Chương 127 Huyết Tẩy Trường Thương
Bạch Gốt giáo cũng là một thế lực lớn bên trong thế giới Hắc Ám, địa vị cao hơn Ma Tâm điện rất nhiều, chính là một trong những thế lực chiếm cứ toàn bộ Nam Man Chỉ Địa.
Bích U sơn trang là một phân đà của Bạch Gốt Giáo ở Trường Thương thành, đương nhiên có thể truyền tới bất cứ tin tức nào đến Hắc Ám thế giới.
Chu Khánh Diêm đã thông qua con đường đặc thù mà biết đươnc, hắc ám náo động lần này dẫn đầu chính là Ma Tâm điện, Ma Tâm điện điện tử Trần Nguyên Thủy vẫn bí mật ở trong Trường Thương thành, âm thầm tụ lại các thế lực ngầm một phương, hội tụ ở Trường Thương Thành.
“Mục tiêu chủ yếu của Ma Tâm điện chính là Học Viện Trường Thương, ý đồ của bọn hắn chính là đánh giết viện trưởng của Học Viện Trường Thương Cố Khinh Yên. Mà Thiên Bảo cung chúng ta, bởi vì đoạn thời gian trước xuất ra một đồ vật để đấu giá, đã bị Ma Tâm điện để mắt tới, bọn hắn hoài nghi chúng ta đạt được bảo. tàng cổ của Thánh giả. Thất phu vô tội, mang ngọc có tội.
Chu Khánh Diêm cười khổ nói, hắn cũng không ngờ rằng, Thiên Bảo cung vừa mới thành lập không lâu, đã bị thế lực hung ác như Ma Tân điện nhìn chằm chằm như muốn nuốt chửng.
Kỳ thật nói vậy thì Thiên Bảo cung cũng hết sức oan uổng, nếu đổi lại là lúc trước, Ma Tâm điện muốn động đến Thiên Bảo cung cũng phải suy nghĩ thật kỹ, bởi vì bọn hắn ở trong lãnh địa của Học Viện Trường Thương, một khi lọt vào sự tập kích của thế giới Hắc Ám, Học Viện Trường Thương chắc chắn sẽ đến đây tương trợ.
Nhưng lần này không giống lúc trước, bởi vì Cố Khinh Yên sắp thành thánh, Ma Tâm điện không hi vọng Lan Lăng quốc xuất hiện một thánh giả, cho nên phát động hắc ám náo động lần này mang ý đồ giết Cố Khinh Yên từ trong trứng. Thiên Bảo cung của bọn hắn chỉ là tiểu nhân vật mà Ma Tâm điện thuận tay giải quyết mà thôi.
Đến lúc đó, Học Viện Trường Thương muốn cứu lấy mình còn không được, sao lại quan tâm sự sống chết của bọn họ được.
“Không cần phải lo lắng, binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn. Một cái Ma Tâm điện nhỏ bé mà thôi, không làm gì được Thiên Bảo cung của chúng ta.” Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Chu Khánh Diêm nghe vậy, trong lòng trở nên yên †âm. Chủ nhân chính là tồn tại vĩ đại, nếu chủ nhân nói không có việc gì, vậy thì khẳng định không có việc gì.
Huống chỉ hắc ám náo động lần này, Học Viện Trường Thương mới là mục tiêu hàng đầu. Có Học Viện Trường Thương làm tấm bia đỡ đạn, áp lực của Thiên Bảo cung nhận được cũng không lớn bao nhiêu, chỉ cần không có Thánh Nhân tiến đánh Thiên Bảo cung, bằng vào Dược tôn và Khí Tôn, cùng hai vị Đại Tôn, tự vệ hẳn không có vấn đề gì.
Tịch Thiên Dạ tiếp tục tu luyện trong Tạo Hóa trì, trong lòng không suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác, giống như bất cứ chuyện gì trong thế gian cũng không lay chuyển được hắn.
