Chương 30: Bắt cóc
Từ Niêm nghe cô nói vậy thì anh biết cô hận anh thấu sương và anh càng thấy mình khốn nạn hơn nữa. Anh nhắm mắt định hình lên làm sao mới phải đây, anh cũng quá mệt mỏi hơn 2 tháng nay rồi. Anh phải làm sao cho vẹn đôi đường đấy, anh quá mệt mỏi.
– Từ Niêm anh có thể đuổi theo cô ấy giải thích và nói rõ ràng chuyện chúng ta.
– Đó là sự vô ích mà thôi.
Hiên Hiên nhìn theo bóng lưng Tú Nhi, cô biết là cô ấy rất đau và buồn vì sao sự việc lại như vậy chứ. Cô đúng là sẽ người đời chửi rủa phá hoại hạnh phúc gia đình khác. Nếu như cô không cố chấp mời anh đến bữa tiệc gia đình chắc anh và cô không xảy ra chuyện. Sự cố chấp của cô để lại tổn thương cho người khác rồi.
Hạnh Hi ôm cô vào lòng che chổ cho cô, Cô và cô ấy ngồi bên ghế đá công viên.
– Nếu cậu muốn khóc thì cứ khóc đi. Mình sẽ cho cậu mượn vai mình.
– Không mình sẽ không khóc đâu. Vì khóc chỉ thấy mệt thôi. Giờ mình còn bé con. Có lẽ mình sẽ rời nơi đây.
– Cậu muốn đi đâu. Mình sẽ theo sau cậu.
– Hì… cảm ơn cậu.
Hai người nói chuyện và cùng nhau đi về nhà cũng may cô có cô bạn thân vì mình hết lòng người.
Hôm nay anh đến bang của anh. Hà Minh báo cáo tình hình.
– Lão đại à. Hiên Minh sang Ý và Pháp rồi. có lẽ sẽ xong trong nay mai.
– Bên đó tình hình thế nào rồi?
– Bang Tự xưng là Hắc Hổ hoạt động mạnh và muốn hợp tác với chúng ta lô hàng số 2.
– Được cậu bảo Hiên Minh đi. Cẩn thận chút.
– Dạ vâng Lão đại.
Hà Minh sau đó gọi cho Hiên Minh bảo cậu ta cẩn thận về lô hàng số 2 đó. Từ Niêm ở lại bang và cùng Hà Minh uống rượu.
– Sếp chuyện của chị dâu anh tính thế nào?
– Tôi cũng không biết nữa. Tôi chỉ coi Hiên Hiên như em gái, cái thai thì tôi sẽ chịu trách nhiệm. Mà cậu điều tra ra ai bỏ thuốc tôi chưa?
– Camera bị xóa lên em có chút khó khăn.
– Điều tra tiếp cho tôi.
Anh sầu lão quá luôn, anh và Hà Minh uống rất nhiều rượu đến khi say anh cũng không muốn về nhà. Anh cảm thấy nơi đó không còn ấm cúng và hạnh phúc nữa rồi. Thà cô cứ mắng anh hay đánh anh còn hơn cô cứ im lặng như vậy mà đi.
” Tư Nhi”
– Sếp à. là em để em cho sếp đi nghỉ.
– không… tú nhi…
Từ Niêm lảm nhảm gọi tên Tú Nhi còn không ngừng quậy phá đồ nữa làm cho Hà Minh phải sai thuộc hạ phải dùng dây cố định anh tại giường.
Ở nhà Hiên Hiên chờ mãi không thấy anh về thì cô ngủ quên đến sáng tại ghế. Sáng ra cô đánh thức bởi tiếng chuông của mẹ cô.
– Mẹ gọi con có chuyện gì?
– Bao giờ cậu ta mới cưới con? Cậu ta không định nói không làm đó chứ.
– Mẹ à… con đang mang thái cưới bây giờ ảnh hưởng em bé.
Hiên Hiên chỉ lấy cớ để hoãn binh, mẹ cô không ép anh cưới cô. Vì cô biết tim anh đã không còn vị trí trong cô nữa rồi.
– Được rồi khi sinh xong rồi cưới.
– Vâng. con có chút việc con cúp máy trước đây ạ.
Hiên Hiên cúp máy mẹ mình và thở phào nhẹ nhõm vì thoát được kiếp nạn. Đêm qua anh không về không biết có phải anh lại đến tìm cô ấy không nữa. Nhìn anh vậy cô cũng thấy tội cho anh.
Từ Niêm tỉnh dậy thấy toàn thân mình bị buộc dây, anh hét lớn gọi người.
– Mau thả tôi ra.
– Lão đại chờ em chút.
Mấy tên thuộc hạ vội vàng và gấp rút cởi dây giúp anh.
– Lão đại không sao chứ?
– Cậu thử bị buộc thừng cả đêm xem có làm sao không?
Hà Minh ái ngại nhìn anh, tay có vẻ bị sưng lên vì dây thừng rồi. Ai bảo sếp anh uống rượu còn đòi đi gặp Tú Nhi làm chi vì anh sợ lão đại xảy ra chuyện anh mới bắt buộc phải làm vậy chứ.
Hạnh Hi và Tú Nhi đang đi chợ thì đến con hẻm bị một chiếc xe chặn lại và chúng bắt cóc Tú Nhi lên xe.
– Mấy người làm gì… bỏ bạn tôi ra.
– ư…ưm…cứu tớ Hạnh Hi….
Hạnh Hi gào thét kêu cứu người xung quanh nhưng có vẻ muộn mất rồi. Tú Nhi bị bọn chúng đưa lên xe và chạy đi mất. Hạnh Hi cố gắng đuổi theo nhưng sức người sao chạy được với xe ô tô.
Tú Nhi trên xe cô đập cửa kính kêu cứu nhưng bị hai tên bắt cóc khống chế, chúng đánh ngất cô bằng thuốc mê.
– Ngủ rồi sao?
– Đại ca cô ta ngủ rồi.
– Đến địa điểm đã hẹn đi.
Chiếc xe dừng lại ngôi nhà hoang ven đô. Đến nơi chúng vứt Tú Nhi lại một căn phòng nhỏ và tối om như mực. Tên đại ca lấy điện thoại gọi cho ai đó.
– Chúng tôi đã xong rồi. Giờ thì sao đây.
– Bắt cóc con Hiên Hiên cho tôi.
– Được hãy chuyển tiền cho chúng tôi.
– Các anh yên tâm tôi sẽ chuyển hết tiền cho các anh.
Đầu dây bên kia tắt máy và cười nghĩ đến màn kịch hay. Cô ta muốn Từ Niêm phải chọn lựa và tất cả phải biến mất thì cô tha mới thỏa mãn.
Hiên Hiên cả đêm không thấy anh về thì cô muốn đến tập đoàn tìm anh nhưng vừa đi được một đoạn có người chặn đầu xe cô và chúng đánh thuốc mê cho cô ngất đi. Chúng cũng đem Hiên Hiên đến nơi nhốt Tú Nhi là căn nhà đó.
Hạnh Hi vì bất lực và cô nghĩ đến Từ Niêm giờ chỉ có anh mới cứu được cô ấy.
– Cho tôi gặp chủ tịch từ.
– Cô có hẹn trước không ạ?
– Tôi không nhưng tôi có việc gấp lắm.
– Sao nhiều người muốn bám theo chủ tịch vậy? cô là người thứ n rồi đó cô à.
Hai cô nhân viên quyết không cho cô gặp chủ tịch Từ, cô đành đứng chờ Từ Niêm ở ngoài sảnh. Chờ 1h sau thì Từ Niêm cuối cùng cũng xuất hiện.