Chương 49: Trà trộn vào đại bản doanh của Thợ săn, tìm ra "nó"
- Trang Chủ
- Vì Run Tay Nên Cộng Hết Điểm Vào Sắc Đẹp Rồi - Vị Sầm
- Chương 49: Trà trộn vào đại bản doanh của Thợ săn, tìm ra "nó"
Lucifer dừng lại, nhóm Thân vương phía sau nghe thấy con non nói xong lập tức bật cười.
Tiếng cười của bọn họ quá rõ ràng, Nha Thấu không biết mình đã nói sai cái gì nên hơi bối rối, ngay cả tay đang nắm lấy áo của Lucifer cũng buông xuống.
“Cười cái gì?” Lucifer lạnh lùng lườm bọn họ.
“Không có gì.” Vị Thân vương thứ năm giơ tay lên che miệng hắng giọng, nhịn cười nói: “Lần đầu tiên tôi nghe thấy có Ma cà rồng sợ tối đấy.”
Trong tộc Ma cà rồng rất coi trọng nồng độ máu, được phân chia thành thuần huyết và lai. Để duy trì sự thuần khiết của huyết thống nên bọn họ không cho phép thuần huyết kết hôn với lai, nên từ trước đến giờ, Ma cà rồng thuần huyết đều tập trung ở tầng lớp quý tộc và hoàng tộc.
Bọn họ không giống với Ma cà rồng lai, thể hiện ở năng lực, thiên phú cùng những chỉ số khác.
Ví dụ, Ma cà rồng lai sợ ánh nắng, nếu phơi nắng quá lâu sẽ chết ngay lập tức, còn Ma cà rồng thuần huyết vì sức mạnh thiên bẩm của họ quá mạnh nên có thể hoạt động dưới nắng trong một thời gian dài.
Nhưng điều này không có nghĩa là họ thích ánh nắng mặt trời. Trong trường hợp không quá khẩn cấp, Ma cà rồng khi ra ngoài đều mang theo một chiếc ô đen để da của mình không bị phơi dưới nắng.
Dù là thuần huyết hay lai thì bọn họ cũng thích bóng tối hơn, luôn hành động trong đêm tối, đêm tối mới là sân nhà của bọn họ.
Cho nên lần đầu tiên bọn họ nghe thấy có Ma cà rồng sợ tối mới ngạc nhiên đến vậy.
Nếu là Ma cà rồng khác, dù có là con non thì nhóm Thân vương Ma cà rồng này cũng sẽ mắng một câu phế vật, nhưng đổi lại là con non nhà Vương rụt rè nói mình sợ bóng tối, họ nhìn sao cũng thấy đáng yêu quá trời.
Có thể là vì ngay từ khi sinh ra, con non này đã không giống với bọn họ: Không có mắt đỏ đặc trưng của Ma cà rồng lại còn kén ăn, nên việc sợ bóng tối khi ở trên người Ma cà rồng khác là bất thường lại trở nên rất bình thường, khiến bọn họ dễ dàng chấp nhận.
Bọn họ tiêu chuẩn kép như vậy đó.
Các Thân vương Ma cà rồng chỉ tiếc rằng sao con non không nói với bọn họ, chỉ cần con non mở miệng, đừng nói là lắp đèn, dù cậu muốn biến nơi này thành thành phố không ngủ, cả khu trang viên ngày nào cũng sáng rực cũng không thành vấn đề.
Lúc nghe thấy vị Thân vương kia cười nói, Nha Thấu mới chợt nhận ra rằng việc sợ bóng tối đối với một Ma cà rồng là một chuyện hết sức kỳ lạ, nhất là khi Lucifer dừng động tác đang nhíu mày nhìn mình, trong lòng cậu bỗng thấy hơi bất an.
Cậu cố gắng sửa lại, tránh cho tình hình trước mắt trở nên tồi tệ hơn: “Thật ra không lắp cũng được…”
“Hôm nay chắc không được rồi.” Lucifer mở miệng, không nhịn được mà nhéo má bé con, hạ giọng giải thích cho cậu: “Ma cà rồng không có mấy thứ như đèn, ngày mai anh đến chỗ con người tìm vật liệu, Nha Nha muốn đèn kiểu gì?”
