Chương 26
Beta: kimaan
#Buổi livestream thứ hai của 《 Bước đến bên nhau 》 lên sóng#
Đường Trừng và Giang Kỳ ngồi trên xe thương vụ màu đen chưa tới, nhưng topic đã sớm trèo lên Hot search, vô số người xem vừa nhìn thấy Hot search đã lập tức ấn vào livestream.
—— Aaa, tôi đợi đến héo cả người rồi, cuối cùng tập 2 cũng lên sóng.
—— Giang Kỳ chồng em, chồng ơi, mau xuất hiện để em lên bài nào!
—— Âu Lê, Âu Lê đâu rồi? Âu Lê!!!!
—— Lần này là đi biển, không biết ông xã có khoe cơ bụng 8 múi không, nếu khoe thật, tôi sẽ hét lên thật to.
—— Ơ? Người đâu? Sao không thấy ai vậy trời? Có mỗi cánh cổng và một chú chó Shiba, tổ tiết mục muốn chúng ta xem những thứ này à?
Thấy phòng phát sóng trực tiếp càng ngày càng có nhiều người tham gia, tổ tiết mục đi ra dựng biển thông báo.
Trên biển viết:
【 Các vị khách quý vui lòng ghi lại thời gian mọi người bước vào căn nhà tình yêu. Đôi khách mời nam nữ có khoảng thời gian cách nhau gần nhất sẽ thực hiện lần lượt các nhiệm vụ sau: 1) Đi siêu thị mua nguyên liệu và gia vị; 2) Rửa và cắt nhỏ các loại rau củ và thịt; 3) Nướng thịt và rau; 4) Rửa sạch bát đũa và vỉ nướng. Một bữa tiệc nướng tuyệt vời bên bờ biển đang chờ đợi các bạn! 】
Vừa nhìn thấy bảng hướng dẫn, khu bình luận lập tức náo nhiệt.
—— Tiệc nướng bên bờ biển, nghe tuyệt vời quá aaa!
—— Bảng hướng dẫn của tổ tiết mục có ý gì vậy? Nói cách khác, cặp khách mời nam nữ xuất hiện sớm nhất sẽ đi siêu thị mua rau, rửa sạch, xiên que, sau đó nướng thịt đúng không?
—— Có ai muốn đoán hai người đến đầu tiên sẽ là ai không? Hình như việc đi siêu thị dễ dàng và thoải mái hơn nhiều so với ba công việc tiếp theo đó?
—— Tôi không biết những người khác thế nào, nhưng tôi đoán ông xã Giang Kỳ sẽ là người đầu tiên đến nhà tình yêu, tôi vừa xem video anh ấy được đón ở sân bay.
—— Còn các cô gái thì sao? Ai sẽ ghép đôi với Giang Kỳ lần này?
—— Đường Trừng!!!! CP Tề Chanh mãi mãi là thần!
—— Nhắc đến Đường Trừng, nghe nói chương trình 《 Diễn viên và đạo diễn 》 do đài truyền hình Tùng Thanh ghi hình ấy, tối nay lên sóng có sự tham gia của Đường Trừng và Giang Kỳ, có tin đồn rằng cả hai thậm chí còn có cảnh hôn với nhau.
—— Cái gì cơ???????
—— Không thể nào! Cái tin đồn vớ vẩn ở đâu ra thế, chồng tôi còn chưa có nụ hôn đầu trên màn ảnh đâu, anh ấy làm sao có thể ném nụ hôn này lên chương trình tạp kỹ, đừng đùa nữa!
—— Thật hay giả thế? Giang Kỳ thật sự rung động rồi à?
—— Không!!!!!!
…
Trong khi mọi người đang tranh cãi không ngừng vì Giang Kỳ và Đường Trừng, một giọng nói khác cuối cùng đã phát ra từ livestream của 《 Bước đến bên nhau 》.
Nhìn theo camera, người xem thấy một chiếc xe thương vụ màu đen đỗ trước căn nhà tình yêu.
—— Chồng ơi, là xe của Giang Kỳ, anh ấy nhất định đang ở đây!
Cửa xe được người bên trong đẩy ra, Đường Trừng mặc một bộ váy dài màu xanh nhạt từ trong xe bước xuống.
Khu bình luận đang sôi nổi:?????
Đường Trừng lấy vali từ trong cốp xe, sau đó đứng ở ngã tư đường chờ Giang Kỳ.
Người đàn ông đeo kính râm màu nâu cũng lấy vali của mình xuống, hai chiếc vali một đen một trắng được đặt cạnh nhau, nhìn hai cái vali trông xứng đôi đến lạ.
Bình luận:?????
Sau khi ngồi trong xe hứng gió một lúc lâu, Đường Trừng không còn quá xấu hổ, cô nhanh chóng tiến vào trạng thái làm việc, trên khuôn mặt xuất hiện một nụ cười chuẩn mực mà ngọt ngào.
“Đây là ngôi nhà nhỏ tình yêu kế tiếp mà chúng ta sẽ ở sao? Đẹp quá!”
