Chương 3281 “Thành Bạch Hổ này sắp điên đảo rồi!”
- Trang Chủ
- Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh – Tần Thanh Tâm (full)
- Chương 3281 “Thành Bạch Hổ này sắp điên đảo rồi!”
Bọn họ không khỏi há hốc mồm, có nằm mơ cũng không ngờ được rằng ngay cả một đòn của Dương Thanh mà hai vị cường giả này cũng không đỡ được.
Vốn dĩ ai cũng nghĩ Dương Thanh đánh chết được Võ Xương chỉ là trùng hợp, giờ lại nhìn anh bằng ánh mắt sợ hãi.
Cho tới giờ phút này, họ mới ý thức Dương Thanh thực lực của Dương Thanh sâu không lường được.
“Người phương nào mà dám ngông cuồng, dám giết trưởng lão Hợp Hoan Tông của ta!”
Một giọng nói khí phách vang lên, ông lão mặc áo xanh từ từ đi tới, khi thấy hai trưởng lão bị ngất thì lập tức nhíu mày.
Bất chợt, ánh mắt âm u nhìn sang Dương Thanh đang tràn đầy sát khí: “Nhóc con, vì sao cậu muốn giết trưởng lão Hợp Hoan Tông?”
Người tới là tông chủ Hợp Hoan Tông – Thân Nguyên.
Dương Thanh hừ lạnh nói: “Bởi vì họ đáng chết!”
Dù Dương Thanh thể hiện vô cùng bình tĩnh nhưng anh không dám chủ quan, sau khi Thân Nguyên xuất hiện thì đã cảm nhận được khí thế mạnh mẽ trên người đối phương.
Anh có thể cảm nhận được thực lực Thân Nguyên mạnh hơn cả Võ Xương.
Trước đó đánh chết Võ Xương, anh không chỉ được Ngô Hùng Bá giúp đỡ mà còn có Tiếu Thanh Vân dùng Trấn Ma Kinh trấn áp ma tình cuồng bạo trong người anh mới thuận lợi đánh chết đối phương.
Anh biết rõ Thân Nguyên trước mắt không thể khinh thường.
Thân Nguyên híp mắt trong mắt loé lên tia sáng lạnh: “Thanh niên ngông cuồng như cậu, tôi mới thấy lần đầu…”
Trong khi nói, ánh mắt Thân Nguyên cũng chú ý tới thi thể nằm cách đó không xa, đó là con trai Thân Vạn Dương của ông ta, hai mắt đỏ bừng, sát khí toàn thân tăng vọt.
Thân Nguyên vốn đang bế quan trong cấm địa tông môn, ngay cả hôn lễ của Thân Vạn Dương cũng không tham gia.
Kết quả không lâu sau, người hầu hoảng loạn chạy vào nói Thân Vạn Dương xảy ra chuyện.
Sau khi ông ta bị quấy rầy, không đợi người hầu dứt lời, ông ta đã giết đối phương trong cơn giận dữ.
Trong lúc nhất thời, không thể nào tịnh tâm được, đành phải xuất quan xem xét.
Tới giờ ông ta mới ý thực được Thân Vạn Dương xảy ra chuyện theo lời người hầu là bị người ta giết.
Thân Vạn Dương là con trai độc đinh của ông ta nên vô cùng cưng chiều, ngày thường bất kể hắn ta làm bậy thế nào thì ông ta cũng không để bụng, nhưng không ngờ hiện tại kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.
Ông ta lao tới, ôm lấy Thân Vạn Dương, khó có thể chấp nhận sự thật: “Con trai, con trai… con tỉnh lại đi, con đừng ngủ nữa… a a a a!”
Sau đó, hai mắt đỏ ngầu, ông ta gầm lên với Dương Thanh: “Ranh con, tao muốn bầm thây mày thành vạn đoạn, làm mày vạn kiếp không thể siêu sinh”.
Nhất thời, nhiệt độ chung quanh giảm xuống, lạnh lẽo thấu xương làm mọi người run rẩy, cả Hợp Hoa Tông đều bị hơi thở đáng sợ kia bao trùm.
Tông chủ của tông môn hàng đầu bị chọc giận, thực lực bùng nổ làm họ không dám tới gần. Nếu bất cẩn một chút thôi sẽ bị uy áp kia nổ thành tro bụi.
Không khí lập tức căng thẳng, người chung quanh đều chạy ra ngoài Hợp Hoan Tông để xem.
Đại sảnh ban nãy không còn chỗ ngoài hiện tại trừ Dương Thanh và Thân Nguyên thì chỉ còn Ngô Hùng Bá và trưởng lão Hợp Hoan Tông đang giằng co.
“Nghe nói Thân tông chủ có thực lực mạnh hơn cả Ngô thành chủ, tên phàm trần này chết chắc rồi!”
“Dù gì thì mối thù giết con, Thân tông chủ sẽ không để hai người kia sống sót đâu. Có lẽ còn sẽ trách tội chúng ta vì không ra tay cứu Thân Vạn Dương!”
“Thành Bạch Hổ này sắp điên đảo rồi!”
Mấy người đứng xem đều bàn tán, lo lắng mình bị liên luỵ.