Nha Thấu nghe xong, không chắc là mình có hiểu rõ ý của Lucifer không, cậu do dự hổ lại: “Anh muốn tự làm cho em à?”
Giọng Lucifer nhẹ bẫng: “Ừm, không khó.”
Mấu chốt ở đây có phải là khó hay không khó đâu, Nha Thấu nắm tay lại, tỏ ra bối rối.
Giờ cậu nên nói gì?
Yêu cầu của mình trong mắt Ma cà rồng mạnh mẽ như hắn nhất định là cực kỳ khác thường, nhưng hắn vẫn đồng ý, đã vậy còn muốn đích thân đến thế giới loài người tìm vật liệu về làm đèn cho mình.
Vì trong phó bản này, mình là em trai của hắn nên Lucifer mới tốt với mình như thế sao?
Trong mắt Ma cà rồng nhỏ thoáng hiện lên vẻ hoang mang, trong đầu nghĩ mãi nên trả lời lại thế nào, cuối cùng biến thành: “Cảm ơn anh.”
Có lẽ con non đang hơi buồn ngủ, lại thêm xấu hổ nữa nên từng chữ trong câu như dính vào nhau, hơn nữa còn nói nhỏ thành ra nghe không rõ.
Lucifer khựng lại: “Việc nhỏ, không cần cảm ơn.”
【??? Đây có phải là Thủ lĩnh Ma cà rồng tôi biết không vậy? Tôi xem phó bản này nhiều lần lắm rồi, Lucifer hung hãn cực kỳ, thậm chí còn phải huy động cả hai tộc tới mới có thể chế ngự hắn được, đã thế cuối cùng còn không giết được mà chỉ có thể phong ấn thôi đấy. Nếu không phải phó bản được thiết lập lại, tôi đoán có khi nhóm người chơi đợt trước còn chưa ra ngoài được đâu, mà giờ hắn đang làm gì? Làm đèn cho một con non sợ bóng tối?】
【Tôi nhớ số liệu cánh với răng của Lucifer khủng lắm, sức cắn còn đạt tới cấp 3S, không chỉ răng sắc mà miệng cũng kén lắm, không đụng vào máu bình thường đâu. Nhớ có lần vừa mới mở phó bản, nhóm người chơi kia vây quét thất bại, khi ấy cảnh tượng cứ phải gọi là máu me khắp nơi, chỗ nào cũng đầy máu, Ma cà rồng bình thường chắc chắn sẽ rất hưng phấn nhưng Lucifer lại bỏ đi với vẻ mặt ghét bỏ.】
【Ầy, nếu thế thì nguyên nhân con non kén ăn là do Lucifer hở?】
【Chưa có con thì hiểu làm sao được, mà cũng đừng đoán tâm tư của Ma cà rồng trưởng thành hơn tám trăm tuổi làm gì, đoán được lại chả sợ chết khiếp. Nếu bé con nhà tôi cũng ngoan như thế, đừng nói một cái đèn, có là sao trên trời tôi cũng sẽ nghĩ cách để hái xuống.】
【Các ông không để ý lúc vợ đi xuống bọn họ đang thảo luận gì à? Cho Lục Lâm An vào danh sách tội phạm truy nã cấp S, chỉ có thể nói đây là phúc báo của Lục chó thôi!】
【Dù sao Lục chó cũng là streamer tôi theo từ khi còn là tân thủ đến người chơi bảng vàng như bây giờ, nhưng cậu ta cắn má bé con là sai rồi, đã thế còn trêu chọc người ta ngay trước mặt, sắp bị hắn làm cho tức chết rồi. Nhưng theo tính cách của cậu ta thì cậu ta nhất định sẽ cướp bằng được thứ mình thích về, nên anh nhắc nhở bé con này, khả năng là cậu ta sẽ âm thầm quay lại để bắt em đó, cho nên cố gắng đừng rời khỏi Thủ lĩnh Ma cà rồng.】
【??? Hắn dám! Có anh trai của bé con ở đây, tới lần nào đánh lần đó.】
【Mấy ông quên rồi à, tên mà bé con nói cho Lục Lâm An là giả, nếu hắn đến thật thì thú vị lắm đây.】
Cuộc họp vốn đang căng thẳng, do con non xuất hiện mà bầu không khí dịu đi nhiều.
