Chương 61: Đi mua trang phục với chú
Hôm nay Lãnh Tư Hàn và Bạch Vi đều được nghỉ ở nhà, hắn quyết định sẽ dẫn cô đi thử lễ phục cho tối nay.
Một lúc sau, chiếc BMW của Lãnh Tư Hàn đã dừng lại ở trước một cửa hàng lễ phục lớn của nhà họ Lãnh.
Vừa mới bước vào trong, Bạch Vi đã khá bất ngờ về không gian của cửa tiệm này. Một gian phòng khá rộng được sơn theo nền màu trắng, phía trên trân nhà có gắn mấy cái dây đèn dây tóc ánh da chiếu xuống tạo cảm giác ấm áp, nhưng cũng thêm phần sang trọng cho cửa tiệm. Hai bên là những bộ váy với những tông màu da nhẹ được thiết kế rất độc đáo. Gian bên cạnh được được ngăn cách bởi một tấm gương lớn chia căn phòng ra làm hai. Ở đó cũng được bày bày những bộ tuxedo rất đẹp.
Một người nhân viên kính cẩn từ trong quầy kể tân đi ra đón tiếp hắn và cô.
” Chào đại thiếu gia, hôm nay anh muốn mua gì ạ?”
” Lấy cho tôi một bộ lễ phục cho cô gái này.”
Người nhân viên chuyển ánh mắt sang nhìn Bạch Vi đang đứng bên cạnh hắn, lịch sự hỏi.
” Cô đây là?”
” Chị cứ gọi em là Bạch tiểu thư là được ạ.”- Bạch Vi cũng mỉm cười, lịch sự đáp lại.
” Vậy Bạch tiểu thư, em muốn một bộ lễ phục như nào, chị có thể giúp em chọn.”
Bạch Vi đảo mắt nhìn những bộ lễ phục ở xung quanh, bộ nào ở đây nhìn cũng rất đắt tiền, thiết kế tỉ mỉ, bên trên còn đính vài viên kim cương lấp lánh với đủ các mẫu mã mà dường như những cửa hàng thường kia không hề có. Cô cảm thấy những bộ trang phục ở đây, bộ nào nhìn cũng rất xa hoa, lộng lẫy. Bình thường ăn mặc giản dị quen rồi, tự nhiên mặc lên những bộ quần áo sang trọng như vậy thật sự không quen.
” Có bộ nào nhìn nó đơn giản một chút không ạ?”
“…”
Người nhân viên nhìn gương mặt khó xử của Bạch Vi lại có chút buồn cười. Ai đời đi vào cửa hàng sang trọng như vậy, lại hỏi có bộ nào đơn giản không? Cô gái này có lẽ là một người giản dị, lần đầu tới mấy nơi tiệc tùng sang trọng của quý tộc đây mà.
” Nếu vậy, em thử bộ này đi.”
Sau một lúc người nhân viên kia đi xuống dưới cuối hàng, đẩy ra một chiếc đầm dài màu trơn với những vết hoa văn nhỏ được in vô cùng tỉ mỉ, tay ngắn hở vai, phía dưới eo còn được thắt một dải nơ nhỏ tạo thêm độ nhã nhặn.
Bạch Vi nhìn chiếc đầm được treo gọn gàng trên giá, màu sắc và phong cách nhã nhặn này, khiêng cô vô cùng thích. Trông nó rất hợp với phong cách basic của cô. Bạch Vi lúc này mới rời khỏi bàn tay của Lãnh Tư Hàn, từ từ đi theo chị nhân viên vào chỗ thay đồ.
Lãnh Tư Hàn bình tĩnh ngồi ở phía ngoài chờ một lúc, thì Bạch Vi cũng thay xong. Cô bước ra trong bộ đầm giản dị, thanh lịch, nhưng vẫn không kém phần thuần khiết, thanh tao. Lãnh Tư Hàn nhìn cô như bị hớp hồn. Thân hình nhỏ nhắn, mảnh mai, khoác lên mình chiếc váy theo kiểu nhẹ nhàng, để lộ rõ hai bên xương quai xanh như vậy, trông rất giống một nàng công chúa nhỏ bước ra từ chuyện cổ tích. Một nàng công chúa chỉ của riêng Lãnh Tư Hàn hắn mà thôi.
” Bộ trang phục này, rất hợp với em đấy.”
” Cảm ơn chú.”