Mãi đến ba ngày sau, Tịch Thiên Dạ từ từ mở mắt ra, hắn đã tu luyện tới Tông cảnh tầng bảy đỉnh phong, nếu tiến lên một bước, chính là Tông cảnh tầng tám. Nhưng mà, tầng thứ tám hiển nhiên không có dễ dàng tu thành như vậy, đó là lĩnh vực của tuyệt thế thiên tài. Mà Tịch ‘Thiên Dạ muốn cho Thái Thượng Trường Sinh Quyết tu luyện tới tầng thứ tám, tài nguyên hao phí phải hơn tu sĩ bình thường gấp trăm lần.
“Không sai biệt lắm nên tu luyện Cửu Dương Chân Hỏa.”
Tịch Thiên Dạ lấy ra từ trong ao một cái trong hộp ngọc để đó đúng là kỳ thảo hiếm thấy Cửu Dương thảo.
Dựa vào vô tận hỏa diễm tinh khí của Cửu Dương thảo, Tịch Thiên Dạ chẳng những có thể tu thành Chí Cương Chí Dương Cửu Dương Chân Hỏa, mà tu vi lại có thể tiến thêm một bước, đột phá gông cùm xiềng xích, bước vào Tông cảnh tầng thứ tám cũng không phải việc khó.
Sau đó năm ngày, một luồng sóng nhiệt cuồn cuộn không ngừng tỏa ra từ người của Tịch Thiên Dạ ra ngoài điện, nhiệt độ mười dặm xung quanh đột nhiên nhảy lên vô cùng kinh khủng, giống như trong người Tịch Thiên Dạ đang chứa một cái mặt trời, tản ra nhiệt lượng vô tận.
Giữa thiên địa, tràn ngập tinh túy của hỏa diễm tỉnh khí, Chí Cương Chí Dương, nếu không phải Thiên Dạ điện cùng tử thần phong luôn luôn được hàng loạt các pháp trận bảo hộ, chỉ sợ toàn bộ cung điện cùng mỏm núi cũng sẽ bị thiêu hủy.
Năm ngày sau, không người dám bước vào Thiên Dạ điện nửa bước, trong hư không tràn ngập hỏa diễm tỉnh khí, dù cho là Thiên cảnh tu sĩ tới đây cũng sẽ bị thiêu rụi.
Mà thứ đáng sợ nhất không phải bị thiêu đốt thân thể, mà đáng sợ nhất là hoang khí bên trong liên thể sẽ bị hóa thành hư vô, vĩnh viễn mất đi. Một tên tu sĩ Thiên cảnh tầng một ở Thiên Dạ điện đứng một chút, sợ là sẽ trực tiếp bị Tống từ Thiên cảnh trở lại Tông cảnh.
Ngày thứ sáu, một đoàn hào quang óng ánh màu vàng đột nhiên phóng ra trong Thiên Dạ điện thẳng lên trời, thẳng vào Cửu Tiêu, dường như một quả thái dương màu vàng đang dâng lên, chiếu rọi cả thiên địa.
Sau đó, óng ánh kim quang này hóa thành một con Kim Ô đang khoan khoái ngao du trên bầu trời, đốt một nửa bầu trời thành màu đỏ rực.
“Rốt cục đã tu thành Cửu Dương Chân Hỏa.”
Tịch Thiên Dạ ngồi ngay ngắn trong ao Hóa Linh, sắc mặt có chút tái nhợt, trong mắt tỏ ra vẻ rất mệt mỏi.
Hắn lấy tu vi Thông Huyền Kỳ tu luyện Cửu Dương Chân Hỏa đúng là có chút cố hết sức, cũng do chính là hắn, đổi thành Tu Tiên giả khác, sợ là trong nháy mắt sẽ bị đốt thành tro bụi.
