Chương 158 - Chương 158
Lê Gia Tuệ cùng Mạc Vân Anh bị đưa đi Lê Gia Hào lại trở lại phòng bệnh để chăm sóc Trần Thanh Trúc. Lão Long Đầu bị bắt, thế lực bị đánh tan, tóm gọn nhưng hậu quả để lại lần này cũng không nhỏ, cũng may ông Khánh biết con trai mình hiện giờ không còn quá nhiều tâm trí để đi xử lý những việc này nên đã tự mình ra tay khắc phục. Dù gì đi chăng nữa đây cũng là mấy đời ân oán, kết thúc rồi cũng tốt. Bất quá sự trả giá của con trai cả của ông cũng quá đắt rồi.
Ngày thứ hai trôi qua Trần Thanh Trúc vẫn nằm yên trên giường bệnh không có bất cứ dấu hiệu nào tỉnh lại.
“Mẹ… mẹ ơi…”
Tin Tin từ bên ngoài cửa như một cơn gió chạy vào đến bên giường bệnh, hai mắt ngấn lệ gọi mẹ. Từ ngoài đi vào ngay sau cậu nhóc còn có một ông lão, một người phụ nữ trung niên còn có cả một người đàn ông tầm hơn ba mươi tuổi.
Lê Gia Hào đi đến ôm Tin Tin vào lòng, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cu cậu.
“Tin Tin ngoan… đừng khóc, mẹ con chỉ là ngủ một chút mà thôi, rất nhanh sẽ tỉnh lại…”
Trong phòng bệnh rất nhanh sau khi có sự xuất hiện của những người Tin Tin thì có thêm nhiều người đi đến. Ông ngoại Trần Thanh Trúc hai mắt lệ dâng trào ôm lấy Tin Tin không buông.
Ông Khánh và Bà Điển nhìn con trai lại nhìn sang Tin Tin. Lại nhìn đến những người có mặt liền nói.
“Ở đây không tiện nói chuyện, trước hết chung ta tìm một địa phương khác, đừng để ảnh hưởng đến con bé nghỉ ngơi.”
Nghe ông Khánh nói mọi người có mặt ai cũng hiểu, có những chuyện đã đến lúc lật ngửa, có những bí mật cũng không cần che dấu nữa rắc rối lớn nhất của họ cũng đã giải trừ, vậy nên có những việc muốn giải quyết thì phải nói rõ.
Trong một căn phòng của một nhà hàng đối diện bệnh viện, mọi người đều lục tục tìm đến chỗ ngồi của mình, Ông ngoại Trần không thể chờ được thêm nữa liền nói.
“Hào… cháu nói đi…”
Lê Gia Hào nhìn những người có mặt tại phòng từ từ nói, giọng nói trầm khàn rõ ràng vang nên, tất cả mọi người đều tuyệt đối im lặng lắng nghe.
“Tất cả mọi người ở đây chắc có lẽ đều biết đến gia đình cháu có một người anh mất tích rồi trở lại cách đây mấy năm. Nhưng cháu… ngay từ đầu đã không thích, và cảm thấy xa lạ cùng nghi ngờ anh ta, bất quá lại không có chứng cứ chứng minh anh ta là giả. Mà ba mẹ cháu lại không mảy may nghi ngờ gì cả.
Đến sau này càng ngày tay anh ta càng dài, tham vọng càng nhiều, bắt đầu ngấm ngầm ra ta, cháu đã để ý đến và…
Cách đây một thời gian khi Trúc dẫn theo Rin Tin trở về nước, cô ấy bắt đầu thực hiện một kế hoạch, kế hoạch trả thù của cô ấy. Cháu trong một lần vô tình đã biết được, khi cả hai có chung một điểm và cháu lúc đó cũng thực sự có tình cảm cùng cô ấy, muốn theo đuổi cô ấy. Khi hai chúng cháu xác định quan hệ tình cảm với nhau, cũng đã hoàn toàn tin tưởng nhau thì lúc này cô ấy mới nói cho cháu tất cả chân tướng.
Cô ấy nói cho cháu biết Lê Gia Tuệ người anh trai đang ở trong nhà cháu là kẻ giả mạo, cũng nói cho cháu biết anh trai cháu chính là ba của Tin Tin…
Năm đó anh cháu bị đưa đến một trại trẻ mồ côi ở đấy anh đã gặp được hai chị em Trần Thanh Trúc và Trần Thanh Mai. Sau đó ba người cùng nhau lớn lên, rồi anh ấy và Trần Thanh Mai kết hôn, hai người bọn họ lập nghiệp với hai bàn tay trắng, sau bao nhiêu nỗ lực cố gắng sự nghiệp cũng có khởi sắc. Trần Thanh Mai có tin vui cả nhà càng thêm náo nhiệt và hạnh phúc.
Sau đó anh lại có được manh mối về thân thế của mình nên bắt tay vào điều tra, và từ đó bi kịch ập đến. Những kẻ kia không muốn anh được sống nên đã giết anh, nghụy tạo hiện trường. Rất may hôm ấy Tin Tin lại ở nhà cùng Trần Thanh Trúc nên thoát một kiếp này.
Trần Thanh Trúc sau đó được một người anh em tốt của anh ấy đưa ra nước ngoài cùng với Tin Tin, cô ấy năm ấy mới có mười chín tuổi, đã tự mình ngậm đắng nuốt cay mà nuôi lớn Tin Tin, trốn tránh sự truy sát của những kẻ kia… Vất vả điều tra nguyên nhân sự việc nuôi ý đòi lại công đạo cho anh chị mình…
Lần trở về này của cô ấy và Tin Tin đều đã được cô ấy tính toán từ trước cả rồi… Chuyện cháu có thể nói chỉ có như vậy, có những sự tình không thể nói quá rõ ràng…”