Các Thân vương vừa rồi còn hùng hổ cũng xúm lại: “Bé con, ta cũng biết làm, muốn đèn đầu lâu hay đèn con dơi nào?”
Cái nào cậu cũng không muốn, vẻ mặt Nha Thấu xoắn xuýt, nhỏ giọng kì kèo với Lucifer: “Em chỉ muốn một cái đèn chiếu sáng bình thường thôi được không?”
Lucifer lờ đám Thân vương như hổ như sói sau lưng, lặng lẽ che con non lại, chặn hết ánh mắt của đám người đằng sau: “Được.”
Rồi hắn lại nghĩ tới cái gì: “Nha Nha có muốn qua đây ngồi một lúc không?”
“A?” Thiếu niên không hiểu vì sao Lucifer lại tự dưng nói vậy.
Lucifer giải thích: “Ở đây không có giường, phải chờ một lúc nữa người hầu mới chuyển giường tới được.”
Nha Thấu nhón chân, nghiêng đầu nhìn về phía bàn dài sau lưng hắn, vừa thấy nhóm Thân vương kia đang nhìn mình thì rụt cổ về: “Nhưng các anh đang họp mà…” Cậu qua đó ngồi không sao thật à?
“Không sao, đến đây.”
Lucifer nắm tay thiếu niên đi qua.
Quản gia rất có mắt nhìn mang một cái ghế nhỏ đến cho con non, để ngay bên cạnh Lucifer, vì muốn con non ngồi thoải mái hơn nên còn cố ý để đệm lên trên.
Cuộc họp lần này vốn được triệu tập khẩn cấp nên có một vài dữ liệu còn chưa chuẩn bị đủ. Bận tâm đến con non đang ở đây nên họ không đề cập mấy nội dung máu me bạo lực lúc tấn công vào đại bản doanh của Thợ săn, tất cả đều ngầm hiểu dời nội dung này sang sáng sớm ngày mai.
Thành ra cuộc họp lần này cũng không có gì nhiều để thảo luận, chỉ thảo luận qua mấy vấn đề như trong trang viên có những nơi nào cần tu sửa, nơi nào cần tân trang, hay căn cứ Ma cà rồng nào lại không tuân theo quy định, v.v., toàn chủ đề nhàm chán.
Nha Thấu ngồi ngay bên cạnh Lucifer, chỗ này có thể nghe thấy toàn bộ. Ban đầu cậu còn tưởng rằng mình sẽ nghe thấy thứ gì đó ghê gớm lắm rồi kích hoạt cốt truyện quan trọng, nên cẩn thận lắng nghe hồi lâu, ai ngờ nghe được một đoạn thì bắt đầu ngáp.
Kể từ sau khi vào phó bản, cậu chưa ngủ được tí nào, sau đó lại trải qua hai sự kiện nguy hiểm là rơi vào trạng thái đói và bị Thợ săn bắt đi, tinh lực bị tiêu hao quá nhiều, giờ ở trong môi trường an toàn nên chưa nghe được một nửa thì cơn buồn ngủ đã ập đến.
Thấy con non có vẻ mệt, tiếng nói trong cuộc họp bất giác nhỏ đi nhiều.
Lucifer quay đầu nhìn con non ngồi bên cạnh mình đang mệt rã rời: Lúc đầu cậu ngồi rất ngay ngắn, giờ buồn ngủ nên bắt đầu ngã trái ngã phải, đầu cũng lắc lư theo, xem ra buồn ngủ lắm rồi.
Hắn giơ tay ra hiệu tạm dừng cuộc họp, sau đó hạ giọng hỏi quản gia bên cạnh: “Đến đâu rồi?”
“Đã vào trong trang viên rồi, dựa theo tốc độ của bọn họ thì chừng mười phút nữa là đến.” Quản gia nói: “Thật ra trong Lâu đài Ánh Trăng của tiểu thiếu gia cũng có một cái giường, có thể chuyển nó đến đây.”
Lucifer bác bỏ: “Chưa khử trùng, không được.”
Ở đây, những nơi bị đám Thợ săn kia bước qua đều rất bẩn, cần được khử trùng cẩn thận, để con non dùng những thứ bẩn thỉu như vậy là chuyện không thể.