Bình thường chỉ có Kim Đan cảnh tu sĩ mới có thể miễn cưỡng đi tu luyện Cửu Dương Chân Hỏa, có thể bảo vệ mình không bị Cửu Dương chỉ khả bạo liệt thiêu chết.
Đến mức Cửu Dương Chân Hỏa của Tịch Thiên Dạ đã trải qua sự đơn giản hóa, uy lực không có lớn như vậy, nên ở Thông Huyền kỳ cũng có thể miễn cưỡng tu luyện được.
Khóe môi Tịch Thiên Dạ lóe lên một nụ cười nhẹ, hơi ngoäc ngoắc ngón tay, Kim Ô óng ánh trên bầu trời liền khoan khoái kêu ngân vang một tiếng, hóa thành một đạo kim quang, bay ngang qua trời cao, chớp mắt liền bay trở về trong tay Tịch Thiên Dạ.
Tiểu Kim Ô rất sống động, sinh động như thật, giống như đây là một sinh linh có thật, trong mắt có một tia linh tính không thể nói ra được, đầu không ngừng cọ vào. trong lòng bàn tay của Tịch Thiên Dạ.
Cửu Dương Chân Hỏa được xưng là Thái Dương Chân Hỏa, cái gọi là Cửu Dương, chính là ngưng tụ cả chín loại hỏa diễm Chí Dương Chí Cương bên trong hằng tinh mà thành, Cửu Dương vừa ra, phần thiên chử hải, vô cùng bá đạo.
Đừng thấy Tịch Thiên Dạ tu luyện chỉ là dị bản của Cửu Dương Chân Hỏa, nhưng uy lực của chân hỏa này đã có thể thương Tôn Giả. Thiên cảnh tu sĩ chạm vào, sẽ bị đốt thành tro trong nháy mắt
“Đừng lộn xộn nữa, sắp tới ta cần phải chuẩn bị lại một chút.”
‘Tịch Thiên Dạ chậm rãi đứng dậy, lúc này linh dịch trong Hóa Linh trì đã sớm cạn kiệt, hết thảy linh khí đều dung nhập vào bên trong Cửu Dương Chân Hỏa. Trong thời gian ngắn, linh dịch trong Hóa Linh trì không có cách nào hồi phục đầy lại như lúc trước, Tịch Thiên Dạ cũng không có cách nào tiếp tục tu luyện.
Mà lại bằng vào Cửu Dương thảo và tỉnh túy của hỏa diễm Tinh Nguyên, Tịch Thiên Dạ đã liên tục phá quan, tu luyện tới Tông cảnh tầng chín, tiến thêm một bước chính là cảnh giới Chí cảnh vô thượng. Bất quá Chí cảnh chính là cực hạn bên trong cực hạn, trong thời gian ngắn sợ là rất khó thành.
Ánh mắt của Tịch Thiên Dạ nhìn về phía núi Linh Phong trong Thiên Bảo cung, hắn ở bên trong Thiên Bảo. cung bố trí xuống mấy cái tuyệt thế đại trận, Cửu Long Ngự Thiên trận chỉ là một cái trong số đó, ngoài ra còn có mấy cái sát trận. Nhưng mà bình thường chỉ có Cửu Long Ngự Thiên trận liên tục duy trì vận chuyển, các đại trận khác đều rơi vào trạng thái tĩnh lặng. Bởi vì đại trận cho dù không sử dụng, mỗi ngày duy trì trạng thái lực lượng cơ bản cũng phải tiêu hao lượng lớn năng lượng, trước mắt, sự tiêu hao kia Thiên Bảo cung chịu không nổi.
Nhưng mà lần này có Bắc Nguyên Lâm gia trợ giúp đại lượng linh thạch, cũng là có thể đem mấy cái sát trận cỡ vừa mở ra
“Coi Thiên Bảo cung của ta như một mục tiêu? Ta cũng muốn nhìn một chút, các ngươi có bản sự đó hay không.”
Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: “truyen A-zZ” để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!