Chương 25: Hy Vọng
Trong căn phòng lớn một vị bác sĩ trung tuổi đang ngồi đợi hai người. Sau khi đã ổn định chỗ ngồi ông ta bắt đầu nói.
– Xin chào hai vị, tôi là Ngô kiến Thành, trưởng khoa phục hồi chức năng của bệnh viện M này. Thời gian qua tôi đã cùng các đồng nghiệp nghiên cứu rất kỹ lưỡng về trường hợp của Giang thiếu gia, sau rất nhiều lần thử nghiệm chúng tôi đã tìm ra được phương pháp phù hợp nhất cho cậu ấy. Đó là cấy ghép tủy sống trực tiếp vào cơ thể để phục hồi các chức năng thần kinh đã bị tổn thương.
– Cấy ghép tủy sống sao?
– Vâng thưa thiếu phu nhân, cụ thể chúng tôi sẽ lấy tủy của người có khả năng dung hợp lớn nhất với tủy của Giang thiếu gia rồi cấy ghép trực tiếp vào cơ thể cậu ấy.
” Cấy ghép trực tiếp ư, làm như vậy thì anh ấy có thể đi lại như trước đây sao!”
– Bác sĩ có thể cho tôi biết khả năng thành công là bao nhiêu phần trăm được không?
– Hiện tại là 65%. Nhưng nếu tìm được người phù hợp hơn thì thành công cũng sẽ cao hơn.
” 65% thôi sao. Nếu vậy thì cũng không cần vội vàng, cứ bình tĩnh tìm người phù hợp nhất đã.”
– Bây giờ chúng tôi sẽ đưa Giang thiếu gia đi làm một số sét nghiệm cần thiết.
– Em ở lại đây nghỉ ngơi chút đi.
Anh quay xang dịu dàng nhìn cô một cái rồi cùng các bác sĩ ra khỏi phòng.
” Đầu tiên phải tìm hiểu về vị bác sĩ này đã, liệu có đáng tin không. Cái phương pháp mà ông ta đưa ra quá nhiều rủi ro. Thành công thì tốt rồi nhưng lỡ thất bại thì sao.”
Sau một hồi lên mạng tìm kiếm cuối cùng cô cũng nắm được khá khá thông tin về vị bác sĩ kia. Ông ấy quả thực là một thiên tài trong giới y học, sau 20 năm bôn ba nước ngoài cuối cùng ông ấy cũng quay về mang theo những phương pháp điều trị vô cùng tiên tiến. Chỉ dựa vào ông ấy mà trong hai năm gần đây khoa phục hồi chức năng của bệnh viện M đã giúp cho vô số bệnh nhân có lại cuộc sống bình thường.Truyền thông còn ca ngợi ông ấy là ” Vị Thần ” của giới y học.”
” Phương pháp cấy tủy mà ông ấy nói tới cũng là một phương pháp vô cùng mới. Người được ông ấy thực hiện điều trị bằng phương pháp này sau khi hồi phục cũng có kết quả vô cùng khả quan. Nói như vậy là Minh Thần thực sự có hi vọng rồi.”
” Mà nghĩ cũng phải thôi, anh ấy là nam chính mà. Đâu thể ngồi xe lăn mãi được, nếu vậy thì mình cũng phải góp chút công sức chứ nhỉ. Một nghìn người mới có một người phù hợp 100% với người được ghép, chắc không dính mình đâu ha!”
Nghĩ là làm cô tức tốc đi tìm bác sĩ Ngô. Sau một hồi tìm kiếm cuối cùng cô cũng gặp được ông ấy.
– Bác sĩ Ngô, tôi muốn hỏi ngài một vấn đề.
Thấy vẻ vội vàng của cô ông ấy liền ân cần hỏi.
– Giang thiếu phu nhân cô muốn hỏi về tình hình của Giang thiếu gia sao?
– Thực ra tôi muốn hỏi tôi có thể đăng ký ghép tủy cho chồng mình được không?
Ngô Kiến Thành nhình cô lộ vẻ bất ngờ, trước đây ông luôn nghĩ những phu nhân trẻ tuổi thường chỉ lấy chồng quyền quý để hưởng thụ cuộc sống sa hoa. Đây là lần đầu tiên ông gặp một người chấp nhận hy sinh vì chồng mình như vậy, hoặc là cô ấy chưa biết hậu quả khi mất đi tủy sống. Thấy vậy ông liền nhắc nhở cô.
– Giang thiếu phu nhân, cô đâu nhất thiết phải như vậy. Người hiến tủy sau này sẽ không thể sinh hoạt bình thường được nữa. Hoặc nặng hơn là có thể rơi vào trạng thái thực vật. Vậy lên chúng tôi chỉ có thể lấy tủy của người chết não mà thôi.
– Tôi chỉ muốn Minh Thần có thêm cơ hội được chữa trị thôi, anh ấy đã quá khổ sở trong thời gian qua rồi. Nếu được xin hãy lấy mẫu tủy sống của tôi nữa đi ạ, thêm một người là thêm một cơ hội cho anh ấy mà.
– Thôi được rồi, nếu cô đã quyết định như vậy thì tôi sẽ thông báo với Giang thiếu gia rồi đưa cô đi sét nghiệm.
