Chương 2204
“Đúng là những tổn thương cậu phải gánh chịu không có cách nào đền bù, nhưng tại sao cậu lại trút sự điên cuồng của mình lên người người khác? Tôi từng thấy người có lòng dạ độc ác, nhưng chưa từng thấy người đáng sợ như cậu. Hay là hành động của tôi là bàn đạp khơi dậy sự tàn ác bên trong con người cậu? Cậu có biết một khi con người bắt đầu thay đổi sẽ rất khó quay đầu không”
“Người hiền bị người hiếp, ngựa hiền bị người cưỡi. Kết quả của sự lương thiện là cái gì?”
Hứa Minh Tâm lạnh giọng nói: “Đúng, người hiền bị người hiếp. Diên, tôi hỏi cậu, rõ ràng cậu biết mình bị Lance làm hại không thể đứng lên đi lại, không thể lớn lên một cách bình thường, cho dù nói được cũng phải giả vờ câm điếc. Cậu là ai, cậu là hacker K tiếng tăm lừng lẫy, vụ ăn trộm bitcoin lúc trước đã làm chấn động cả London”
“Cậu hoàn toàn không cần phải che giấu tài năng, cậu hoàn toàn không muốn tham gia tranh đấu gia tộc. Nếu con người có dã tâm thì không thể thuần túy như vậy. Cậu cố gắng vươn lên đứng đầu là bởi vì phu nhân ép cậu. Bà ta muốn cho.
cậu trở thành người nổi bật, muốn cho cậu ngồi vững ở địa vị cao. Cho nên nhiều năm trước bà ta không tiếc nuôi dưỡng con cờ như.Josh để lót đường cho cậu!”
“Cậu có năng lực chống lại Lance nhưng cậu không có sự lựa chọn nên vẫn luôn ở vào thế yếu. Sự kiện đó đã khiến cậu hoàn toàn thay đổi. Có phải trả thù rất sung sướng không, nhưng kết quả là cái gì? Josh đã xảy ra chuyện! Cậu thấy ánh mắt Strzyga nhìn cậu không? Tràn đầy sợ hãi! Cậu nhìn lại trên dưới lâu đài này xem, những người giúp việc biết cậu đối xử với cậu như thế nào?”
“Kẻ hại người đáng chết, nhưng tuyệt đối không nên dùng thủ đoạn cực đoan hại người thành ra hại mình. Cậu thật sự đã thắng, đánh bại Lance và trở thành người thừa kế duy nhất.
osh hy sinh vì cậu, Cố Trường Quân, nhà họ Cố và Lance tiêu diệt nhau lâu như vậy đã tổn thất bao nhiêu, nay đều thành đá kê chân của cậu”
“Diên, cậu thật sự rất thông minh, tính toán quá nhiều, tôi cũng không biết mình có may mắn nằm ở trong kế hoạch của cậu không? Khi nào cậu lợi dụng tôi tính toán Cố Gia Huy để hoàn toàn diệt trừ kẻ địch của cậu?”
Hứa Minh Tâm gần từng chữ một.
Cô biết Diên đã phải chịu nỗi tổn thương không thể bù đắp, nhưng cậu ấy lại trở thành người khiến người ta cảm thấy thật sự đáng sợ.
Diên nghe thấy lời này đã hiểu mình và Hứa Minh Tâm cách nhau càng ngày càng xa, giống như giữa họ có một khoảng trống.
Trái tim… vô cùng đau đớn giống như bị hàng trăm tỷ cây kim nhỏ đâm rách, máu tươi đầm đìa, trăm ngàn vết thương.
Cậu ấy siết chặt năm đấm, nói: “Cô không cần phải tự trách vì chuyện đó, đó không phải là chuyện ngoài ý muốn mà là có người cố ý gây ra. Nếu như cô không gặp tôi thì tự nhiên đối phương sẽ tìm một cơ hội khác chờ tôi đi ra mắc câu”
“Vậy tôi có nên cảm ơn cậu đã nói cho tôi biết những chuyện này để sau này tôi không cần phải sống trong sự áy náy?
“Cô áy náy vì người như tôi đúng là không đáng.”
Cậu ấy thản nhiên nói, giọng nói thong thả có lực lạnh lẽo rợn người.
Một câu nói như đẩy ra ngàn lớp núi non khiến khoảng cách giữa bọn họ càng lúc càng xa. Người như cậu ấy… là người thế nào?
“Diên…”
Cô thì thào lẩm bẩm tên của cậu ấy, hô hấp có chút khó khăn, trái tim đau đớn.
Đến cùng cô còn có thể nói cái gì?