Chương 793 Mày trông chừng chút, tao quay lại ngay.
- Trang Chủ
- Truyền Nhân Thần Y – Tô Vũ (Truyện FULL)
- Chương 793 Mày trông chừng chút, tao quay lại ngay.
Nhưng suy nghĩ kỹ lại, Tiêu Tuyết Ny cảm thấy, e là bệnh viện cũng không kiểm tra ra kết quả gì, nếu không Tô Vũ cũng sẽ không bảo Mạnh Đông Dương đến tìm cô ấy, trực tiếp đến bệnh viện khám da liễu là xong.
Hơn nữa vừa rồi đã nghe Mạnh Đông Dương nói, cái này là thi ban, tuy Tiêu Tuyết Ny không phải bác sĩ da liễu, nhưng dù sao cũng làm việc ở bệnh viện lâu như vậy rồi. Cô ấy cũng từng nghe nói không ít bệnh ngoài da, nấm chân tay, chàm, mề đay phần lớn đều do một số nấm gây ra.
Còn có bệnh lupus ban đỏ hệ thống cũng đã từng gặp, nhưng thi ban thì đúng là lần đầu Tiêu Tuyết Ny nghe nói, nên thoáng chốc trong lòng không có đối sách gì. Mà lúc này Mạnh Đông Dương đang nhìn cô ấy đầy mong đợi, dù sao đây cũng là chuyện lớn liên quan đến tính mạng anh ta, đặt lên người ai hẳn cũng sẽ ôm một chút hy vọng.
Tiêu Tuyết Ny nhíu mày rồi nói với Mạnh Đông Dương: “Ơ, cậu chờ chút, tôi ra ngoài một lát sẽ quay lại ngay.”
Mạnh Đông Dương gật đầu, sau đó Tiêu Tuyết Ny bước ra ngoài, dù sao người này là do Tô Vũ bảo đến, mà về thi ban gì đó cô ấy lại hoàn toàn không biết, với thái độ nghiêm túc có trách nhiệm với bệnh nhân.
Tiêu Tuyết Ny không dám ra tay mù quáng, nên vẫn hỏi Tô Vũ rốt cuộc là chuyện gì, đến lúc đó cô ấy mới có thể nắm chắc trong lòng.
Trên ban công của Ngự Thiện Cung, Tiêu Tuyết Ny gọi điện cho Tô Vũ, chẳng bao lâu, điện thoại đã được nhấc máy.
“A lô, Tuyết Ny, có chuyện gì vậy?” Người nghe điện thoại không phải Tô Vũ, mà là Mã Hiểu Lộ.
“Sư nương, sư phụ đâu ạ? Em có việc tìm anh ấy.”
Mã Hiểu Lộ ngồi trên ghế sofa xem tivi nói: “Cả ngày ở dưới tầng hầm với Mao Đầu không biết làm gì, thỉnh thoảng còn tạo ra mấy mùi kỳ quái, chị thực sự lo một ngày nào đó anh ấy sẽ cho nổ nhà mất.”
Nghe đến đây, lại liên tưởng đến lần trước mình luyện thuốc ở Dịch Phúc Quán, sơ ý đốt cả con phố, Tiêu Tuyết Ny không nhịn được cười.
“Em chờ chút nhé, chị đi gọi anh ấy ngay đây.” Mã Hiểu Lộ nói một câu rồi ném điện thoại lên ghế sofa, chạy xuống tầng hầm gõ cửa.
“Có chuyện gì thế? Không phải không cho em xuống đây sao?” Tay Tô Vũ còn cầm mấy cây thảo dược, mở cửa nói với Mã Hiểu Lộ.
“Em mới lười quản anh làm gì, Tuyết Ny gọi điện cho anh, nói có việc tìm anh.” Mã Hiểu Lộ bịt mũi, dường như mùi bên trong không được dễ ngửi lắm.
Tô Vũ gật đầu, quay người nói với Mao Đầu trong tầng hầm: “Mày trông chừng chút, tao quay lại ngay.”
Mao Đầu vẫy đuôi nhìn chằm chằm biến hóa trong lò, với cái gọi là thuật luyện đan này, Mao Đầu cũng cảm thấy rất mới lạ, nên nó cũng muốn xem kỹ rốt cuộc là thế nào, biết đâu còn có thể học được một vài chiêu cũng nói không chừng.
Mà mấy ngày nay Tô Vũ tăng ca luyện chế đan dược, thực tế là để phòng khi cần.
“A lô, lâu như vậy cũng không thấy cô, chạy đi đâu vậy?” Tô Vũ cầm điện thoại nói thẳng.
“Đâu có chạy đâu, dạo này, trong bệnh viện cũng không có gì, nên tôi ở bên Kim Lăng nhiều hơn chút.” Thực ra đây chỉ là một cái cớ mà Tiêu Tuyết Ny tự thuyết phục mình thôi.
Tuy nói việc trong bệnh viện đúng là không nhiều, nhưng đây lại không phải toàn bộ lý do cô ấy ở Kim Lăng nhiều hơn. Thứ thực sự khiến cô ấy ở lại Kim Lăng lâu, là một người khiến cô ấy rơi vào lưới tình. Nhưng những điều này đều là bí mật trong lòng phụ nữ.
“Được rồi, không nói mấy chuyện này với anh nữa, có một người tên Mạnh Đông Dương, là anh bảo cậu ta đến tìm tôi đúng không?” Tiêu Tuyết Ny trực tiếp vào thẳng vấn đề, dù sao Mạnh Đông Dương vẫn đang đợi trong văn phòng.
Tô Vũ mỉm cười, xem ra Mạnh Đông Dương hẳn đã thuận lợi tìm được Tiêu Tuyết Ny: “Đúng vậy, là tôi bảo cậu ta đến tìm cô, thế nào, cô có cách không?”
Tiêu Tuyết Ny lập tức bày ra vẻ mặt đầy đắng chát: “Sư phụ, đồ đệ mấy cân mấy lạng mà anh còn không rõ à, tôi làm sao có cách chứ.”
“Vậy thời gian dài thế này cô làm gì hả? Mấy quyển sách thuốc lần trước tôi bảo cô xem, cô có nghiêm túc đọc không vậy?” Thực ra ngoài truyền thụ cho Tiêu Tuyết Ny một số thuật luyện đan, Tô Vũ cũng chẳng dạy cô ấy thứ gì thực dụng, chỉ bảo cô ấy đọc một số sách thuốc, mục đích chính là để củng cố cơ sở, đạt đến mức hạ bút thành văn.
Nhưng những thứ ghi chép trong mấy quyển sách thuốc đó, cứ như nội dung trong sách giáo khoa vậy, cơ bản hoàn toàn không nhất quán với nội dung kiểm tra, nên lúc này, Tiêu Tuyết Ny hoàn toàn mò mẫm, không biết nên bắt tay từ đâu.