Bạch Vi nghe Lãnh Tư Hàn khen mình thì cũng có chút xấu hổ. Cô cũng rất thích bộ trang phục này. Nhìn nó tưởng chừng rất đơn giản, nhã nhặn nhưng từng đường nét, nếp khâu, may đều rất tỉ mỉ, các nét hoa văn đều rất là tinh tế. Nhìn thôi cũng đủ biết giá của nó như nào rồi.Bình thường người trong giới quý tộc như chú, đều mua đồ xa hoa tới vậy sao?
Trước giờ Bạch Vi chưa từng đi tới những bữa tiệc như vậy, những hiểu biết của cô hầu như là đều được tích lũy qua sách vở. Không ngờ thực tế nó có thể đắt đỏ, xa hoa tới vậy.
” Cô đóng gói bộ này lại giúp tôi.”
Bạch Vi nghe vậy liền tiến tới gần hắn, khó chịu, kéo người hắn xuống, ghé vào tai nói nhỏ.
” Bộ này đấy lắm đấy, hay là mình đi tiệm khác, mua bộ nào rẻ hơn đi.”
” Em quên người đi với em tối nay là ai sao Tiểu Bạch Thỏ? Em lo tiền của tôi không lẽ không đủ để mua một chiếc váy cho em sao?”
Lãnh Tư Hàn nghe vậy thì cảm thấy rất buồn cười. Rõ ràng cô là người phụ nữ của hắn mà lại sợ hắn thiếu tiền. Liền ghé vào tai cô, dùng chất giọng trầm nhỏ kia mà đáp lại.
” Cô giúp tôi may thêm vài chi tiết nhỏ cho bộ váy nữa nhé, tôi muốn tặng riêng nó cho cô gái này. Khoảng 7 rưỡi tối nay tôi sẽ cho người tới lấy, được chứ?”
” Vâng ạ.”
Lãnh Tư Hàn quay sang nói với người nhân viên xong, liền đưa tay ôm trọn người của Tiểu Bạch Thỏ vào người như để đánh dấu chủ quyền rồi quay lại phía cửa.
Lúc này, chiếc cửa của tiệm cũng mở ra. Lãnh Tư Kỳ trong bộ trang phục giản dị bước vào, theo sau anh là Thẩm Nhiên Diễm. Cả bốn người trong của tiệm, tám mắt nhìn nhau.
Lãnh Tư Hàn có chút bất ngờ. Không nghĩ rằng người đàn ông mà Thẩm Nhiên Diễm chọn để thay thế mình, lại chính là em trai.
Thẩm Nhiên Diễm thấy Lãnh Tư Hàn thì hai mắt sáng rỡ lên. Không ngờ lại gặp được hắn ở đây. Cô nhanh chóng dứ khỏi bàn tay đang nắm chặt cô tay mình, bỏ lại Lãnh Tư Kỳ vẫn còn đứng ngơ ngác mà chạy tới chỗ Lãnh Tư Hàn.
” Tư Hàn, anh cũng tới đây sao? Còn đây là…”
Thẩm Nhiên Diễm rất tự nhiên chạy tới ôm lấy cánh tay của Lãnh Tư Hàn, vờ như không hề có Bạch Vi ở đây mà đánh dấu chủ quyền. Nhưng Lãnh Tư Hàn vẫn rất biết ý, không trực tiếp hất tay Thẩm Nhiên Diễm ra mà chỉ nhẹ nhàng rút tay mình ra, còn đứng gần hơn vào chỗ Bạch Vi.
” Cô ấy là Bạch Vi, là bạn gái hiện tại của anh.”
Lãnh Tư Kỳ nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì cứ như bị chôn chân tại chỗ, không thể bước thêm được bước nào tới chỗ của Thẩm Nhiên Diễm. Dù rất muốn tiến tới cầm lấy tay cô kéo về phía mình, như anh lấy tư cách gì để làm vậy chứ? Bạn thân sao? Nghe nực cười thật đấy…
Bạch Vi nhìn thấy Thẩm Nhiên Diễm tự nhiên đi tới khoác tay Lãnh Tư Hàn kéo về phía mình như vậy thì lại cảm thấy rất khó chịu. Cô liền đưa bàn tay nhỏ của mình đan vào những ngón tay phía dưới của hắn, gương mặt nhìn hắn biểu lộ rõ sự giận dỗi. Dù nhìn Thẩm Nhiên Diễm rất xinh đẹp, đầy khí chất, trưởng thành lại rất nhã nhặn khiến cô dù là con gái nhưng cũng phải mê đắn nét đẹp này, nhưng tự nhiên đi tới khoác tay bạn trai cô như vậy, cô sao có thể yên vị để chị ấy lộng hành được chứ?
” Chào chị, em là Bạch Vi, là bạn gái hiện tại của Lãnh Tư Hàn.”