Truyền Nhân Thần Y – Tô Vũ (Truyện FULL) - Chương 819 Cuối cùng có một ngày
Cuối cùng có một ngày, Hà Thạc ý thức được một vấn đề, chính là sức lực của một người rốt cuộc vẫn có hạn, nên hắn ta thu rất nhiều đệ tử, hy vọng có thể truyền bá nguyện vọng này của mình.
Nhưng rất nhanh Hà Thạc đã ý thức được cái gọi là không như mong muốn, quy kết lại vẫn là bốn chữ “lòng người khó đoán”, không ai có thể nhìn ra trong lòng người khác rốt cuộc đang nghĩ gì.
Vì một số đệ tử của mình học được một số pháp môn rồi bắt đầu tư lợi cá nhân, thậm chí còn có một số người chiếm núi làm vua khiến dân chúng đau khổ, vì thế Hà Thạc thanh lý môn hộ cũng không ít lần.
Cuối cùng hắn ta ý thức được, đây là nguyện vọng của mình, không thể gán lên người của người khác, sau đó khi Hà Thạc thu nhân đệ tử, cũng cân nhắc đi cân nhắc lại, hơn nữa sẽ không truyền thụ hết.
Cho đến nay, hắn ta chỉ thu nhận tổng cộng ba đồ đệ, trong đó Thanh Diệp Chân Nhân, Tử Vân Lão Giả, đều được mọi người ở các nơi khác nhau mãi mãi ghi nhớ trong lòng, đây cũng tính là công đức viên mãn.
Chỉ duy nhất đạo trưởng Vô Hữu học môn phong thủy, trong mười năm động loạn không thể chết yên lành. Từ đó Hà Thạc chỉ đợi, hắn ta đợi một người, đợi một người có thể kế thừa y bát của hắn ta, như vậy hắn ta mới có thể an tâm ra đi.
Nhưng trong thời đại coi trọng vật chất này, người như vậy hiếm như lông phượng sừng lân, tìm kiếm càng như mò kim đáy bể.
Nhưng Hà Thạc đã không còn thời gian, vì tiết lộ thiên cơ quá nhiều, thân thể hắn ta đã sớm bị phản phệ từ hơn một trăm năm trước.
Vì thế hắn ta lợi dụng phương pháp bói toán thượng cổ, soi thiên cơ qua mai rùa, biết được bí mật trường thọ của Bành Tổ năm xưa.
Thực tế lý do Bành Tổ có thể sống năm trăm tuổi, chính là vì, dưới một cây bồ đề ông ta có được một quả trứng thanh điểu, chính quả trứng này khiến ông ta sống hơn năm trăm năm.
Tìm hiểu sâu hơn, Hà Thạc biết được, đó là một loại lực lượng thần linh chống đỡ thể xác phàm nhân, nên hăn ta bắt đầu tìm kiếm loại lực lượng này, để mình có thể tiếp tục sống, cho đến khi mình tìm được người kế thừa mới thôi.
Nhưng tìm kiếm rất lâu, cuối cùng đều không có kết quả gì.
Cũng chính vài tháng trước, lúc đó Tân Hải bùng phát dịch bệnh trên toàn thế giới, nghe tin Hà Thạc cũng vội vàng đến, muốn xem mình có năng lực có thể cứu dân chúng khỏi nước sôi lửa bỏng hay không.
Nhưng sau khi đến rồi, hắn ta mới phát hiện, khi đối mặt với virus Haifra, hắn ta cũng bó tay. Trong tình thế cấp bách Hà Thạc một lần nữa tiến hành coi bói qua mai rùa sẽ bị phản phệ cực mạnh đó, cầu xin có thể từ đó tìm ra phương pháp phá giải.
Nhưng lần này, hắn ta không tìm ra phương pháp phá giải, bởi virus Haifra trong lịch sử loài người căn bản chưa từng xuất hiện, nói gì đến phá giải chứ.
Nhưng lần bói toán này hắn ta lại có thu hoạch bất ngờ đáng mừng, thông qua bói toán khiến Hà Thạc biết được, lần virus Haifra lây lan trên diện rộng ở Tân Hải này, trên bầu trời đã xuất hiện một loại dị tượng.
Từng có một con chim trên bầu trời bốc cháy rực rỡ, nhìn đến đây, Hà Thạc vô cùng phấn khích, hắn ta cảm thấy con chim này rất có thể chính là thanh điểu, hắn ta nhìn thấy hy vọng khiến mình trường thọ.
Thông qua tiếp tục bói toán, Hà Thạc không ngừng tiếp cận câu trả lời mà mình muốn, nhưng lúc này hắn ta không dám tiếp tục hành vi điên cuồng của mình nữa, bởi thân thể của hắn ta trong thời gian ngắn giống như đóa hoa hết mùa, bắt đầu héo úa nhanh chóng.
Hắn ta sợ đến khi mình tìm ra cách, mình đã chết rồi, nhưng may mắn là, manh mối để hắn ta tìm được người phát hiện viên ngọc trong tay Mã Hiểu Lộ – Triệu Minh Quân.
Lúc đầu, Triệu Minh Quân không muốn hợp tác, vì lý do rất đơn giản, bộ dạng của Hà Thạc bây giờ, bất kể là ai cũng sẽ cảm thấy không phải người tốt.
Cho nên Hà Thạc tìm hiểu sâu hơn, biết được tình hình gia đình Triệu Minh Quân, nên mới có kế hoạch từng bước biết địa chỉ của Mã Hiểu Lộ. Cuối cùng khi hắn ta nhìn thấy viên ngọc trong tay Mã Hiểu Lộ, cũng vô cùng phấn khích, hắn ta cảm thấy nỗ lực của mình cuối cùng cũng không uổng phí.
Nói một đống lớn vậy, Mã Hiểu Lộ cứ như đang nghe chuyện xưa, mà câu chuyện này cuối cùng lại có quan hệ chằng chịt với mình: “Tức là, ông muốn có được viên ngọc trên tay tôi, là vì ông muốn trường thọ, viên đá này có thể khiến người ta trường thọ đúng không?”
Mã Hiểu Lộ giải thích như vậy cũng không có vấn đề gì, chính xác hơn trong mắt Hà Thạc, không phải viên đá khiến người ta trường thọ, mà là lực lượng thanh điểu ẩn giấu trong viên đá có thể khiến người ta trường thọ.