Chương 3
Trong toàn bộ sever <Tầm Tâm>, chỉ có đồng hành của Thẩm Văn Mân có thứ giá trị hắc hóa này, cậu thậm chí không tìm ra được cách nào để công lược.
Mắt thấy giá trị hắc hóa còn đang tăng cao, Thẩm Văn Mân chỉ có thể gọi điện thoại chăm sóc khách hàng, lúc này vậy mà được kết nối rất nhanh.
“Game của các người có vấn đề gì nha? Nhân vật đồng hành còn có thể bị hắc hóa à?” Thẩm Văn Mân siêu tức giận, lúc điện thoại bộ phận chăm sóc khách hàng nghe đến hắc hóa, lập tức biết là ai gọi đến.
Đây chính là đại gia trùm nạp tiền trong game của bọn họ, là toàn sever có đồng hành mang giá trị hắc hóa.
“Đây là sức hấp dẫn độc đáo của ngài K đó!” Anh trai tổng đài viên tuy không tham dự quá trình dựng game, nhưng đây là một trong những nhân vật xịn nhất, quá trình làm ra cực lâu dài, còn về giá trị hắc hóa, lại ở trong công ty bỏ phiếu bầu.
Anh trai tổng đài viên chính là fan ngài K, bèn giảng giải cho Thẩm Văn Mân, nói cực kỳ trôi chảy: “Nhân vật phản diện đó nha, thần chắn giết thần, chẳng lẽ không đẹp trai sao?”
Khóe miệng Thẩm Văn Mân co giật, đẹp cái gì mà đẹp? Không thấy được hắn hắc hóa còn có thể giết chủ nhân hay gì?
“Vậy hắn hắc hóa rồi, sẽ làm ra việc gì?” Thẩm Văn Mân không để ý anh trai tổng đài viên khoác lác, trực tiếp hỏi.
Anh trai tổng đài viên nghiêm trang: “Đại sát tứ phương.”
“…”
“Rất tuyệt đó!”
Thẩm Văn Mân bị choáng ngợp bởi anh trai tổng đài viên mang kính lọc dày cộm này, đồng hành đại sát tứ phương như kia, anh ta vậy mà cảm thấy được tuyệt vời?
“Hắn sẽ giết tui sao?”
“Sẽ”
“…” Ôi đệt, đồng hành kiểu này muốn không nổi nha!
“Vậy nên, cậu nhất định phải đối xử tốt với ngài K, đừng để hắn hắc hóa.” Vậy mà Thẩm Văn Mân có thể nghe ra háo hức trong lời nói của anh ta, phỏng chừng ước gì hắn hắc hóa.
Có nhân tố không xác định như ngài K ở đây, đến lúc đó sẽ xảy ra chuyện gì, thật sự khó mà nói, chắc cũng chỉ có nhà thiết kế mới biết sẽ phát sinh cái gì.
“Game của mấy người, không có công năng gì để thay đổi đồng hành sao?” Thẩm Văn Mân vốn đã chấp nhận sự thật bản thân rút trúng ngài K, nhưng hiện tại phát hiện ngài K không ổn định như vậy, chỉ không thích cung điện cũng đã hắc hóa đến 60%, nếu về sau có chỗ nào làm không tốt, vậy chẳng phải cậu là đứa đầu tiên toàn sever bị nhân vật đồng hành giết ngược lại ư?
Thiệt là mất mặt, cậu không thể mất nổi mà.
“Tạm thời không có chức năng này nhoa~”
“Thế về sau sẽ phát triển công năng này chớ?”
“Chuyện này không quá xác định đâu.” Anh trai tổng đài viên chơi thái cực cùng cậu một hồi, lại nói: “Nhân vật đỉnh cấp độc nhất, không phải ai cũng được thể nghiệm như vậy đâu.”
Thẩm Văn Mân oán thầm: Tui mới không muốn thể nghiệm loại cảm giác này đâu.
“Tui cảm thấy mấy người như vậy không hợp lý đâu, tuy là nói rút ngẫu nhiên nhân vật thú vị hơn, nhưng mà người chơi cũng có thể chọn muốn hay không chớ?”
“Ngài nói rất đúng, tôi sẽ báo cáo tình huống này lên trên.”
“Vậy khi nào thì có kết quả?”
“Cái này không thể bảo đảm đâu, dù sao hiện tại máy chủ cũng chỉ mới mở, rất nhiều quyết định đều phải thương lượng mới có thể hoàn thiện.” Anh trai tổng đài viên kéo dài chốc lát sau, mới nói: “Chúng tôi vẫn rất tôn trọng cảm giác của người chơi, chắc chắn sẽ gửi phản hồi của ngài đến nhà thiết kế.”
Thẩm Văn Mân “à” một tiếng, cúp điện thoại.
Đừng tưởng cậu không biết, anh trai tổng đài viên chỉ là nói đùa với cậu, bảo là phản hồi, cũng không biết khi nào có kết quả đâu.
