Chương 2874
Hình bóng kia đã biến mất ở một nơi nào đó.
Nhìn một chút mà hốc mắt đỏ hoe, nước mắt vô thức rơi xuống.
>Rơi trên nền đất, tan ra thành những đóa hoa xinh đẹp.
Hứa Minh Tâm không vội trở về mà đi tới tập đoàn Cố Linh.
Hiện giờ cô đã có thể chắc chắn, người đàn ông mấy ngày nay cô ở bên cạnh căn bản không phải Cố Gia Huy, khó trách cô không muốn tiếp xúc thân mật với anh ta, thậm chí mỗi cái nắm tay hay ôm ấp cũng mang đến cảm giác kỳ lạ không nói nên lời.
Cô có rất nhiều nghi hoặc cần phải giải quyết, đối phương có thể bắt chước giống với Cố Gia Huy như vậy, chắc chắn đã chuẩn bị chu toàn tất cả mọi chuyện.
Khương Tuấn vẫn luôn ở bên cạnh Cố Gia Huy, đã nhiều năm như vậy mà không thể phát hiện ra manh mối.
Mà hiện giờ cũng bởi vì Cố Gia Huy giả nói sai một câu nên cô mới nảy sinh nghi hoặc, sau đó lại vì báo cáo xét nghiệm y học mà mọi nghi ngờ đều thành hư ảo.
Ai có thể bắt chước Cố Gia Huy giống như vậy chứ, đối phương vẫn luôn nắm bắt từng động thái của Cố Gia Huy, biết mỗi ngày anh làm gì, thậm chí từng việc nhỏ không đáng kể tới cũng biết.
Muốn hiểu một người chỉ cần thông qua hai khía cạnh, cuộc sống và công việc.
Cố Gia Huy giả có thể tiếp xúc được với công việc, chứng tỏ bên trong có nội gián.
Khương Tuấn tận tâm hết sức, đương nhiên sẽ không có khả năng, nhưng anh ta cũng là người biết nhiều nhất.
Bởi vì anh ta là người hiểu Cố Gia Huy, chuyện gì cũng có thể yên tâm giao cho anh ta được.
Cô muốn hỏi một chút, xem xem có thể tra ra được dấu vết gì hay không.
Hơn nữa, có vài chuyện cô không biết phải nói thế nào với anh ta.
Hứa Minh Tâm đi vào tập đoàn, rất dễ dàng tìm được Khương Tuấn.
Khương Tuấn thấy cô tới vô cùng bất ngờ: “Cô Minh Tâm, sao cô lại tới đây?”
“Tôi muốn hỏi một chút, Đà Nẵng có phải có một nhân vật vô cùng lợi hại, khiến Cố Gia Huy khó giải quyết không?”
Đột nhiên xuất hiện một nhân vật thần bí, cũng không biết Cố Gia Huy có phát hiện hay không.
Nếu có, Khương Tuấn nhất định sẽ biết.
Khương Tuấn nghe vậy hơi nhíu mày lại, suy nghĩ sâu xa một chút.
Anh ta do dự nhìn cô cũng không biết có nên nói những lời này không, dù sao thì Cố Gia Huy cũng muốn cô tránh xa khỏi tất cả thị phi, mưa gió, để mình anh gánh vác.
Hứa Minh Tâm thấy dáng vẻ do dự của anh ta, chắc mẩm anh ta chắc chắn biết chuyện gì đó.
“Khương ThKhương Tuấn, tôi muốn biết, tôi là vợ anh ấy, tôi có quyền biết anh ấy có nguy hiểm gì không. Tôi thề tôi sẽ không làm loạn, dù năng lực của tôi có hạn nhưng tôi có thể bảo vệ chính mình, tôi sẽ không gây rắc rối gì thêm cho anh Ai.”
ấy đâu.
“Thật ra, anh cũng rất lo cho anh ấy đúng không, mấy năm nay đều là anh ấy tự mình gánh vác, cho dù tinh thân và thể xác mệt mỏi anh ấy cũng chưa bao giờ từ bỏ. Anh ấy muốn chống đỡ tập đoàn Cố Linh, chống đỡ gia đình nhỏ của chúng tôi. Anh ấy là thủ lĩnh, cũng là một người chồng, một người cha. Anh cho rằng giấu diếm giúp anh ấy là tốt sao, như thế chỉ thêm gánh nặng cho anh ấy vầ khiến tôi khổ sở hơn thôi!”
Những lời thâm trầm của cô chạm tới trái tim Khương Tuấn.
Khương Tuấn siết chặt nắm tay, như hạ quyết tâm, nói: “Được rồi, đúng là trong khoảng thời gian này Đà Nẵng xuất hiện một nhân vật rất lợi hại, không biết lại lịch thế nào khiến cho ông chủ rất đau đầu.”