Chương 301 “Đoạt thiên kiếm pháp!”
CHƯƠNG 301
Nói xong, Hàn Liên đi ra ngoài, nhảy lên võ đài.
Vừa giẫm lên trên, Hàn Liên đã cảm thấy có một nguồn nhiệt lượng từ dưới chân mình truyền lên, hận không thể đốt cháy giày của hắn ta. “Hàn Liên của Nhất Nguyên Viện!”
Sau khi bảo danh tính, Hàn Liên nhìn về phía năm học viên tinh anh bên cạnh Thân Đồ sư tôn.
Thân Đồ sư tôn xoa cằm, nhìn năm học viên tinh anh ở bên cạnh nói: “Năm người, ai lên?”
Kiều Chinh vẻ mặt bình tĩnh, hắn ta là người lên cuối cùng, đương nhiên sẽ không đi lên đầu tiên.
Lúc này, Triệu Thế đứng lên, nói: “Để con. Tên tiểu tử này, con sẽ đánh với hắn ta. Hắn ta không phải là đối thủ của con!”
Thân Đồ sư tôn cười nói: “Lâu ngày không gặp, người ta có tiến bộ rồi, Triệu Thế, đừng quá bất cẩn.
Triệu Thế sải bước đi ra, nhảy lên võ đại, giọng nói như hổ gầm.
“Triệu Thế của Hoành Sơn viện!”
Khóe miệng Hàn Liên lập tức cong lên, nở nụ cười: “Triệu Thế!”
Hắn ta vẫn còn nhớ cảnh tượng Triệu Thế đánh ngã hắn ta ở trước tháp tu hành.
“Hổ đen Triệu Thế, lại là ngươi”
Hàn Liên cười, rút Thủy Trường Thiên Kiếm ra, mũi kiếm hướng xuống, thân kiếm phản chiếu khuôn mặt của Triệu Thế.
Triệu Thế giơ tay lên chỉ vào mặt Hàn Liên nói: “Tiểu tử, lần trước ở trước tháp tu hành, ta nhất thời sơ suất, suýt nữa trúng một đạo của ngươi. Lần này ta sẽ không cho ngươi bất kỳ một cơ hội nào”
Hàn Liên nói: “Không, không, chuyện gì cũng chỉ cần có lần thứ nhất, thì chắc chắn sẽ có lần thứ hai.
A
Triệu Thế cười khẩy một tiếng nói: “Vậy sao? Đến đi, để ta xem xem trong khoảng thời gian này ngươi có tiến bộ gì không.
“Được!”
Hàn Liên cười lớn thành tiếng, hai người đồng thời khai triển canh kình của mình.
Canh y bao phủ khắp người, đồng thời đều là tu vi của ngoại canh cảnh.
Nhìn lên võ đài, Tinh Uyên hỏi: “Diêm Từ Vũ, Hàn Liên này, vẫn luôn có tu vi của ngoại canh cảnh hả?”
Diêm Từ Vũ lắc đầu nói: “Không, lúc ở phủ đệ Hư Không, hắn ra cũng chỉ là một tên tiểu tử nội canh cảnh, thực lực rất bình thường”
Tinh Uyên nói: “Nói cách khác, trong khoảng thời gian này, cậu ta đã có điều bất ngờ xảy ra?”
Diêm Từ Vũ nói: “Hoặc là có người cho cậu ta uống đan dược nâng cao thực lực. Đan dược ở phủ đệ Hư Không đều là những loại đan dược rất tốt!”
Nói xong, hai người đều ngẩng đều nhìn về phía Cửu Thiên.
Trong mắt Tinh Uyên lóe lên một tia khác thường, dường như đã đưa ra một quyết định gì đó.
Trên võ đài, Hàn Liên và Triệu Thế đã bắt đầu đánh nhau.
Bích thủy trường thiên kiếm dưới sử dụng của Hàn Liên, đã biến thành một vùng kiếm quang đáng sợ. Triệu Thế nhất thời chỉ có thể dựa vào thể xác khỏe mạnh của mình để chống đỡ, bị đánh đến mức liên tiếp lùi về sao.
“Không nhìn ra được, kiếm pháp của Hàn Liên lại tiến bộ rồi.”
Sở Trực cười thành tiếng, so sánh với kiếm pháp “một mình một phái” của Hàn Liên lúc đầu, kiểm pháp bây giờ có thể đạt đến hai từ tinh xảo rồi.
Sở Chính ở bên cạnh nói: “Đương nhiên rồi, mọi người đều đang tiến bộ. Được rồi, khí thế đã đủ rồi, Hàn Liên sư đệ phải dùng đoạt thiên kiếm pháp rồi.
Cùng với tiếng hét của Sở Chính sư huynh, trên võ đài, Hàn Nhiên quả nhiên buông thanh trường kiếm ra, niệm kiếm quyết.
“Đoạt thiên kiếm pháp!”
Kiếm quang đánh sợ đột nhiên bao phủ cả võ đài.
Bùm bùm bùm!
Hàng loạt tiếng nổ vang lên, ngay cả võ đài cũng bị thanh sắt đen nổ tung, đá vỡ văng tứ tung.
Uy lực của kiếm pháp này, khiến người khác vô cùng kinh ngạc.
Rất nhiều sự tôn cũng âm thầm nhắc nhở học viên tinh anh ở bên cạnh, nhớ rõ chiêu này, nghĩ xem làm thế nào để đánh bại. “Thắng rồi!” Sở Trực cười nói. Không ngờ trận đấu đầu tiên lại thoải mái như vậy.
Cửu Thiên khẽ cau mày nói: “Hình như không đơn giản như vậy.”