Chương 9
Thẩm Văn Mân hỏi ngài K mấy câu, nhưng ngài K lại không trả lời.
Cậu lẩm bẩm: 【Chẳng lẽ tôi nghĩ nhiều rồi? 】
Tuy nhiên ý tưởng này của cậu quá mức vớ vẩn, làm gì có người 2D nào có ý thức tự chủ đâu, có thể là do trí năng AI của <Tầm Tâm> tương đối phát triển hơn, có thể căn cứ vào dữ liệu của người chơi để tạo ra đồng hành xứng đôi từng người.
Còn biểu hiện vừa rồi của ngài K, chắc là do nhà thiết kế tài hoa hơn người?
Thẩm Văn Mân tình nguyện tin rằng do nhà thiết kế tài hoa hơn người, mà không phải là người 2D thành tinh.
Thấy ngài K giá trị yêu thích và giá trị hắc hóa đều ổn định, sau khi thu đao thì không có động thái nào khác, Thẩm Văn Mân đành từ bỏ những suy nghĩ vớ vẩn vừa rồi và tập trung vào đội.
Hai đội đối đầu một hồi, trên kênh phụ cận chửi bậy đến mức đều bị hệ thống cấm ngôn.
Thẩm Văn Mân: QAQ.
Xem ra khẩu chiến còn có chút mạo hiểm, nói chuyện là phải cẩn thận.
Chỉ còn Thẩm Văn Mân và Kiều Sênh là chưa bị cấm ngôn, Kiều Sênh vừa bị đánh bại, bọn họ sẽ đánh boss tầng mười trước.
Mặc dù con boss của mỗi cấp sẽ được làm mới theo thời gian, nhưng có sự khác biệt lớn giữa thắng boss lần đầu và thắng boss lần hai, thưởng tuôn ra không cùng một cấp bậc.
【Kiều thần, lần này phải cảm tạ cậu cho tụi tôi, tụi tôi sẽ không khách khí đâu. 】
Muỗi nói lời chặn họng, còn cung kính kêu gã một tiếng Kiều thần, nhưng gã ngay cả đồng hành cũng không thắng nổi, nghe cậu gọi như vậy lại khiến gã không hiểu sao lại thấy mỉa mai.
Mà quả thực gã không cảm nhận sai, tiếng Kiều thần này thật sự là đang châm chọc gã, ai kêu gã mỗi ngày giả vờ giả vịt, còn không ngừng làm bộ như trình game cao lắm cậu so không nổi.
Ủa rồi cậu đã làm gì đâu?
Từ nhỏ đến lớn Thẩm Văn Mân chưa từng oan ức như vậy, càng không nói đây là trong game, đương nhiên là cậu không thể để mình bị oan, sau khi chẹn họng đại lão hàng pha ke, cậu tập trung đánh boss tầng mười cùng bọn Đại Sơn.
Tuy rằng bọn họ có cơ hội đánh trước, nhưng có thể đánh bay con boss này hay không vẫn chưa biết, nếu bị diệt đoàn, ngược lại thành may áo cưới cho đội của Kiều Sênh đang chờ ở bên cạnh.
Họ cũng không muốn giỏ trúc múc nước, cho nên đã nghĩ ra phương pháp tương đối an toàn trước khi bắt đầu chiến đấu với con boss này.
Ngài K vẫn là DPS, tạm thời Thẩm Văn Mân không thiết lập quan hệ chủ-phụ với hắn, tùy ý ngài K tự biên tự diễn.
Chỉ là cấp độ này có vẻ hơi quá đơn giản, mấy vị DPS thực lực cũng không tệ, phối hợp với nhau, thanh máu của boss lớn này rất nhanh sẽ cạn sạch.
Ngay khi tất cả bọn họ đều nghi hoặc, thanh máu của boss sắp cạn kiệt đột nhiên tăng vọt, thực lực tăng mạnh.
Thẩm Văn Mân ban đầu lười biếng, thấy tình hình không ổn, cậu di chuyển nhanh chóng và tránh được đòn phản công hấp hối của boss.
Boss công kích rất nhanh, chứ không dễ dàng như mấy tầng trước, mạnh như ngài K còn suýt dính đòn.
Đã lâu rồi Thẩm Văn Mân không được trải qua cảm giác thú vị như vậy trong game, cậu không khỏi thẳng người, nhanh chóng bấm ngón tay trên bàn phím, di chuyển nhanh nhẹn và tránh được vài đợt công kích lớn, nhưng chỉ né tránh cũng không phải cách, phải phản kích mới được.
Có bàn tay vàng ngài K ở đây, tương đương bọn họ có bốn DPS, Thẩm Văn Mân cùng ngài K còn là quan hệ chủ-phụ, ăn ý vẫn còn.