Sau khi cúp điện thoại rồi, cậu đem ngài K ra khỏi cung điện, giá trị hắc hóa vẫn dừng ở 60%, cực kỳ bắt mắt. Cậu mím mím môi, mắt liếc qua rèn vũ khí, thời gian rèn đã đến, tạo ra một thanh đàn cổ.
Thẩm Văn Mân trước tiên nhìn trúng vẻ ngoài thanh đàn này, một thân lấp lánh, thân đàn có khắc hoa văn phức tạp, tạo cảm giác cả thanh đàn cổ cực kỳ thần bí.
Đẹp!
Cậu lập tức đặt thanh đàn cổ trước mặt ngài K, thiếu niên mặc áo khoác cổ phong màu đỏ, đặt một thanh đàn cổ trước mặt, lại phối thêm bối cảnh cây anh đào, quả thực tuyệt mỹ.
Nhưng nụ cười của cậu cũng không kéo dài bao lâu, bởi vì giá trị hắc hóa của ngài K lại tăng, tăng tới 70.
Đệt… đệt mợ.
Thẩm Văn Mân Thẩm Văn Mân chưa từng gặp qua người 2D tính khí lớn như vậy, vừa một lời không hợp liền hắc hóa.
Cây đàn đẹp như vậy, hắn vậy mà còn không thích!
Không hiểu thưởng thức.
Nếu đây là chàng A, nhất định sẽ không có phản ứng như vậy.
Thẩm Văn Mân hừ lạnh một cái, tắt đi máy tính.
Đây là lần đầu tiên cậu bị một nhân vật trong game làm tức chết.
……
“Mân Mân, làm sao vậy?”
Thẩm Văn Trạch vừa về nhà, liền nhìn thấy dáng vẻ tức giận của em trai nhà mình, cậu bình thường dịu dàng như chú cừu nhỏ, hôm nay vậy mà tức giận.
Thẩm Văn Mân nghe tiếng ngẩng đầu, tố khổ với anh trai nhà mình: “Bị trò chơi làm bực rồi.”
“Anh biết mà.” Thẩm Văn Trạch biết em trai là người mê game, anh lắc đầu nói: “Em đó, luôn trầm mê trò chơi, cũng không biết làm chuyện nghiêm túc.”
“Em làm gì mà không nghiêm túc?” Thẩm Văn Mân đáp lời anh cậu, anh còn thật sự nghe cậu luyên thuyên “Anh phụ trách kiếm tiền, em phụ trách chơi, chúng ta phân công rõ ràng như vậy, thật tốt.”
“Em đó.”
Trong lòng Thẩm Văn Trạch hiểu rõ, thật ra là do Thẩm Văn Mân không muốn tranh giành với mình.
Anh đẩy xe lăn giúp Thẩm Văn Mân, vừa bước tới cửa, anh đã ngồi xổm xuống, dặn dò nói: “Em chơi game, anh không nói em, nhưng người khác không có khả năng không nói, hôm nay một nhà chú út lại đây, nếu em bị bắt nạt liền bật lại, có anh làm chỗ dựa cho em.”
Thẩm Văn Mân nghiêm túc liếc nhìn anh trai cậu, nhướng mày, anh của cậu có chút hiểu sai về cậu rồi.
Cậu cười khúc khích, tùy ý Thẩm Văn Trạch đẩy ra phòng khách.
Lúc này, cả nhà Thẩm Chiêu đang ở phòng khách.
Thẩm Chiêu là chú út của Thẩm Văn Mân, một kẻ lòng tham không đáy, khi ba Thẩm Văn Mân là Thẩm Trọng còn sống, gã bòn rút Thẩm Trọng như đỉa hút máu.
Thẩm Trọng di thế, gã liền muốn ỷ lại hai anh em bọn họ, chẳng qua anh em họ cũng không phải người hiền lành Thẩm Trọng, phân chia tiền bạc rạch ròi với gã xong, lại không còn để ý đến gã.
Nhưng ngăn không được gã lấy danh nghĩa người thân muốn lui tới, hôm nay cũng không biết là muốn làm gì, lại chạy tới nữa.
“Tiểu Mân à, con nên phục hồi chức năng cho tốt đi, chú nghe người ta nói con ngày nào cũng nghiện game, như vậy là không ổn.”
Thẩm Văn Mân vừa đến phòng khách, Thẩm Chiêu liền ra vẻ làm người lớn trong nhà, Thẩm Văn Mân “à” một tiếng, liền không lên tiếng, hời hợt, khiến người khác không nói tiếp được.
“Thằng nhóc này” trọng điểm của Thẩm Chiêu không nằm trên người Thẩm Văn Mân, nói cậu hai câu, liền đặt chú ý lên người Thẩm Văn Trạch.
“Giờ Vân Vân không phải học đại học năm ba sao, nó nghĩ trước khi tốt nghiệp rèn luyện cho tốt, muốn vào Kinh Tài thực tập.”
Tuy Thẩm Chiêu nói lời khách sáo, nhưng ý tứ trong lời nói lại phi thường không biết xấu hổ.
