Chương 376 Càng nhìn càng gớm ghiếc và dọa người.
- Trang Chủ
- Tu La Kiếm Thần - Cố Thiên Mệnh (full)
- Chương 376 Càng nhìn càng gớm ghiếc và dọa người.
Đối mặt với Huyết Lang Song Hổ khát máu, vẻ mặt của Cố Thiên Mệnh bình tĩnh đến đáng sợ, bất động như một tảng đá cổ.
Trên mặt đất trong kinh thành Thiên Phong Quốc, vô số người sắc mặt tái nhợt, cảm nhận được khí tức uy hiếp của Huyết Lang Song Hổ, toàn thân run rẩy không dám ngẩng đầu.
Ông cụ Cố và những người khác nhìn chằm chằm vào Cố Thiên Mệnh trên bầu trời, người đang giống như 1 vị vua bảo vệ thế giới với khuôn mặt tái nhợt không nói nên lời, đầu óc trống rỗng.
“Grào!~”
Trên bầu trời, Huyết Lang Song Hổ cuộn lên một trận cuồng phong, tứ chi bay ngang qua không trung, lưu lại một vệt hoàng kim, uy áp phi phàm.
Trong nháy mắt, Huyết Lang Song Hổ lao về phía Cố Thiên Mệnh, sự cưỡng chế của loài dị chủng thượng cổ này bao phủ bầu trời, đè ép toàn thân Cố Thiên Mệnh, như thể nó muốn xé nát cơ thể hắn ra ngay lập tức.
Huyết Lang Song Hổ dường như đã quên mất khí tức uy hiếp vừa rồi mà Cố Thiên Mệnh toát ra, nó chỉ biết là sẽ dùng toàn lực nuốt chửng Cố Thiên Mệnh, đây chính là sự kiêu ngạo của nó với tư cách là chủng tộc cổ đại ngàn vạn năm.
“Nếu như thân thể của ngươi ở đây, ta có lẽ sẽ cảm thấy có chút phiền toái. Nhưng ngươi chẳng qua chỉ là huyễn hóa mà Thiên đạo tạo ra, lại dám ở trước mặt ta kêu gào. Thật đáng chết. Chém!”
Một thanh âm khàn khàn thiên cổ chậm rãi từ trong miệng Cố Thiên Mệnh truyền ra, cả đại địa giờ phút này yên lặng run lên, Thiên đạo tựa hồ như cảm nhận được một cỗ áp lực cường đại, trầm mặc một hồi.
“Grào!~”, Huyết Lang Song Hổ chỉ là do Thiên đạo hóa thân, không biết đau, chỉ biết muốn xé nát Cố Thiên Mệnh đang cản đường phía trước nó thành từng mảnh nhỏ.
Khi Huyết Lang Song Hổ chỉ còn cách Cố Thiên Mệnh một trăm mét, ánh mắt Cố Thiên Mệnh chìm sâu trong ánh chớp và tia lửa, Kiếm Kinh Hồng trong tay hắn tỏa sáng chói mắt như một vì sao.
Sau đó, một đường kiếm vung ra, hàng trăm ánh kiếm tỏa ra từ Kiếm Kinh Hồng, giết về phía Huyết Lang Song Hổ một cách cực kỳ lạnh lùng.
Vô số kiếm khí hóa thành từng tầng kiếm mang, bao phủ lấy Huyết Lang Song Hổ khổng lồ.
“Keng… keng… keng…”
Năng lượng kiếm khí lạnh lẽ dường như đang gầm thét và chém vào cơ thể của Huyết Lang Song Hổ khát máu, ánh kiếm sắc bén lan khắp toàn thân nó.
Chỉ trong 1 hơi thở, làn da của Huyết Lang Song Hổ đã hóa thành 1 làn sương máu, càng nhìn càng gớm ghiếc và dọa người.
