Chương 172: Biến mất đi
” Ke ke, tốt lắm!”
Mười bốn tên thượng nhãn Đặc Biệt nhìn thấy vậy, khóe miệng đều lộ ra nụ cười, sau đó nói với Mikami Yua: “Con đĩ thôi này, còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau dùng sợi dây ninja kia trói chủ nhân Đại Hạ của cô lại, nhớ đừng giở trò, thắt nút chặt vào, cô hiểu chúng tôi đang nói gì mài”
“Koizumi Yuichiro, tôi liều mạng với anh!!”
Làm sao Mikami Yua có thể dễ dàng tha thứ cho. chuyện chủ nhân mình phải chịu đựng sự nhục nhã này, cô ta tức giận và muốn dùng hết sức lao về phía Koizumi Yuichiro!
“Đừng có lắm chuyện.”
Diêp Hi Hòa lanh lùng nói: “Anh ta để cô trói thì cô cứ trói đi!
Ánh mắt của Mikami Yua đỏ hoe: “Nhưng mà, chủ nhân…”
“Ke ke ke, Mikami Yua, con đĩ thối này, đã nghe rõ chưa? Chủ nhân của cô cũng bảo cô trói lại rồi, cô còn mè nheo gì nữa? Mau trói đi!!! Chờ khi trói xong, chúng †a sẽ không phải lãng phí thời gian với nhau nữa!”. Chính chủ, 𝒓ủ bạn đọc chung == T 𝒓𝑈mT𝒓u𝐲ện﹒Vn ==
Mikami Yua cố nén nước mắt, cô ta không thể làm gì khác là nhịn nhục đi lên, dùng dây ninja trói Diệp Hi Hòa.
Trái tim cô ta muốn tan vỡ rồi.
Diệp Hi Hòa nuốt huyết hoàn, lại còn bị trói bằng dây ninja, làm sao hắn còn có đường phản kháng đây?
Đám người Koizumi Yuichiro cũng thật hèn hạ, bọn họ là một đám thượng nhẫn Đặc Biệt lại đi liên thủ với nhau để đối phó với chủ nhân, lại còn dùng thủ đoạn hèn hạ như thế, quả không hổ là sỉ nhục người Nhật Bản!
“Ke ke ke, Mikami Yua, lần này cô làm rất tốt, không có thủ đoạn gì, muốn đích thân đưa chủ nhân của cô lên đường.”
Khi Koizumi Yuichiro nhìn thấy Yua Mikami bấm xong nút ninja, anh ta mỉm cười.
“Bây giờ đã có thể cho tôi gặp con tin được chưa?”
Vẻ mặt của Diệp Hi Hòa không chút thay đổi nói.
“Đương nhiên, bây giờ cậu đã là cá nằm trên thớt mặc cho chúng tôi xẻ thịt, còn gì không thể tác thành cho cậu?”
Koizumi Yuichiro vỗ tay, lập tức có hai gã thượng nhãn Đặc Biệt xách Liễu Thành Chí thương tích đây mình đi ra.
Toàn thân Liễu Thành Chí đầy máu, hơi thở mong manh nhưng khi thấy Diệp Hi Hòa bị người khác khống chế, ông ấy phẫn uất đan xen, rơi nước mắt tự trách.
“Diệp thiếu!! Đầu do tôi không tốt làm liên lụy đến ngài, mấy tên Nhật Bản tạp chủng này, dù tôi có làm quỷ. cũng sẽ không tha cho bọn họ!”
“Không cần.”
Diệp Hi Hòa nhún vai, cởi bỏ sợi dây ninja trên người ra.
“Kusol! Trong tiếng Nhật, có nghĩa là đáng ghét, đ*t mx”
“Cái này tên Đại Hạ kia, làm sao cậu làm được?”
“Đây là sợi dây ninja, hơn nữa còn được thắt bằng nút thắt ninja, vì sao cậu ta có thể…”
Ngay cả Mikami Yua cũng trợn mắt to xinh đẹp, nhìn Diệp Hi Hòa với vẻ không thể tin nổi.
Cô ta biết rất rõ sợi dây ninja kia được làm thành từ vật liệu rất đặc biệt, vô cùng bền chắc, lửa nước không thể xâm nhập, trên đó còn có một số loại thuật ninja bị cấm, được cho là đến từ một thủ đoạn của nhân vật truyền thuyết có phong hiệu là Shadow…
Nhưng vậy mà chủ nhân có thể tự mở qua loa là xong?
Điều quan trọng là rõ ràng chủ nhân còn nuốt cả huyết hoàn, vốn dĩ công lực nên mất hết…
“Một đám Võ tướng 7 sao, 8 sao còn có hai đại Võ tướng 2 sao, một đại Võ tướng 3 sao, một đại Võ tướng. 4 sao liên thủ lại giết tôi, lại còn dùng thêm thủ đoạn hèn hạ như vậy, một lần nữa các người lại để cho tôi chứng kiến sự vô liêm sỉ của người Nhật Bản!”
Diệp Hi Hòa coi thường mười bốn tên thượng nhẫn Đặc Biệt, giơ bàn tay lên: “Biến mất đi!”
“Không!!!”
“Diệp, Diệp Hi Hòa, rốt cuộc làm sao cậu có thể làm được?”
“Cậu đã nuốt huyết hoàn của Huyết Ảnh đại nhân rồi, sao lại không xảy ra chuyện gì?”
“Bakal!! Rốt cuộc cậu là thứ yêu nghiệt gì?” Tuy nhiên Diệp Hi Hòa không muốn nói nhảm với mười bốn tên thượng nhãn Đặc Biệt này nữa mà vung tát tới…