“Đúng rồi, Giang lão sư, cảm ơn anh vì đã tiện đường đưa em từ sân bay đến đây, thật sự cảm ơn anh rất nhiều.”
Đường Trừng cười cong cả mắt.
Ánh mắt Giang Kỳ xuyên qua tròng kính, rơi xuống mặt cô, khóe miệng anh khẽ nhếch lên, “Không có gì.”
Đường Trừng luôn cảm thấy rằng đối phương sau đó sẽ nói bốn từ “Dư vị còn mãi” kia, cô lập tức kéo vali đi về phía trước.
“Nhanh chân vào xem nhà đi, có vẻ đây là biệt thự ven biển, lần này tổ chương trình thực sự đổ nhiều tiền vào đấy!”
Thấy bộ dáng Đường Trừng chạy trối chết, Giang Kỳ chậm rãi kéo vali đi theo sau cô, nụ cười trên môi chưa từng hạ xuống.
Hai người rất nhanh đã đi tới trước biển thông báo, Đường Trừng đọc xong dòng chữ trên đó, lập tức nhướng mày, “Giang lão sư, anh thấy sao? Hai chúng ta xem như là cùng nhau đến. Không biết là làm nhiệm vụ nào đây?
Giang Kỳ: “Cái đầu tiên.”
Đường Trừng: “Sao anh biết?”
Giang Kỳ: “Vì tôi muốn đi siêu thị.”
Đường Trừng: “…”
—— Hahaha, chết tiệt, lại còn vì tôi muốn đi siêu thị nữa chứ, anh thật biết chọn lựa, chọn luôn cái nhẹ nhàng nhất. Vậy thì xin chúc mừng, anh là người đầu tiên!”
—— Đường Trừng đi cùng Giang Kỳ vì hai người ngồi chung xe tới đây, ngọt quá đi mất. CP Tề Chanh real quá real!
—— Quả thật, ở điểm dừng chân thứ nhất, hai người này đã ghép cặp với nhau rồi, chặng thứ hai cũng y như vậy, CP Tề Chanh này đã bị khóa lại, vì tôi đã nuốt chìa khóa rồi!
—— Nói bậy bạ gì thế? Chồng tôi có lòng tốt đưa cô ấy theo cùng, không phải như mấy người nói đâu.
Lúc này, Đường Trừng và Giang Kỳ trên màn hình đã xách vali vào nhà rồi.
Như Giang Kỳ đã nói, họ là những người đầu tiên, nên bây giờ hai người họ có thể đi siêu thị.
Nhưng tổ tiết mục lại bắt đầu chơi xấu, không cho phép hai người ngồi ô tô đi, mà là muốn… đi xe đạp điện qua đó.
Hai người nhìn xe đạp điện màu trắng trong sân.
Đường Trừng: “…”
Giang Kỳ: “…”
Bình luận: Ha ha ha ha ha ha.
—— Đúng rồi, người bình thường đi siêu thị không phải sẽ đi xe đạp điện sao?
Đường Trừng theo bản năng quay đầu nhìn sang Giang Kỳ, sắc mặt người đàn ông trầm xuống, trông hơi khó coi.
“Nhìn tôi cũng vô dụng, tôi sẽ không đi đâu.”
Xem ra tay đua xe F1 hàng đầu trước đây hoàn toàn không biết đi xe đạp điện.
Đường Trừng: “…”
Bình luận: Ha ha ha ha.
“Được rồi, đợi em một chút.”
Đường Trừng sợ mặc váy đi xe đạp điện sẽ bị lộ hàng, vì vậy cô tìm phòng để thay quần rồi mới bước ra ngoài.
Lúc đi ra, cô nhìn thấy vẻ mặt Giang Kỳ vẫn còn khó coi, anh đứng yên ở vị trí ban đầu, không nhúc nhích.
Trải qua một khoảng thời gian ở chung, Đường Trừng coi như hiểu được phần nào biểu cảm của đối phương.
Rõ ràng việc không thể đi xe đạp điện đã chạm vào lòng tự trọng yếu ớt của anh.
Đường Trừng đội mũ bảo hiểm lên, đồng thời lấy một cái mũ khác cho Giang Kỳ, cô ngồi lên xe đạp điện, chân giẫm lên mặt cỏ, vỗ nhẹ vào ghế sau, ra hiệu cho anh mau ngồi lên.
Thấy thế, Giang Kỳ không nói lời nào, anh đội mũ bảo hiểm lên rồi ngồi vào ghế sau.
Giang Kỳ: “Nhóm đạo diễn Tuân vừa mới đưa cho tôi 600 tệ để mua gia vị và nguyên liệu nấu ăn.”
Đường Trừng: “Được, đi thôi.”
Cô vừa vặn tay lái xe thì bỗng dưng phanh gấp, Giang Kỳ theo quán tính vươn tay ôm lấy eo thon của Đường Trừng.
Vào khoảnh khắc được cánh tay của đối phương ôm lấy, Đường Trừng có chút sững sờ.