Tuy nhiên, vô số kiếm quang này không thể chống lại 1 tia khí huyết cảnh giới Thiên Huyền kia của Huyết Lang Song Hổ, tốc độ tàn sát của nó không hề dừng lại vì điều này mà còn gầm lên dữ dội.
“Grào!~”
Một tiếng hổ ngâm lang gầm, xen lẫn vô tận khát máu, khiến trăm triệu sinh vật trên Bách Quốc Chi Địa đều cảm thấy ớn lạnh, cuộn mình lại, lộ ra vẻ hoảng sợ.
Khoảnh khắc tiếp theo, Huyết Lang Song Hổ đã phá vỡ sự ngăn chặn và giết chóc của màn kiếm, trực tiếp ném mình về phía Cố Thiên Mệnh.
Huyết Lang Song Hổ là cổ thú dị chủng, tốc độ nhanh như ánh sáng. Cố Thiên Mệnh bây giờ chỉ có cảnh giới Địa Huyền trung kỳ, cho dù hắn có kiếm thể đại thành hộ thân, cũng khó tránh khỏi việc bị Huyết Lang Song Hổ vồ tới.
Kết quả là, vai của Cố Thiên Mệnh bị hai chân trước của Huyết Lang Song Hổ giữ chặt, máu phun và bắn tung tóe khắp bầu trời, toàn bộ cơ thể hắn bởi vì bị Huyết Lang Song Hổ đâm vào mà bay về phía sau.
Huyết Lang Song Hổ đè Cố Thiên Mệnh trong khoảng không, như thể muốn xé hắn ra làm đôi, cái miệng khát máu của nó tàn nhẫn cắn về phía đầu của Cố Thiên Mệnh.
Tuy nhiên Cố Thiên Mệnh đã cầm Kiếm Kinh Hồng bằng cả hai tay, nín thở và chặn trước thân thể, chặn lại hai chiếc răng nanh đẫm máu của Huyết Lang Song Hổ.
Tuy nhiên, Huyết Lang Song Hổ vẫn dùng chân trước chụp lấy vai hắn, tốc độ không hề dừng lại.
Rầm!
Cố Thiên Mệnh và Huyết Lang Song Hổ vẫn đang chiến đấu trên không trung, chỉ để lại những tàn ảnh, chạy về phía một ngọn núi lớn cao chót vót trên bầu trời ở phía xa.
Rầm rầm!
Uỳnh!
Trong nháy mắt, Cố Thiên Mệnh và Huyết Lang Song Hổ đã giết đến bên cạnh ngọn núi cao chót vót.
Không ngoài dự đoán, toàn bộ ngọn núi trực tiếp bị cắt đứt, từ trên trời rơi xuống, sườn núi phía trên chạm đất khiến mặt đất rung chuyển một hồi trước khi dần dừng lại.
“Đó là núi Bạch Điểu, ngọn núi cao gần vạn mét sụp đổ rồi! Mọi người mau chạy!”, một số người dân sống dưới chân núi chứng kiến cảnh ngọn núi rơi xuống, hét lên một tiếng đau lòng.
“Thiên Mệnh, không….”. Ông cụ Cố và những người khác nhìn ngọn núi bị cắt đứt phía xa, khuôn mặt nhăn nheo tràn đầy buồn bã, dùng hết sức hét lên.
“Trời sắp sập rồi! Đây là kiếp nạn, là kiếp nạn mà”, hàng trăm triệu sinh vật nhìn thấy cảnh tượng kinh thiên động địa này đều sững sỡ, tràn ngập khủng hoảng.
Khắp nơi trong Bách Quốc Chi Địa, tất cả các cường giả chứng kiến được cảnh này, toàn thân đều phát lạnh. Loại đại chiến này chắc chắn không phải mà thứ mà bọn họ có thể nhúng tay vào, cho dù có đứng từ xa quan sát, họ cũng cảm thấy linh hồn của mình sắp không chịu đựng nổi nữa.