Lúc trước gã cùng anh trai là Thẩm Trọng, cũng chính là ba hai anh em Thẩm Văn Mân, thời điểm tranh giành tài sản không khách khí chút nào, hơn nữa ông cụ thiên vị Thẩm Chiêu, cuối cùng Thẩm Trọng hầu như một phần tiền cũng không lấy, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng.
Sau đó, Thẩm Trọng khởi nghiệp thành công, công ty ngày càng lớn mạnh, ông cụ Thẩm lại mặt dày để Thẩm Trọng giúp đỡ Thẩm Chiêu.
Đáng tiếc bùn là bùn, cố gắng giúp thế nào cũng không nhấc lên được.
Trước khi Thẩm Trọng rời đi, còn để lại một công ty cho Thẩm Chiêu, chẳng qua đến bây giờ gã đã lỗ lã không sai biệt lắm, hiện tại lại muốn đem Thẩm Văn Vân nhét vào công ty Thẩm Văn Trạch kinh doanh.
Thẩm Văn Trạch không lên tiếng, Thẩm Chiêu cũng không biết nhìn sắc mặt người khác, gã tiếp tục nói: “Vân Vân có khả năng, được xếp top 10 trong lớp, các con đều là anh em họ, vốn nên giúp đỡ lẫn nhau, Vân Vân cũng sẵn lòng đến công ty giúp con.” Gã liếc Thẩm Văn Mân ngồi xe lăn bên cạnh, ám chỉ nói: “Mặc dù Vân Vân là em họ của con, nhưng Vân Vân rất tiến tới, tuyệt đối sẽ không làm gánh nặng trở ngại con đâu.”
Gánh nặng chân chính, là Thẩm Văn Mân.
Thẩm Văn Mân đã sớm quen gã thường nói móc nói xiên, cậu tặc lưỡi một tiếng, thở dài nói: “Mấy người thiệt vất vả nha, không như tui anh trai không cho tui làm gì hết.”
Thẩm Văn Trạch liếc cậu một cái, chỉ thấy em trai tiếp tục nói: “Anh tui cả ngày chỉ bắt tui tiêu tiền, để tui chơi game.”
“…” tVân Vân trợn tròn mắt, gã cũng muốn sống cuộc sống thần tiên như vậy.
Thẩm Chiêu cũng bị cậu kích thích tới rồi, nói: “Con hiện tại đều tàn phế, con còn không biết ơn, giúp anh trai nhiều một chút à?”
“Chú út, chú nói quá mức.” Thẩm Văn Trạch bình thường đều bình thản, nhưng nếu đề tài liên quan đến Thẩm Văn Mân, vậy thì không có chỗ cho sự nhượng bộ.
“Công ty của tôi không cần bất kỳ ai giúp đỡ. Nếu cậu ta muốn đến Kinh Tài để thực tập, cậu ta có thể làm theo thủ tục bình thường để phỏng vấn các thực tập sinh của Kinh Tài.”
“Văn Trạch à, con như vậy rất xa lạ sao? Một nét viết không được hai chữ Thẩm, chúng ta đều là người một nhà, khi anh ta còn sống, sao có thể đối với ta cùng cháu trai như vậy?”
Bài thân tình chơi nhiều năm như vậy, gã trước giờ chưa chán, nhưng Thẩm Văn Trạch hiện giờ sớm đã không phải kẻ người nặng lời nhẹ, anh ở địa vị cao, đối phó với loại vô lại này, đã không cần tranh luận cái gì.
“Nếu mấy người không hài lòng với quyết định của tôi, thì đến mộ của cha tôi mà khiếu nại.”
“Mày…”
Thẩm Văn Trạch khẽ liếc hai cha con “Quản gia, tiễn khách.”
Cha con Thẩm Chiêu cơ hồ là bị đá ra, hầu như mỗi tháng đều sẽ đến một lần như vậy, hai anh em đều đã quen.
Tiễn đi cha con Thẩm Chiêu, Thẩm Văn Mân nhìn anh trai mình, mở miệng nói: “Anh, anh không phải nói còn có chuyện phải xử lý hay sao?”
“Lập tức liền đi.” Thẩm Văn Trạch không nhúc nhích, mở miệng nói: “Anh lại liên hệ bác sĩ phục hồi chức năng cho em, ngày mai đi phục hồi đi.”
“Em…”
“Chuyện này em không thể dây dưa, nếu lại lộn xộn, sẽ bị treo thẻ.”
“…”
“Mân Mân, anh muốn em đứng lên.” Thẩm Văn Trạch xúc động chốc lát, giây tiếp theo anh bắt đầu cưỡng bức dụ dỗ: “Trò chơi gần đây em chơi, anh đã chuẩn bị đầu tư, em muốn nhân vật gì, lúc đó đều có thể thỏa mãn em.”
Ôi ôi ôi…
Đây cũng cám dỗ quá lớn rồi?
Tác giả có lời muốn nói: Thẩm Văn Mân: Người 2D như quần áo vậy, nếu cái này không hài lòng, vậy lại đến một cái khác.
ngài K: Em dám?
Thẩm Văn Mân: Tui chỉ tưởng tượng (hông phải).