Khi Đại Sơn ra lệnh, Thẩm Văn Mân và ngài K đồng thời lao lên, quăng cho boss một critical hit.
Bùm ——
Thẩm Văn Mân chỉ cảm thấy màn hình của mình run lên một chút, sau khi một luồng hiệu ứng khói bụi vụt qua, thiết bị nằm la liệt trên mặt đất.
Thẩm Văn Mân thở phào nhẹ nhõm, đây là lần đầu tiên trong trò chơi này cậu chơi game nghiêm túc như vậy, nếu mà bị lật xe, cậu không còn mặt mũi nào nữa.
Bọn họ nổ banh boss, thời gian cấm ngôn cũng đã qua, kênh phụ cận lại ồn ào lên.
【Ái chà chà, không tưởng được boss bị nổ banh nha. 】
【 Thật sự là nghĩ muốn điệu thấp đều không được, lại giành top 1 rồi à ~
……
Lúc này bọn kia vậy mà rút ra bài học, không trực tiếp dùng từ mắng chửi, nhưng móc mỉa vẫn không thể thiếu được.
Bọn tiểu đội Kiều Sênh vốn là muốn chờ họ đánh không được con boss này, sau đó bọn kia lại vả mặt.
Hiện tại họ đã nổ boss banh xác, bọn kia ở trong này liền thành trò hề.
Nhất là bọn kia vừa mới châm chọc Muỗi là đồ ăn hại chỉ biết tiêu tiền, một chiêu vừa rồi của cậu cùng đồng hành cực kỳ tinh chuẩn, không thể đạt được nếu không có sức phán đoán và tốc độ tay.
Nói cách khác, Muỗi thực ra rất mạnh, nhưng chỉ là khinh thường bọn kia nên mới lười ra tay.
Trong đội của Kiều Sênh, Kiều Sênh vẫn luôn im lặng, mấy đứa kia chút cha chút chít cũng không mỉa lại đám người Đại Sơn, lại không dám trực tiếp dùng từ mắng chửi, chỉ có thể nín nhịn giải tán đội, nhanh chóng logout.
【 Hôm nay thật sự là hết giận! 】
【Oà, tức chết đám tiểu nhân chỉ biết làm bộ làm tịch, tớ càng phấn khích là rốt cục có ngày thấy được Muỗi xuất thủ đó! 】
Sau khi được người trong đội nhắc nhở, lúc này họ mới ý thức được chuyện vừa xảy ra.
Mặc dù vừa rồi là bọn họ cùng nhau nổ boss, nhưng màn hợp tác vừa rồi giữa Muỗi và ngài K thực sự khiến mọi người kinh ngạc, dù sao trong mắt bọn họ, Muỗi chính là một con cá khô.
Kết quả hôm nay bọn họ phát hiện, cá khô căn bản là không khô, còn là một cao thủ.
Hưng phấn rất nhiều, mọi người đều”thảo phạt”!
【Được rồi, Muỗi, bình thường cậu rất lười đúng không?】
【 Cậu hay nhỉ? Chúng tớ chăm chỉ đằng trước, cậu lười biếng ở đằng sau. 】
……..
Thẩm Văn Mân: QAQ.
Cậu chỉ không thích giết chóc thôi, đi theo sau nhặt một ít tài liệu bọn họ không cần, tốt biết bao.
Nghiêm nghiêm túc túc đánh boss, đó là công việc cần thể lực, lần sau cậu cũng không muốn làm.
Nhưng có vẻ không được rồi.
【Một ngày DPS, DPS đến già 】
【Đúng vậy, cậu cùng ngài K, liền không lo thiếu hai DPS. 】
Thẩm Văn Mân phát hiện bọn họ đã sắp xếp xong cho cậu rồi, không được đâu nha!
【Không không không, tớ muốn làm cá khô. 】
【Đại lão giả cá khô, cẩn thận bọn tớ từng người một PK cậu à. 】
Bọn họ cùng muỗi nhiều lần lập đội, quan hệ không tệ, biết tính tình Muỗi, lúc này cũng thả lỏng mà đùa giỡn.
Muỗi cũng là người chịu đùa, thấy vậy nhanh chóng tỏ ra yếu thế.
Nhốn nháo một hồi, bọn họ mới nhớ ra phải nhặt tài liệu.
Boss lần này tên Huyết ma khô lâu, trông vừa lớn vừa xấu, nhưng trang bị tuôn ra cũng rất xịn, so với đồ mà Con nhện tham lam tầng chín rớt ra càng tốt hơn.
Tầng trước đó, Thẩm Văn Mân nhặt một cây trâm, thiếu chút nữa đồng hành hắc hóa cho cậu xem, lần này để cho hắn tự đi nhặt cũng tốt.