Quản gia gật đầu tỏ ý đã hiểu, sau đó lui về bên cạnh.
Tiếng nói chuyện của bọn họ đánh thức thiếu niên, cậu chỉ hơi mệt thôi chứ không ngủ, nghe thấy âm thanh mới ngẩng đầu nhìn quanh một vòng, thấy tất cả đều đang nhìn mình bỗng thấy hơi xấu hổ, cậu cố gắng vực tinh thần ngồi nghiêm chỉnh lại.
“Muốn lên trên nằm tạm một lúc không?” Lucifer hỏi.
Nha Thấu nghĩ đến quan tài màu đen trên tầng, kiên định lắc đầu.
Còn mười phút thôi, cậu chờ được! Một người sống như cậu không muốn ngủ trong quan tài đâu!
Lucifer luôn rất kiên nhẫn với con non, cậu nói gì hắn cũng nghe theo, không muốn lên thì không lên. Hắn không nói gì nữa, chỉ nhét thêm một cái gối vào để lúc cậu ngủ gật sẽ dễ chịu hơn.
Vị Thân vương thứ năm nhìn chằm chằm vào con non hồi lâu, cuối cùng không nhịn được mà hắng giọng thu hút sự chú ý của những người còn lại, chờ bọn họ nhìn qua mới lên tiếng.
“Ban đêm trong lâu đài cổ khá lạnh, tiểu thiếu gia lại chưa biết tự điều chỉnh nhiệt độ cơ thể, nếu không ngủ trong quan tài thì phải mặc nhiều quần áo.”
Mấy vị Thân vương khác đương nhiên biết hắn có mưu đồ gì đó, chẳng qua không định chọc thủng mà chờ xem tiếp theo hắn định nói gì.
Vị Thân vương thứ năm bị nhiều người nhìn chằm chặp như vậy cũng không hề lúng túng, hắn lấy ra một thứ màu đen, lắc nhẹ giữa không trung: “Mặc cái này ngủ là vừa vặn.”
Trong tay hắn là một cái áo ngủ liền thân bằng lông, trên mũ có hai con mắt to và hai cái tai, trên áo còn trang trí một hình đầu lâu, tay nghề cũng khá, trông có vẻ rất thoải mái.
Chỉ có một điểm không tốt lắm là từ bề ngoài hoàn toàn không nhìn ra người làm chiếc áo này lấy cảm hứng từ loài nào.
Vị Thân vương thứ bảy nhìn mãi: “Đây là gì vậy?”
“Áo ngủ của thế giới loài người.” Vị Thân vương thứ năm đắc ý.
Lúc trước hắn đến thế giới loài người làm nhiệm vụ thì gặp, thấy cũng thú vị nên mua về.
Bởi vì Ma cà rồng là một chủng tộc thích sĩ diện, chẳng biết theo phong cách của ai mà ngủ phải ngủ trong quan tài, áo ngủ phải là áo choàng, máu phải đựng trong ly đế cao. Có Ma cà rồng thích thì cũng có Ma cà rồng không thích.
— Vị Thân vương thứ năm chính là nhóm sau.
Cho nên lúc hắn nhìn thấy có mấy con người mặc loại quần áo có lông mềm như nhung này, trong lòng không khỏi dâng cảm giác cùng chung chí hướng.
Lúc trước giặt xong vẫn cất suốt, ở nơi toàn Ma cà rồng thế này hơi khó mang ra.
Nhưng giờ thì khác, áo lông phối với con non là thích hợp nhất.
“Ta biết là áo ngủ rồi.” Vị Thân vương thứ bảy xoa mi tâm: “Nhưng áo ngủ này là loài nào?” Nói xong hắn còn hỏi Thân vương thứ tám ngồi bên cạnh: “Ngươi nhìn ra không?”
Vị Thân vương thứ tám phối hợp lắc đầu.
“Làm gì đến mức đó?” Vị Thân vương thứ năm cau mày quay áo ngủ qua nhìn một lượt, bày ra vài đặc điểm cho bọn họ xem.
Nha Thấu nhìn chăm chú một lúc lâu mới phát hiện phía sau còn có hai cái cánh nhỏ, bóp nhẹ cánh nhỏ là chúng sẽ vẫy lên vẫy xuống theo nhau.
