng huy hiệu, chờ cho những Kỵ sĩ tới gần, Mộc Nhất và một đám Kỵ sĩ nhìn rõ những huy hiệu này.
Liệt Diễm Dong Binh Đoàn?
Đại Địa Gào Thét Dong Binh Đoàn?
Ngọc Lan Ý Chí Dong Binh Đoàn?
Sau khi ba dong binh đoàn dừng lại, Mộc Nhất nhìn ba tên Kỵ sĩ đầu lĩnh đứng ở phía trước, trước mắt không dám tin tưởng, ba tên truyền kỳ Kỵ sĩ!
“Ha ha ha ha, có phải là Mộc Nhất thống lĩnh không? Chúng ta nhận được mệnh lệnh của Cách Lâm thành chủ, đến đây chi viện Lạc Cơ Sơn.”
Đại Địa Gào Thét Dong Binh Đoàn đoàn trưởng thân hình khổng lồ cưỡi ở trên chiến mã, vậy mà là một con lân mã, bằng không đối với hắn có thân hình không lồ mà muốn cưỡi lên chiến mã là một nhiệm vụ vô cùng gian nan.
“Đúng.”
Tiếp đó Mộc Nhất hướng về tên truyền kỳ Kỵ sĩ này thực hiện Kỵ sĩ lễ nghi, cảm thụ được khí tức lão luyện thân kinh bách chiến của những người này, e rằng chỉ có vài tên Kỵ sĩ thân tín ở bên cạnh mình mới có thể sánh vai.
Mà ba dong binh đoàn tổng cộng có gần 200 người, vậy mà toàn bộ đều là Kỵ sĩ tinh nhuệ.
Đây là chi viện mà Cách Lâm thành chủ tìm đến! ?
Cao cấp lính đánh thuê?
“Xem ra Lạc Cơ Sơn hình thức không ổn ah, Mộc Nhất thống lĩnh, nhanh đem chúng ta nhìn một chút đi, chúng ta cũng không muốn cứ không công mà lấy thù lao của Cách Lâm thành chủ.”
Mộc Nhất nhìn tới, vậy mà là một tên nữ truyền kỳ Kỵ sĩ có tuổi xấp xỉ với mình, rất đẹp, không giống với những phụ nữ bình thường mà là rất kiên nghị quả quyết.
Đang muốn gật đầu rồi chuyển thân dẫn đường, Mộc Nhất đột nhiên hai con ngươi co rụt lại.
Vu sư! ?
Không, không có khả năng là Vu sư, hẳn là một tên Vu sư học đồ.
Khí tức của lão Vu sư học đồ khí tức, Mộc Nhất có thể cảm nhận được, là tương tự với khí tức của Vivian bà nội mấy năm trước, người có thân thể đều đã khô héo, tiếp cận t·ử v·ong.
“Biết!”
Mộc Nhất triển khai hiệu lệnh, cùng phía sau rất nhiều Kỵ sĩ lại lần nữa đổi phương hướng nhằm hướng về Lạc Cơ Sơn phản công, đồng thời có thể nghe thấy tiếng nói mơ hồ tạp nham của bọn Kỵ sĩ bên cạnh.
“Đáng giận, bị bọn lính đánh thuê này xem thấp rồi!”
“Con đại Điểu kia nhìn thật đẹp ah, nhất định ăn thật ngon…”
… …
Một bên khác.
Đoàn trưởng của những dong binh đoàn nghĩ không sai, lúc này Nga Oa Thành, xác thực là không có năng lực kinh tế để có thể đồng thời thuê hai năm cả ba cao cấp dong binh đoàn.
Cho dù mấy năm trước đó Cách Lâm có bắt đầu tích góp của cải, tương lai hai năm mà ở tình huống bình thường cũng chỉ có thể miễn cưỡng đủ thanh toán để thuê cả hai dong binh đoàn mà thôi, hơn nữa còn cần một ít tài chính xuất ra từ túi của hắn.
Mà Cách Lâm sở dĩ vẫn như trước đều thuê cả ba dong binh đoàn, là bởi vì mười năm trước đó đã đầu tư trại nuôi trồng, năm nay đã bắt đầu thu được sơ bộ tiền lời!
Mười năm trước.
Nhằm vào đặc điểm kinh tế tự nhiên của Nga Oa Thành, tiếp đó Cách Lâm lợi dụng Thiên Nhãn Cự Giải ở gần Đa Mã Hà hoang dã rồi khai thác một nơi đất đai màu mỡ, chọn dùng hình thức trại nuôi trồng của Isha gia tộc ở Thất Hoàn Thánh Tháp mà Eminem Landes đã dùng, khai phá một trại nuôi trồng cây cao su, Nghi Xuân quả.
Đương nhiên, Cách Lâm trại nuôi trồng cùng Isha gia tộc đã kéo dài nửa cái Thánh Tháp, thậm chí đó chính là thương đoàn siêu khổng lồ cũng đã mậu dịch đến dị vực Thế giới thì không có cách nào đánh đồng với nhau, nhưng nếu chỉ là thuê một dong binh đoàn, vẫn thừa sức.
Cây cao su, là một loại cây có thể lấy nhựa.
Loại nhựa cao su vốn có tác dụng cách nhiệt rất tốt, một ít Quý tộc sẽ lợi dụng đặc tính này, sẽ sử dụng và chế tạo thành các loại vật phẩm giữ ấm vào mùa đông.
Thậm chí, một ít đại Quý tộc sẽ lợi dụng đặc tính cách nhiệt, đem một khối băng rất lớn cất giữ đi, nhằm để cung cấp cho mùa hạ có thời tiết nóng bức mà hưởng dụng.
Sự xa hoa của Quý tộc chính là phổ thông bình dân không có cách nào tưởng tượng.
Nghi Xuân quả nhưng là một loại quả huyền ảo kỳ diệu, ăn ít sẽ có tác dụng gây tê giảm đau, ăn nhiều thì sẽ xuất hiện cảm giác hơi hưng phấn, còn cụ thể công hiệu, thì dựa vào một số đặc điểm khoáng vật đất đai mà Nghi Xuân quả sinh trưởng.
Cách Lâm với tư cách một tên Vu sư, đương nhiên sẽ không giống như phổ thông bình dân đi tìm đất đai sinh trưởng thích nghi Nghi Xuân quả.
Mà là lợi dụng Vu sư trí tuệ, trực tiếp đi tìm tới loại khoáng vật nguyên tố này.
Sau khi phi hành một hồi, Cách Lâm đi tới một nhà xưởng chiết xuất nhựa từ cây cao su của mình.
Nhà xưởng đã hình thành nên mô hình.
Nhìn các công nhân đang bận bịu, Cách Lâm tại nhân viên quản lý nhà xưởng dẫn dắt theo đi tới nơi thành phẩm, đây là một bình nhựa cao su, chỉ cần đổ vào trong một khuôn đúc cố định lại tăng thêm chút ít chất phụ gia, nhựa cao su liền sẽ phát huy đặc tính của nó.
“Ừm.”
Lấy đi vài bình hàng mẫu nhựa cao su, tiếp đó Cách Lâm trở lại Nga Oa Thành, phân biệt đi tới trụ sở mấy thương hội quay quanh một vòng. . .