Chương 369 “Dẫn thiên địa vạn vật linh khí, tụ!”
- Trang Chủ
- Tu La Kiếm Thần - Cố Thiên Mệnh (full)
- Chương 369 “Dẫn thiên địa vạn vật linh khí, tụ!”
Sau đó, Cố Thiên Mệnh lấy Kinh Hồng kiếm bên hông ra, đem tay trái chậm rãi cắt ra một vệt, để máu chảy xuống.
Tí tách!
Theo từng đợt máu tươi nhỏ xuống, đám người ông cụ Cố đều lo lắng muốn mở miệng ngăn cản. Mọi người, mọi người vừa nghĩ đến vẻ hờ hững kiên định của Cố Thiên Mệnh, chỉ có thể câm nín không ngăn cản.
Máu tươi của Cố Thiên Mệnh rơi xuống quái thạch, theo bước chân hắn chậm rãi di chuyển, máu từ bàn tay hắn rơi xuống, nhỏ xuống trên mỗi khối mặc quái thạch.
Lập tức, huyền khí trên tay trái Cố Thiên Mệnh hơi trôi nổi, bao lấy lòng bàn tay đang chảy máu, rất nhanh liền kết thành một vết sẹo.
Hai tay Cố Thiên Mệnh chậm rãi mở ra, khép hai mắt, môi khẽ động thì thào nói: “Cửu cung bát quái trận, phong hồn phong thân, hộ khí hộ sinh, mặc quái làm gốc, lấy máu dẫn trận, khởi!”
Ầm ầm ầm…
Mặc quái thạch lộn xộn trên mặt đất theo huyền khí cùng khẩu quyết của Cố Thiên Mệnh, chậm rãi dần bay lên khỏi mặt đất nửa tấc, nhẹ nhàng rung động, bắt đầu di động.
“Đây là cái gì?”, đám người ông cụ Cố nhìn mà kinh hãi, thấp giọng nghi ngờ hỏi.
Mặc quái thạch, bố trận cần linh thạch, vùng đất bách quốc hẳn là không có bao nhiêu người có thể thật sự hiểu được giá trị của nó. Cố Thiên Mệnh phái Yến Hàn dốc toàn lực sưu tầm loại đá này, chính là vì để dàn trận.
Cửu cung bát quái trận, hộ thể đại trận, có thể tránh được thiên cơ, khiến người trong trận không bị tổn hại. Cố Thiên Mệnh dùng máu của mình làm vật dẫn, hồn dẫn trận cơ, bắt đầu bày ra cửu cung bát quái trận.
Trên mỗi khối mặc quái thạch đều dính đầy máu tươi của Cố Thiên Mệnh, theo tâm niệm của Cố Thiên Mệnh mà động.
Từng khối quái thạch bắt đầu chuyển động rất nhanh, vây quanh thân thể mềm mại của Lý Sương Nhi, giống như bao bọc cả người Lý Sương Nhi.
“Dẫn thiên địa vạn vật linh khí, tụ!”
Lý Sương Nhi tay nắn pháp quyết, tâm thần vừa niệm, nhẹ nhàng đạp một cước.
Thoáng chốc, rất nhiều khối linh thạch vốn đang xoay quanh Lý Sương Nhi đột nhiên hướng về bốn phương tám hướng mà đi, mỗi một khối linh thạch đều mang theo một đạo linh quyết, trở thành một bộ phận của cửu cung bát quái trận.
Trong lúc nhất thời, cả Cố gia tựa hồ đều bị một tầng lụa mỏng lúc ẩn lúc hiện che lấp, cả đại trận đều chậm rãi xoay chuyển xung quanh Lý Sương Nhi.
Chậm rãi, Lý Sương Nhi đang nằm thẳng trên mặt đất, thân thể của nàng bắt đầu bay lên, lơ lửng giữa không trung, đến vị trí ngang bằng với Cố Thiên Mệnh.
Sau đó, Cố Thiên Mệnh nhìn thoáng qua Lý Sương Nhi, trầm thấp quát: “Cửu cung bát quái, tụ linh hộ khí, mở!”
Ầm ầm ầm…
Sau khi Cố Thiên Mệnh bố trí xong toàn bộ đại trận, toàn bộ cửu cung bát quái trận đều bắt đầu vận chuyển, linh khí bàng bạc vô tận từ bốn phương tám hướng bao quanh Lý Sương Nhi, che chở tâm hồn cùng thân thể của nàng.
“Thiên Mệnh, cháu đây là…”, ông cụ Cố cùng Lý Thiên Nguyên đứng ở một bên, nhịn không được mở miệng gọi. Bọn họ có thể cảm nhận rõ ràng khí tức trong ngoài Cố gia đang biến hóa, cũng nhận ra linh khí nồng đậm trong không khí đang hội tụ về phía Lý Sương Nhi.
Cố Thiên Mệnh chậm rãi rời ánh mắt từ thân thể mềm mại của Lý Sương Nhi, chuyển dời đến mọi người trong Cố gia, sau đó im lặng cúi người, kính ý nồng đậm.
Ở trong một góc của Tây Sương Viện, ánh mắt của Yến Hàn hiện lên một tia ngưng trọng, muốn nói lại thôi.
Ngay sau đó, Cố Thiên Mệnh lại một lần nữa chăm chú nhìn Lý Sương Nhi đang lơ lửng giữa không trung, từng bước từng bước đi về phía trước, đối diện với chín tầng thương khung.
Một bước ra, khí thế của kiếm thể đại thành, triệt để phun ra.
Rầm rầm!
Khí tức kiếm thể khuấy động thiên địa đại thế, bàng bạc từ từ mà lên, tràn ngập khắp kinh thành, thậm chí là hoàng triều bát phương.
“Cái này… khí thế thật mạnh mẽ”. Một bên, đám người Lý Thiên Nguyên không nhịn được mà lùi lại vài bước, bọn họ chưa bao giờ thấy được khí thế nào mãnh liệt như thế, trên mặt nổi lên vẻ khiếp sợ.
Kiếm thể đại thành, có thể so sánh với cường giả Địa Huyền đỉnh phong, cố khí thế này sao có thể không bành trướng chứ?
“Thiên Mệnh, cháu…cháu…”, ông cụ Cố đột nhiên dâng lên một cảm giác không an tâm, hướng về phía Cố Thiên Mệnh chậm rãi bước tới, lớn tiếng quát.
Cố Thiên Mệnh không nói gì, cảnh tượng như biển máu vạn dặm ở sâu trong hai mắt không ngừng khởi động, khí thế trên