Chương 312 Đây là tranh chân dung của muội ấy...
- Trang Chủ
- Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)
- Chương 312 Đây là tranh chân dung của muội ấy...
CHƯƠNG 312
Động tác nhỏ này của Cửu Thiên cũng lọt vào mắt của không ít người.
Đặc biệt là Huyền Chân sự tôn, mắt thấy cánh tay của Cửu Thiên lập tức khôi phục thương thế, không khỏi nở nụ cười kỳ lạ.
Có điều Huyền Chân cũng không nói gì nhiều, các sư tôn khác nhìn ra được, cũng có vẻ mặt kỳ lạ, không biết đang nghĩ gì.
Đã kết thúc ba trận, Nhất Nguyên viện chính thức thay thế Hoành Sơn viện, có được xếp hạng thứ 5 trong học viện Võ Đạo.
Thứ hạng này nói cao không cao, nói thấp cũng không thấp.
Nhưng theo những người khác thấy, Nhất Nguyên viện đã sáng tạo lịch sử.
Không chỉ thoát khỏi vị trí cuối cùng, thoáng cái thì nhảy vào top 5. Điều quan trọng hơn là ở trong cuộc thi đấu thứ hạng lần này, thắng liên tiếp bốn đại phân viện Thiên Nhận – Không Động – Minh Tâm – Hoành Sơn. Kết quả cuộc chiến đầy huy hoàng như này, các phân viện khác đều chưa từng có.
Cho dù là lật lại lúc đầu khi Âm Dương viện quật khởi, cũng đã tốn tròn 5 năm mới leo lên vị trí thứ nhất.
Mỗi lần có thể đánh bại 1-2 phân viện thì là cực hạn.
Đâu thể giống Nhất Nguyên viện, đánh bại bốn đại phân viện, hơn nữa còn dư sức.
Dù là ai cũng nhìn ra được, Nhất Nguyên viện tuyệt đối không dùng toàn lực. Ít nhất Cửu Thiên đó chắc chắn còn giữ lại.
Nghe nói khi hắn chiến đấu với Không Động viện đã dùng mấy chiêu kiếm pháp đáng sợ, nhưng hôm nay, những chiêu này đều không thể hiện.
Tối hôm đó, Hoành Sơn viện mời tất cả các sư tôn và học viên tinh anh của chín đại phân viện, tỏ lòng của địa chủ.
Vốn đám người Cửu Thiên nên trực tiếp trở về, vừa nghe nói có bữa tiệc nên lập tức ở lại.
Đặc biệt là Hàn Liên sư huynh, lập tức chạy quay lại kêu Nhất Thanh sư tôn truyền tin cho đám người Đạo Quang sư tôn, bảo đại sư huynh với cả Tiểu Hắc cùng tới.
Đây mới gọi là tổ đoàn ăn tiệc, dù sao ăn uống miễn phi, đương nhiên phải mọi người cùng nhau ăn mới vui.
Sự thật chứng minh, người của Nhất Nguyên viện quả nhiên đều là kẻ thích ăn uống.
Ngay cả đại sư huynh cử động cũng không muốn cử động cũng lon ton dẫn Tiểu Hắc chạy tới.
Vừa tới thì hỏi: “Bữa tiệc khi nào bắt đầu. Huynh mang cả bát to của mình tới
Đêm, đèn đuốc sáng trưng.
Hoành Sơn viện, đại điện Võ Tự, bày tiệc đêm.
Người của các phân viện đều có mặt, chỉ có Âm Dương viện trở về trước, có điều cũng không làm mất nhã hứng.
Phong tục của Hoành Sơn viện chính là há miệng to ăn thịt, há to miệng uống rượu.
Trong bữa tiệc, cơ bản không nhìn thấy bao nhiêu rau xanh. Tất cả đều là các loại thịt. Bát đựng rượu cũng sắp to bằng cái nồi.
Điều này khiến đám Cửu Thiên, đại sư huynh quá nghiện. Tiểu Hắc cũng ăn trong vui vẻ.
Hơn nữa không chỉ ăn, còn lén giấu đi.
Từ sau khi làm đầu bếp chính của Nhất Nguyên viện, bây giờ Tiểu Hắc càng ngày càng sống tốt.
Trên bàn rượu, các phân viện khác lũ lượt chúc mừng Nhất Thanh sư tôn.
Hôm nay Nhất Thanh sư tôn cuối cùng cũng được sướng một lần, cơ thể đầy mỡ cười tới rung lên.
Cũng có không ít người kính rượu Cửu Thiên, hơn nữa đều là học viên của Hoành Sơn viện.
“Cửu Thiên sư huynh, uống một ly. Tuy tôi là học viên của Hoành Sơn viện, nhưng cũng kính sư huynh là một hán tử, sau này mong Cửu Thiên sư huynh chỉ điểm thêm.
“Cửu Thiên sư huynh, sư huynh thật lợi hại. Bao giờ chuyển tới Hoành Sơn viện của chúng tôi đi. Sư huynh nên là người của Hoành Sơn viện chúng tôi!”
“Cửu Thiên sư huynh, sư huynh có hôn phối chưa. Xá muội chưa có hôn phối, có muốn suy nghĩ tí không, đây là tranh chân dung của muội ấy…