“Vẫn không nhìn ra được à? Dơi con đó, đáng yêu bao nhiêu.”
Quả nhiên Ma cà rồng vẫn là Ma cà rồng, dù có sở thích khác với những Ma cà rồng khác thì thẩm mỹ vẫn giống nhau.
Đều thích dơi con.
“…” Các Thân vương đồng loạt im lặng: “Ngươi bị lừa rồi phải không? Sao khóa kéo của áo ngủ liền thân lại ở phía sau?”
Áo ngủ liền thân nhưng khóa lại ở sau lưng, mình người mặc thì kéo lên kiểu gì? Thiết kế gì lạ vậy?
Vị Thân vương thứ năm sửng sốt: “Vậy làm sao bây giờ? Ban đêm con non không mặc đồ dày đi ngủ sẽ bị lạnh. Giường chuyển tới cũng có chế độ ổn định nhiệt độ đâu?”
Bầu không khí bỗng chìm vào im lặng.
Con non Ma cà rồng từ trước đến nay ngủ trong quan tài là vì bên trong quan tài có chế độ ổn định nhiệt độ, không gian kín nên sẽ không bị tản nhiệt ra ngoài, mà giờ bé con lại không muốn ngủ trong quan tài, hơn nữa cũng không biết tự điều chỉnh nhiệt độ cơ thể, lỡ chẳng may bé con bị đông cứng thì sao.
Chỉ có bé con đang buồn ngủ nên không nghe rõ gì cả, mơ màng rụt người lại, loáng thoáng nghe thấy gì mà “áo ngủ” với “dơi con” nên cố gắng dùng hết khả năng tưởng tượng của mình để nối chúng lại với nhau.
Lucifer vẫy tay với vị Thân vương kia ra hiệu cho hắn ta cầm áo ngủ qua đây.
Chiếc áo ngủ này sờ vào cũng không tệ, ngoài thiết kế khóa kéo ở sau lưng rất phản nhân loại ra thì những chỗ khác khá ổn.
Ở đùi còn thiết kế khuy cài phòng những tình huống đột ngột phát sinh, ví dụ như đi vệ sinh hay gì đó thì cũng không cần phải cởi toàn bộ.
Lucifer hỏi ý kiến của bé con ngồi bên cạnh: “Mặc không?”
Nha Thấu nhíu mày, trong lòng cũng hiểu bộ đồ ngủ này rất có tác dụng với mình nhưng thái độ dung túng của Lucifer lại khiến cậu vô thức muốn tùy hứng.
“Em không mặc áo dơi con được không?”
Lucifer: “Vậy em muốn mặc gì?”
Ánh mắt của Nha Thấu rơi vào con mèo đen đang ngồi trên bàn dài đằng kia.
Lúc cậu nhìn qua, mèo đen dừng động tác liếm lông lại, cặp mắt xanh biếc của nó đối diện với cậu trong chốc lát, sau đó cong đuôi đi tới chui vào ngực bé con.
Không sợ người lạ, vô cùng tự nhiên mà tìm một chỗ thoải mái trên đùi rồi nằm xuống, đệm thịt màu hồng nhạt đụng nhẹ vào tay cậu, cả cái đuôi cũng quấn quanh chân cậu.
Toàn thân lông của mèo đen vừa mềm lại mượt, hơn nữa nhiệt độ cơ thể cũng cao hơn nữa, cậu ôm nó vào lòng thấy rất dễ chịu.
Cậu tranh thủ sờ sờ đệm thịt của nó, trong đầu như nghĩ đến cái gì mà hai mắt sáng rực lên: “Mèo Anh lông ngắn!”
Mèo đen trong ngực:?
Nó vẫy đuôi muốn đi, lại nghe thấy thiếu niên nói tiếp: “Hoặc là mèo con màu đen mềm mại!”
Có nhiều tính từ hơn con mèo Anh lông ngắn, mèo đen đang chuẩn bị bỏ đi hơi giật giật tai lại tiếp tục nằm xuống, vô cùng cao quý lạnh lùng nằm trên đùi thiếu niên.
Lucifer nhìn thoáng qua huyết sủng của mình nằm trên đùi Nha Thấu: “Hôm nay không có mèo con màu đen.”
