Chương 127 Ăn bánh bao nhân người
“Ha! Ha ha ha ha”
‘Tận mắt thấy nhà cửa mình bởi vì thủ đoạn bẩn thỉu của đứa con thứ hai mà biến thành kết cục cửa nát nhà tan, Cẩu Bộ Thập lập tức sợ choáng váng giống như Trần Vân Phi – gia chủ nhà họ Trần trước kia, ông ta ngửa mặt lên trời cười to, nhảy cẵng lên vì vui sướng.
Diệp Hi Hòa thấy thế thì lập tức lướt qua, một cây băng châm nhấn tại cổ của ông ta: “Đừng ngu ngốc, nhịn xuống.”
“Cẩu Bộ Thập, tôi còn muốn ông kể cho tôi nghe tất cả những gì nhà họ Cẩu của ông biết ba năm trước, nhân vật lớn xuất hiện ở Tân Hải rốt cuộc là ai, lại lấy đi thứ gì từ nhà họ Diệp tôi?” Diệp Hi Hòa lạnh lùng hỏi.
“Ha ha ha! Diệp Hi Hòa, cậu hỏi tôi, tôi đi hỏi ai đây?”
Cẩu Bộ Thập buột miệng cười: “Năm đó nhà họ Diệp cậu lại không bằng nhà họ Cẩu tôi, cậu thật sự cho rằng tôi sẽ bị hủy diệt theo số đông à?”
“Nhiều lắm sau đó nhà họ Cẩu cũng chỉ chiếm được mấy sản nghiệp nhà họ Diệp của cậu thôi, nhưng khối thịt vô chủ sẽ có người người đến nuốt, nhà họ Cẩu tôi làm như vậy chính là lẽ đương nhiên, đáng đời cả nhà họ Diệp cậu bị tiêu diệt sạch sẽ, tên súc sinh như cậu nên chết sớm.”
Âm!
Diệp Hi Hòa không đợi ông ta nói xong đã biến ông thành vũng máu bằng một tay.
Người này thôn tính sản nghiệp nhà mình, còn nói năng hùng hồn đây lý lế?
Nếu ông ta đã thật sự không biết chuyện ba năm trước, giữ lại cũng vô dụng.
Về phần những sản nghiệp bị nhà họ Cẩu từng bước xâm chiếm, lát nữa bảo Liễu Thành Chí thu hồi lại là được.
Sau đó trong lửa lớn rừng rực, Diệp Hi Hòa không cam lòng phẫn hận rời đi.
Không bao lâu sau, tin tức nhà họ Cẩu cũng bị Diệp Hi Hòa tiêu diệt nhanh chóng lan truyền khắp giới thượng lưu Tân Hải giống như nước nóng sôi trào.
“Trời ạ, Diệp Hi Hòa này, hắn ta vậy mà coi trời bằng vung như vậy? Thậm chí nhà họ Cẩu cũng bị diệt luôn.”
“Nhà họ Cẩu là ai nào, vốn là gia tộc đứng hàng thứ ba, địa vị cao, bên trong còn có cao thủ Đại Thái Đấu 8 sao, vậy mà cũng không thể ngăn cản đòn hủy diệt của Diệp Hi Hòa này?”
“Hơn nữa, nhà họ Cẩu và Diệp Hi Hòa có thù oán gì, theo tôi được biết, ba năm trước nhà họ Cẩu hình như cũng chưa từng tham gia vào vụ diệt môn của nhà họ Diệp mà?”
“Cái này còn phải hỏi, ăn bánh bao nhân người, Diệp Hi Hòa này đúng là hung ác, ai từng uống máu nhà hắn, hắn đều không buông tha.”
Nhưng những tin tức này truyền đến trong tai những gia tộc từng xuống tay với nhà họ Diệp lại khiến lòng người hoang mang.
Dù sao nhà họ Cẩu bị tiêu diệt thực sự quá rung động, cái này so với đám Khô Lâu Đường, nhà họ Vương lúc trước cộng lại cũng phải khiến người ta hồi hộp, sự †ồn tại của Đại Thái Đấu 8 sao cũng không giữ được nhà họ Cẩu.
Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên phủ đệ thân bí nào đó lại có lời truyền ra khiến tất cả mọi người đều bình tĩnh trở lại.
Đây chẳng qua là sóng gió nhỏ trước khi mưa bão tới, đợi hội nghị nghĩa trang Diệp thị ngày sau, mọi thứ mới có thể sáng tỏ và tất cả đều kết thúc.
Sau khi nghe được tiếng nói này, những gia tộc và thế lực lo sợ bấn an kia mới lậtp tức lắng đọng xuống, yên tĩnh trở lại.
‘Trong bóng đêm, Diệp Hi Hòa về tới nhà họ Diệp.
Từ trước khi Huyết Đao Môn giao Tiểu Vũ cho đám người Lâm Trường Dần, sau khi bản thân một mình đánh tới lãnh sự quán Nhật Bản, hắn còn chưa có gặp Tiểu Vũ.
Giờ phút này rốt cuộc đã trở về, nhưng không ngờ vừa vào cửa thì đã nhìn thấy một bóng dáng uyển chuyển đúng lúc đi ra từ trong phòng tắm.
Lâm Chỉ Huyên lúc này vừa mới tắm xong, đang dùng khăn lau sạch tóc cất bước đi ra, hơn nữa còn mặc áo ngủ cỡ lớn Diệp Hi Hòa chuẩn bị cho.
Áo sơ mi cỡ lớn nam giới kia rõ ràng quá lớn so với thân hình cô, trông rộng rãi lỏng lẻo, nhưng hai ngọn núi đầy đặn lại căng phồng lên.
Viền gấu áo vừa đủ che hết phần dưới chân, lộ ra hai chân dài tròn trắng như tuyết, bên trong rõ ràng vẫn còn một khoảng chân không, mơ hồ mông lung, có một loại không khí thần bí đang dập dờn.