Chương 299 Đúng, chính là như thế”
CHƯƠNG 299
Thỉnh thoảng, còn bắt gặp phụ nữ chỉ mặc đồ lót trong số những đám đàn ông này. Ở Hoành Sơn viện rất hiếm có nữ học viên, có thể nói là ít tới nỗi có thể đếm trên đầu ngón tay.
Tuy nhiên, nữ học viên có thể vào Hoành Sơn viện không cần suy nghĩ cũng biết, bọn họ không dễ chọc. Thường thường đều mạnh hơn những nam học viên bình thường của Hoành Sơn viện.
Họ cũng có cơ bắp cuồn cuộn, cánh tay khỏe khoắn và giọng nói thô bạo như hoang thú.
Hàn Liên ngồi ở hàng thứ nhất, quay đầu liếc nhìn người con gái lực điền ở Hoành Sơn viện, nuốt nước bọt.
Sở Trực ở bên cạnh dùng cùi chỏ đụng vào Hàn Liên, nói: “Sao vậy, Hàn Liên sư đệ, có coi trúng nữ học viên nào của Hoành Sơn viện không? Hahahaha.
Hàn Liên gần như hét lên nói: “Mẹ nó, Sở Trực sư huynh, đừng có đùa như vậy. Hoành Sơn viện có nữ học viên à? Chỉ có học viên trông hơi giống nữ thôi. Đúng, chính là như thế”
Cửu Thiên lắc đầu cười khúc khích, nhìn xung quanh.
Đôi mắt hắn, lướt qua hàng đầu tiên. Tất cả những gì lọt vào tầm mắt đều là những sự tôn và học viên tinh anh của các phân viện.
Cửu Thiên nhìn thấy Tinh Uyên và Diêm Từ Vũ.
Lúc này, Diêm Từ Vũ đang căm hận nhìn hắn. Lục Sở nhìn thấy vết sẹo nơi khóe mắt của Diêm Từ Vũ, chẳng lẽ gần đây Diêm Từ Vũ đã xảy ra chuyện gì sao?
Tinh Uyên cũng chú ý đến ánh nhìn của Diêm Từ Vũ và Cửu Thiên.
Tinh Uyên nhẹ giọng nói với Diêm Từ Vũ: “Diêm Từ Vũ, kiềm chế cảm xúc của con lại. Đừng quên, con vẫn đang trong giai đoạn bị quan sát, viện trưởng còn cử Thiên Hoàn theo dõi con đấy”
Diêm Từ Vũ nhìn lên bầu trời, mơ hồ nhìn thấy khuôn mặt cực lớn của Thiên Hoàn trên bầu trời.
Nghiến răng nghiến lợi, Diêm Từ Vũ nói: “Sư tôn. Viện trưởng không có chứng cứ, chỉ dựa vào lời nói một chiều của Nhất Nguyên Viện. Ông ta không thể ném con vào ngục tối.”
Tinh Uyên nói: “Đúng. Viện trưởng không có bằng chứng. Nhưng một số việc có thể làm mà không cần bằng chứng. Ví dụ, con vẫn muốn tham gia cuộc thi đấu các nước chứ?”
Diêm Từ Vũ không cam lòng cúi đầu. Tinh Uyên nói tiếp: “Vì vậy, đừng chống lại viện trưởng. Ông ta phạt con làm gì, thì con làm cái đấy, thái độ của con cũng nên bình tĩnh hơn. Đừng lộ ra sát khí với bất kỳ ai, kể cả Cửu Thiên
“Vâng, Sư tôn!”
Diêm Từ Vũ hiểu rõ gật đầu, nhằm luôn mắt lại.
Ở phía bên kia, Phiêu Miểu viện, Tĩnh Như, ánh mắt cứ luôn đảo qua khuôn mặt của Cửu Thiên.
“Cửu Thiên, Cửu Thiên…
Tĩnh Như thì thầm gọi tên của Cửu Thiên.
Trên tay ả ta cầm một hạt châu tròn. Bên trong hạt châu, một đám khí đen nhàn nhạt lượn lờ, bên trong truyền ra một âm thanh chói tai khó nghe.
Giọng nói nhỏ đến mức khó ai có thể nghe thấy được.
Tuy nhiên, trong mắt Tĩnh Như, một tia hắc khí đột nhiên nổi lên. Khóe miệng ả ta nhếch lên một nụ cười nham hiểm.
Một bóng người từ từ bước lên sàn đấu.
Tấm lưng rắn chắc, vòng eo rắn rỏi, sức mạnh như Héc-quyn không đủ để miêu tả về người đàn ông này.
Không nghi ngờ gì nữa, đó chính là Thân Đồ sư tôn!
“Hôm nay là một ngày tốt lành đối với Hoành Sơn viện và Nhất Nguyên Viện của chúng ta. Mọi người đều ở đây để xem trận chiến. Tôi rất vui. Hahaha, được rồi, chúng ta bắt đầu ngay bây giờ. Lão Ngô, mau lấy văn thư ra.
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, nhất là Nhất Thanh sư tôn, suýt nữa bị sặc nước miếng của chính mình.
Ngày tốt lành cho Hoành Sơn viện và Nhất Nguyên viện con khỉ khô! Nghe tự nhiên thấy mập mờ làm sao, nghe như là Nhất Nguyên viện muốn liên hôn với Hoành Sơn viện vậy.
Ngay sau đó, tất cả các văn thư đã được ký kết.
Thầy hướng dẫn đứng trên võ đài, tay cầm văn kiện hét lên.
“Văn thư đã hoàn thành, Nhất Nguyên Viện đấu với Hoành Sơn viện, bây giờ bắt đầu.