Nha Thấu ỉu xìu.
Lucifer mím môi: “Nhưng mai sẽ có.”
Nha Thấu ngẩn người.
Lucifer quyết định: “Nên hôm nay chịu khó mặc dơi con nhé.”
Lucifer cũng bất giác gọi dơi con theo đám Thân vương kia, cách gọi thêm “con” vào danh từ nghe có vẻ lạ khi được thốt ra từ miệng Thủ lĩnh Ma cà rồng.
Nha Thấu lập tức quên điều mình muốn hỏi, vội vàng đồng ý: “Ừm ừm.”
…
Mặc dù quản gia nói là khoảng mười phút nữa mới đến, nhưng đám Ma cà rồng chuyển giường kia không biết dùng cách gì mà năm phút sau đã đến rồi.
Lucifer kéo bé con đứng dậy: “Lên thay quần áo đi rồi đi ngủ.”
Nha Thấu ngoan ngoãn gật đầu.
Giường mang tới còn cần lắp ráp, Lucifer không yên tâm lắm nên vẫn lên theo.
Trước cái nhìn chằm chằm của Thủ lĩnh, đám Ma cà rồng kia bắt đầu lắp ráp trong thấp thỏm, cũng may khá đơn giản nên không tốn bao lâu đã lắp xong.
Vừa lắp xong bọn họ đã nhanh chóng chuồn mất, đang làm việc mà bị Thủ lĩnh nhìn chằm chằm thế kia khiến bọn hắn tê hết cả da đầu, không ai muốn ở trong căn phòng có Thủ lĩnh này lâu hơn.
Cách bài trí trong căn phòng này không khác Lâu đài Ánh Trăng lắm, sau khi bọn họ đi rồi, Nha Thấu mới cầm cái áo dơi con kia đi vào phòng tắm để thay.
Trong phòng tắm cũng rất tối, có điều biết Lucifer đang ở bên ngoài nên cậu không sợ lắm.
Thiếu niên lật áo dơn con lại, lúc thấy khóa kéo ở sau lưng, cậu mới hiểu ra lúc ở đại sảnh ban nãy, nhóm Thân vương kia đang nói chuyện gì.
Khóa kéo sau lưng do ai thông minh thiết kế ra vậy? Cậu rầu rĩ chui vào từ phía sau, cũng may bộ đồ tương đối rộng rãi nên mặc khá dễ.
Sau khi mặc vào xong, cậu vòng tay ra sau lưng để kéo khóa lên.
Mỗi tội cậu chỉ có thể kéo lên một đoạn ngắn, uốn éo mãi mới kéo lên được gầ chỗ xương bả vai rồi chịu hẳn.
Nha Thấu hé cửa phòng tắm ra một tẹo, thấy có ánh sáng lập lòe trong căn phòng tối bên ngoài.
—— Lucifer đang châm nến cho cậu.
Vì hôm nay chưa có đèn, bé con lại sợ tối nên lúc Nha Thấu vào phòng tắm, Lucifer đã đi tìm quản gia lấy mấy cây nến, hắn cầm về đốt xong thì để cẩn thận trong hộc tủ bên cạnh.
Nghĩ một cây nến không đủ sáng nên hắn đốt hết mấy cây trên tay, lúc Nha Thấu mở cửa ra thì vừa khéo hắn đang đốt cây cuối cùng.
Giác quan của Lucifer rất nhạy bén, bé con vừa mở cửa là hắn đã xoay người lại rồi: “Sao rồi?”
Nha Thấu cố chịu hơi nóng trên mặt: “Khóa…”
Lúc nãy, Lucifer đã nghe hết những gì mà nhóm thuộc hạ vô tích sự của mình nói nên lập tức hiểu ngay ý của bé con, hắn đứng dậy, cầm cây nến cuối cùng vào phòng tắm.
Sau khi gắn chắc cây nến vào trên bồn rửa mặt, phòng tắm không còn tối như trước nữa.
Phòng tắm rõ ràng rất rộng, nhưng người đi vào có khí thế quá mạnh, Nha Thấu cảm thấy mình bị bao bọc trong đó, có hơi khó thở.
【??? Vào làm gì? Anh có thể kéo khóa cho vợ mà, đừng tìm hắn!】
“Không kéo khóa lên được à?”