– Không được, bác sĩ Ngô mong ông đừng nói cho Minh Thần biết, anh ấy sẽ không đồng ý đâu.
– Nhưng….
– Mong ông hãy giúp tôi giữ bí mật truyện này.
” Trực tiếp để ổng biết sợ ổng lại nghĩ mình làm cho lấy lệ, để sau này ổng tự tìm ra thì lúc đó mới đáng tin. Trời ơi phát hiện ra được mình tình nguyện hiến tủy cho ổng chắc ổng không ném mình xuống vực nữa đâu nhỉ!”
Sau một hồi âm thầm làm xét nghiệm cô về phòng của bác sĩ Ngô để đợi kết quả. Trong khi đó ở một căn phòng khác bác sĩ Ngô cũng đang kể lại mọi chuyện cho anh. Tuy là cô đã năn nỉ ông giữ bí mật nhưng dù sao cô cũng là thiếu phu nhân của Giang gia, vậy lên ông không thể tùy ý làm bừa được.
– Cô ấy nói vậy sao?
– Vâng thưa Giang thiếu gia.
Sau câu khẳng định chắc nịch của bác sĩ Ngô, anh nghiêng đầu nhoẻn miệng nói với người phía sau.
– Người thấy sao?
– Vậy thì để cô ấy giúp cậu đi!
Câu nói lạnh lùng của người đó vang lên làm bác sĩ Ngô bên cạnh cũng phải lạnh người.
” Cậu ta thật sự muốn lấy tủy của vợ mình sao!”
– Vậy thì phiền ông rồi bác sĩ Ngô.
Làm phiền độc giả chút nào, đây là chuyên mục: Đôi lời của tác giả 😁
Chỉ là tớ muốn gửi tới mấy trang tự động sao chép truyện của tớ mà chưa hề được sự đồng ý của tớ vài lời
1 – Tớ chưa bao giờ nghĩ một bộ truyện tương tác kém như của tớ mà các bạn cũng có thể để vào “mắt xanh” của các bạn như vậy được. Lên là khi phát hiện ra tớ đã rất bất ngờ.
2 – Tớ biết tớ có nói thế nào thì các bạn cũng sẽ không dừng lại và cũng sẽ không ai giúp tớ được lên ok tớ mong là các bạn có thể tôn trọng tớ và đừng có thay bìa truyện của tớ một cách thiếu thẩm mỹ như vậy được không? ( ý là nó rất xấu đó!)
Xin lỗi đã làm phiền các bạn đọc truyện, cơ mà tớ quá là bức xúc đi, lên là cho tớ càm ràm một chút nhé. Mãi yêu mọi người ❤️❤️❤️
Phải mất khoảng hai tiếng đồng hồ bác sĩ Ngô mới quay lại phòng kèm theo một tập giấy lớn. Ngay khi vừa ngồi vào ghế ông ấy liền nói với cô.
– Giang thiếu phu nhân, kết quả xét nghiệm cho thấy tủy của cô có mức độ tương thích với Giang thiếu gia lên tới 80%.
– 80% sao!
Cô bất ngờ tới mức đứng bật dậy.
” Kêu sét nghiệm chơi chơi có xíu thôi mà có thể tương thích tới 80%. Cơ mà nếu như mình hiến tủy cho anh ấy liệu mình có chết không nhỉ!”
” Nghĩ đi nghĩ lại thì mình cũng là nữ chính, chắc cùng lắm là mất khả năng đi lại thôi. Chứ chết rồi phim lấy gì chiếu tiếp!”
– Bác sĩ Ngô, nếu tôi ghép tủy cho anh ấy thì khả năng phục hồi lại như ban đầu là bao nhiêu phần trăm?
– Giang thiếu phu nhân, cho dù trong quá trình phẫu thuật chúng tôi sẽ cố gắng chỉ lấy phần cần thiết lên khả năng phục hồi của cô cũng chỉ khoảng 30%.
– Không phải đâu bác sĩ Ngô, tôi muốn hỏi về chồng mình. Khả năng anh ấy có thể đi lại như trước là bao nhiêu?
– Trừ một số tác động của môi trường ra tôi có thể chắc chắn là 75%.
” Nếu vậy thì coi như mình với anh ấy đổi ca thôi, dù sao mình cũng là thiếu phu nhân của Giang gia cơ mà. Lo chi ăn mặc chứ!”
– Vậy bác sĩ Ngô, mọi việc nhờ cả vào ông.
Nói rồi cô vui vẻ lấy máy gọi cho anh mà không để ý ánh mắt kì lạ của bác sĩ Ngô đang nhìn mình.
– Chồng à, anh sắp xong chưa? Em qua chỗ anh nhé!
Sau khi chào tạm biệt bác sĩ Ngô cô vội vàng chạy ra khỏi phòng. Lúc này ông mới mệt mỏi ngồi thụp xuống ghế. Đã gần nửa đời người làm nghề bác sĩ ông phải chứng kiến biết bao nhiêu chuyện thương tâm nhưng không thể làm gì được. Lần này cũng vậy, vị Giang thiếu gia này giống hệt như trong lời đồn. Ngang tàn, độc đoán máu lạnh vô tình và đặc biệt là rất đa nghi.
– Lần này cậu ta thật sự đã đánh mất một mối chân tình rồi!
🌹 CÒN 🌹