Chương 370 Cảnh giới Địa Huyền trung kỳ!
Hắn mặc một thân vải trắng thô, mái đầu tóc dài thả tung trong gió, trên tay là thanh Kinh Hồng Kiếm sắc lạnh đang chĩa thẳng lên trời, bá đạo sừng sững.
Đôi mắt của mọi người dần dần ánh lên tia run sợ, những gì họ được chứng kiến tiếp theo sẽ vĩnh viễn khắc ghi trong lòng.
Yến Hàn đứng bất động trong góc của Tây sương viện, chỉ là biểu cảm lại vô cùng phức tạp, hắn ta dường như hồi tưởng lại cảnh tượng lần đầu tiên chạm mặt Cố Thiên Mệnh, hắn ta, một lần nữa cảm nhận được hơi thở hờ hững hạ mặt nhìn xuống thiên hạ chúng sinh kia.
Huyền khí trên cơ thể Cố Thiên Mệnh chậm rãi dao động, tu vi Linh Huyền hậu kỳ bùng phát trước mắt mọi người, tuy nhiên hơi thở và khí thế hoàn toàn không thể so sánh với sức mạnh của cảnh giới Linh Huyền.
Cố Thiên Mệnh hờ hững nhìn lên vòm trời, khàn giọng gầm lên: “Kiếp này ta vốn không muốn kết thành nhân quả với ngươi, nhưng nếu ngươi đã nhất quyết ép ta lên con đường này, ngươi, thực sự tưởng rằng ta là quả hồng mềm sao?”
Ầm ầm…
Đột nhiên, bầu trời vốn trong xanh vậy mà cuộn lên từng trận sấm rền, dường như muốn đánh sập toàn bộ không gian tĩnh lặng này.
Mấy người ông cụ Cố cũng cảm nhận được không khí càng lúc càng nặng nề, bàn tay nắm chặt của họ đổ đầy mồ hô lạnh, nín thở.
“Ta đã từng có nhân quả với tam thiên đại đạo, có ân có oán, sâu trong linh hồn sớm đã tích tụ các loại đạo ấn, khó mà nói rõ. Đời này, ta trốn tránh khắp nơi, không hề vi phạm đến thiên mệnh, chỉ muốn yên lặng tu hành”.
“Nhưng mà, điều này không có nghĩa là ta sợ ngươi. Suy cho cùng, ngươi cũng chỉ là một hóa thân mà thôi, cho dù có bị dính vào nghiệp chướng thành kẻ địch của ngươi, thì đã sao?”
Cố Thiên Mệnh lại bước thêm 1 bước nữa, linh khí như sóng trong hư không tràn vào cơ thể hắn. Đôi mắt trống rỗng nhìn xuống vạn vật, tĩnh mịch như vực sâu vĩnh hằng, khiến cho các cường giả ẩn nấp khắp thiên hạ đều bừng tỉnh.
Bùng nổ!
Trong nháy mắt, một bước này, Cố Thiên Mệnh đã bước vào cảnh giới Linh Huyền đỉnh phong, khí thế càng uy nghiêm, áp bách hơn.
Vào lúc này, hàng vạn sinh linh trong toàn bộ kinh thành thậm chí là cả vương quốc Thiên Phong Quốc đều cảm thấy một sức mạnh chưa từng có đang không ngừng trỗi dậy, họ đồng loạt hướng mắt về phía nhà họ Cố.
“Chuyện gì xảy ra vậy? Chuyện gì đang xảy ra?”, rất nhiều người run rẩy, toát mồ hôi lạnh lẩm bẩm nói.
“Khí thế này, ta cảm thấy như linh hồn của mình sắp chui ra ngoài rồi!”
“Hình như là đến từ phía Cố gia, chẳng lẽ Cố gia có tuyệt thế cường giả ra tay? Bằng không, Thiên Phong Quốc rộng lớn này còn ai có thể có khí thế uy hiếp bậc này?”
Vô số người hướng mắt nhìn, tiếng thảo luận lan khắp các con đường và ngõ hẻm.
Bất kể là hoàng cung hay các đại gia tộc, mọi người đều buông xuống mọi chuyện trong tay, dồn sự chú ý về phía Cố gia, bầu không khí vô cùng trang nghiêp và áp bức.
Cố gia, Tây Sương Viện.
Tu vi của Cố Thiên Mệnh đã đạt đến cảnh giới Linh Huyền đỉnh phong, khiến cho ông cụ Cố và những người khác thất sắc, kinh ngạc đến tột độ.
Tuy nhiên, Cố Thiên Mệnh không có thời gian chú ý đến những thay đổi trong biểu cảm và suy nghĩ của mọi người. Bước chân hắn không dừng lại, lại bước thêm một bước nữa.
Rầm!
Linh lực vô tận trong hư không tiếp tục rót vào kinh mạch và đan điền trong cơ thể Cố Thiên Mệnh như một dòng suối nhỏ.
Rào cản của cảnh giới Địa Huyền đột nhiên sụp đổ dưới năng lượng tâm linh.
Tu vi của Cố Thiên Mệnh bất ngờ đạt đến cảnh giới Địa Huyền sơ kỳ.
“Cái gì?”, ông cụ Cố kinh ngạc sửng sốt, Cố Thiên Mệnh vậy mà từ cảnh giới Linh Huyền đỉnh phong trực tiếp đến Địa Huyền sơ kỳ chỉ trong một hơi thở.
Cảnh giới mà vô số người đang vất vả theo đuổi, ngăn cản rất nhiều thiên kiêu, lại bị Cố Thiên Mệnh vượt qua dễ dàng như vậy?
Bối rối, bàng hoàng, ngỡ ngàng…
Trong lòng mọi người nảy sinh nhiều loại cảm xúc, ngơ ngác nhìn bóng lưng Cố Thiên Mệnh.
“Kiếp trước, ta trải qua ngàn vạn năm tu hành, leo lên cảnh giới Thiên Huyền đỉnh phong, đứng trên hàng vạn sinh linh và cổ quốc. Ta tức giận, thiên địa kinh hoàng, thế gian sụp đổ. Vậy tại sao ta lại phải sợ thiên đạo của bách quốc chứ?”
Cố Thiên Mệnh lẩm bẩm trong miệng, con ngươi như ngàn vạn vì sao chiếu sáng dữ dội.
Ngay sau đó, Cố Thiên Mệnh lại bước lên, giẫm lên khoảng không.
Bây giờ, tu vi của hắn đã đạt đến cảnh gưới Địa Huyền sơ kỳ, có thể đi lại trên không. Cố Thiên Mệnh lúc này giống như một ngọn núi hùng vĩ, in sâu trong mắt mọi người.
“Thiên Mệnh…”
Tất cả mọi người sững sờ, im lặng, bọn họ cảm thấy mình không thể nhìn thấu Cố Thiên Mệnh, chỉ có thể ngước đầu nhìn hắn.
Cố Thiên Mệnh nhìn chằm chằm vào bầu trời với đôi mắt trống rỗng, khí chất trên người hắn lại một lần nữa dâng lên.
Cảnh giới Địa Huyền trung kỳ!
Cố Thiên Mệnh đang sử dụng sức mạnh linh hồn của mình từ
kiếp trước để cưỡng ép nâng cao tu vi.