Nha Thấu buồn thiu “Ừm” một tiếng, nhỏ giọng phàn nàn với hắn: “Thiết kế này kỳ quặc quá đi mất.”
“Ừm, quá kỳ quặc.” Lucifer nói: “Hôm nay chịu khó vậy, mai dẫn em đi mua mèo con màu đen nhé.”
Giọng hắn rất hay, nhưng do hơi lạnh phả ra nên mỗi lần Nha Thấu nghe xong đều thấy tai mình run run, có điều cậu nói gì Lucifer cũng phụ họa, không bất mãn với bất cứ lời phàn nàn nào của cậu cả.
Nha Thấu xoa hai má, cảm giác hơi nóng.
Lucifer vỗ vai bé con đang ngơ ngác: “Quay qua đây.”
Nha Thấu nghe lời quay người qua, chìa cái khóa kéo cho Lucifer xem: “Vậy mai chúng ta sẽ đến đâu mua? Địa bàn của con người à?”
Lucifer lúc nào cũng lập tức trả lời bé con nhưng giờ lại không thấy lên tiếng, đầu Nha Thấu xuất hiện một dấu chấm hỏi: “Anh ơi, có đang nghe em nói không đó?”
“Đây.” Giọng hắn hơi mất tự nhiên, cấp tốc kéo khóa lên xong thì đẩy bé con ra ngoài: “Đến thế giới con người.”
“Giờ thì ngủ đi.”
Bóng lưng Lucifer rời đi nhìn hơi khác bình thường, khá vội vã.
Nha Thấu bất ngờ bị đẩy ra ngoài, hoang mang đứng tại chỗ.
Tuy lực đẩy không mạnh nhưng trông Lucifer giống như không dám đối diện mình ấy.
Với lại, không phải vừa nãy nói còn phải kiểm tra cánh à? Bao giờ mới kiểm tra, cậu nên nghe lời đi ngủ hay chờ hắn đến kiểm tra cánh nhỉ?
Lạ thật đấy.
Thiếu niên cảm thấy mình không giải quyết được vấn đề khó khăn này.
…
“Vương.”
Vị Thân vương thứ năm gọi hắn, Lucifer không trả lời.
“Vương.”
Vị Thân vương thứ tám gọi theo, cũng không thấy hắn trả lời.
Tất cả Thân vương quay sang nhìn nhau, sau đó lại cùng quay sang nhìn Thủ lĩnh đang ngẩn người rồi đồng loạt chìm vào im lặng.
Sao từ lúc trên tầng đi xuống Vương lạ thế nhỉ? Ở trên kia xảy ra chuyện gì à?
Lucifer không nghĩ gì cả, trong đầu hắn cứ lặp đi lặp lại hình ảnh một mảng trắng như tuyết xuất hiện trong phòng tắm ban nãy.
Thiếu niên tự kéo khóa đến chỗ xương bả vai, nhưng do áo ngủ liền thân rất rộng nên dễ dàng thấy được hết bên trong.
Đường nét mảnh mai quyến rũ nối liền với đường cong tròn trịa hơi nhô lên, tựa như cả người có bao nhiêu thịt đều tập trung vào đó, ngay phía trên còn điểm xuyết thêm hai chiếc hõm nhỏ xinh.
Rất thơm mà cũng rất trắng.
Làn da mịn màng ấm áp như thể được sữa bò tưới lên.
Khác hẳn với đám Ma cà rồng to con hung hãn dưới trướng hắn, vòng eo thon nhỏ, Lucifer chỉ nhìn một cái là vội vàng rời tầm mắt sang chỗ khác rồi.
Quan trọng nhất là…
Lucifer chống đầu, thính tai đỏ rực, hơi đau đầu mà nhéo mi tâm.
Sao em ấy lại không mặc gì bên trong.
…
Mà bên kia, Nha Thấu vừa định gọi cho Thi Lâu qua máy truyền tin thì Thi Lâu đã gọi tới trước.
Cùng lúc đó, nhiệm vụ hệ thống lại phát ra âm thanh máy móc lạnh lùng.
【Tinh— 】
【Nhiệm vụ cá nhân 2: Trà trộn vào đại bản doanh của Thợ săn, tìm ra “nó”.】