Thẩm Văn Mân nhìn lướt qua, không thấy được món nào đẹp mắt, cho nên cậu không có hứng chọn, ngài K đi chọn thứ hắn thích là được.
Ngài K không ngờ rằng lần này chủ nhân mới không tự mình chọn những thứ chỉ có mã ngoài, mà để hắn tự mình chọn lựa.
Đã như vậy, hắn đương nhiên sẽ không khách khí.
Hắn bị giam cầm trong thế giới hư không này, rất nhiều thứ bị hạn chế, ví dụ như nếu hắn muốn nâng cấp cho Sát Nguyệt, chắn chắn phải dùng đến một vài thứ đặc biệt mới làm được.
Mà mấy thứ này, cần phải chém giết yêu ma của thế giới này mới có được.
Tuy nhiên, không phải lần nào yêu ma bị chém chết cũng có thứ thích hợp với Sát Nguyệt, nhưng lần này hắn còn thực may mắn, thứ hắn muốn rớt ra rất nhiều.
Hắn muốn cái này, cái này, cái này…
Thẩm Văn Mân đi lấy một cốc nước, khi quay lại máy tính, cậu thấy ngài K của mình giống như một tên cướp, trên người treo đầy đồ lỉnh kỉnh.
Thứ này hình như là trang bị và vật liệu vừa mới phát nổ từ Huyết ma khô lâu, sao mà đều ở chỗ của ngài K thế này?
Ngài K là đồng hành, đồ hắn nhặt không cách nào cất giữ ở kho hàng, cho nên chỉ có thể đều đặt trên người mình.
Hắn treo trên cổ, trên cổ tay, thậm chí trên đầu cũng treo không ít đồ.
Thẩm Văn Mân: “…”
Cậu vội vàng giải thích trên kênh đoàn đội: 【Tớ vừa đi uống nước, sao mấy ông để cho hắn gom nhiều thứ như vậy? 】
Bọn Đại Sơn hôm nay vừa xả giận sảng khoái, ngược lại không để ý trang bị như vậy.
Lại nói, hợp tác với Muỗi chưa bao giờ bất lợi, tài liệu cậu lấy đều là đồ mà họ không muốn.
Lần này cậu tùy ý để đồng hành đi nhặt tài liệu, đồng hành đỉnh cấp có khác, chỉ thấy ngài K như gió cuốn lá thu vàng, đem những thứ hắn muốn gom đi, bọn họ cảm thấy rất thú vị.
Chưa từng thấy qua đồng hành linh hoạt như vậy!
Thẩm Văn Mân xem xong cuộc trò chuyện, lại nhìn ngài K vừa “cướp sạch”, quả thực muốn che mặt.
Đánh boss là phải chia thưởng, Thẩm Văn Mân không thích đánh giết này kia, cho nên cũng không quá để ý trang bị, nhưng người khác không chắc không để ý.
Không hiểu chuyện chiếm của riêng như ngài K, vậy thì sau này không còn ai muốn chơi game cùng.
【Làm sao mình anh có thể lấy nhiều như vậy chứ? Chúng ta phải phân phát, không thể một người độc chiếm. 】
Ngài K mím môi, nhưng tất cả những gì hắn lấy đều liên quan đến việc nâng cấp Sát Nguyệt, chủ mới đầy đầu toàn nước sơn, hắn không nhân cơ hội lấy thêm để nâng cấp Sát Nguyệt, cơ hội như hôm nay chắc phải chờ đến tết công gô.
Hắn không cho.
Hắn liền không cho.
【Chúng ta giữ một hai cái là được rồi, còn lại chia cho đồng đội đi, chờ qua tầng tiếp theo, tôi lại để anh đi chọn, nhé? 】
Thẩm Văn Mân thực sự sợ bé 2D này sẽ không vui, đến lúc đó lại hắc hóa cho cậu xem, cho nên khi cậu khuyên hắn, cũng giải thích cho hắn một chút.
Cậu lấy đi một cái, lại lấy một cái khác, thấy giá trị hắc hóa của ngài K không thay đổi nhiều, cậu mới yên tâm.
Sau khi lấy không ít đồ, giá trị hắc hóa của ngài K không tăng bao nhiêu, cho đến khi cậu định lấy đi cuốn sách ngài K ôm trong ngực thì, giá trị hắc hóa tăng vọt.
Thẩm Văn Mân trung nhìn vào, ngài K đang ôm gì nha…
Xuân cung đồ?
Tác giả có lời muốn nói: Đọc sách thăng cấp cho nhân vật là cảm hứng đến từ hình thức thăng cấp nhân vật trong《 Giang Nam bách cảnh đồ 》