Không chỉ cô, Giang Kỳ cũng có chút bối rối.
Khu bình luận trong chớp mắt nháo nhào lên.
—— Aaa, giỏi quá, giỏi quá, cứ thế này, chẳng lẽ sẽ có màn dính sát vào nhau sao?
—— Cứ tưởng chỉ có bạn trai tôi mới dùng đến chiêu cổ hủ này, không ngờ chị gái xinh đẹp này cũng làm thế?
—— Chiêu thức như nào cũng không có vấn đề gì, miễn là hiệu quả.
Sau khi phản ứng lại, Đường Trừng lo lắng Giang Kỳ lại nói lời ngông cuồng gì đấy, cô vội vàng quay lại, “Không, em không cố ý…”
Giang Kỳ mở to mắt nhìn cô, trên mặt viết đầy chữ: “Để tôi xem em ngụy biện như thế nào”.
Đường Trừng ở trong lòng khóc một dòng sông, nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ bình tĩnh nói: “Em chỉ vừa mới nhận ra là mình chưa bao giờ tới đây, căn bản cũng không nắm rõ nơi này. Em muốn hỏi tổ tiết mục vị trí của siêu thị, nếu có thể đưa bản đồ cho em thì càng tốt.”
Nghe vậy, Giang Kỳ từ trong túi áo khoác lấy ra một tờ giấy, “Bản đồ đây.”
Đường Trừng: “…”
Đường Trừng: “Sao anh không nói sớm?”
Giang Kỳ: “Ai mà biết em phanh gấp như vậy đâu?”
Đường Trừng: “Lâu lắm rồi em chưa đi xe này, nên hơi cứng tay chút.”
Giang Kỳ: “…”
Nghe vậy, Giang Kỳ vòng tay còn lại ôm eo Đường Trừng, “Được rồi, đi thôi.”
Đường Trừng cúi đầu nhìn tay anh, im lặng hai giây, sau đó vặn tay lái, xe điện chạy xiêu xiêu vẹo vẹo trên đường.
Giang Kỳ nhìn bóng lưng của cô, ngửi được hương thơm quen thuộc trên người Đường Trừng, ở vị trí mà máy quay không thể quay tới, tai anh bất giác đỏ lên.
—— Aaa, cơm chó cơm chó, hai người này xứng đôi quá, đi xe đạp điện thôi mà cũng thấy xứng đôi như vậy!
—— Giang Kỳ ngồi trên xe điện, tay ôm eo Đường Trừng nhìn ngoan quá, không nhúc nhích chút nào luôn.
—— Không nhúc nhích có phải là sợ bị ném bay ra ngoài không?
—— Chắc chắn không phải đâu, nhất định là do anh ấy cảm thấy eo của Đường Trừng vừa thon vừa mềm, tôi cũng muốn ôm chị gái xinh đẹp một cái huhuhu!
Ước chừng 17-18 phút sau, Đường Trừng rốt cuộc cũng chậm rãi dừng xe lại, “Đến siêu thị rồi.”
Cô đặt chân xuống đất.
Giang Kỳ: “Nhanh vậy sao?”
Đường Trừng: “Nhanh? Chúng ta đi xe mất 20 phút, này là rất chậm rồi đó.”
Giang Kỳ: “…”
—— Anh ấy cảm thấy thời gian ở bên chị quá ngắn đó, Trừng Trừng, chị không hiểu phong tình gì cả!
—— Đúng rồi đúng rồi.
Hai người để xe đạp điện ở bãi đỗ xe, đeo khẩu trang lên rồi mới đi vào siêu thị.
Vừa bước vào siêu thị, cả hai đã đi thẳng đến khu đồ tươi.
Đường Trừng: “Giang lão sư, anh có món ăn yêu thích nào không? Anh muốn ăn mực không?”
Giang Kỳ: “Gì cũng được.”
Đường Trừng: “Hàu thì sao? Nghe nói hàu nướng ăn rất ngon.”
Giang Kỳ: “Đều được hết.”
Đường Trừng: “Thế còn rau hẹ? Rau hẹ nướng ăn cũng ngon lắm, còn có thịt bò xiên, thịt cừu xiên…”
Giang Kỳ: “Đều được.”
Đường Trừng: “…”
—— Hahaha, biểu cảm của Đường Trừng lúc này giống y hệt bạn trai tôi khi hỏi tôi bữa tối ăn gì, tôi cũng trả lời tùy tiện y như vậy.
—— Vì vậy, Giang Kỳ đang cầm kịch bản của bạn gái à? Ai da, giống quá, vừa nãy Đường Trừng còn ngồi xe điện chở anh ấy, bây giờ nhìn vậy cũng không lạ, không lạ đâu!
Bởi vì Giang Kỳ trả lời quá tùy tiện, Đường Trừng dứt khoát không hỏi anh nữa, trực tiếp tiến lên tự mình chọn đồ, Giang Kỳ đẩy xe đi theo cô, len lén nhìn Đường Trừng.
Bị nhìn chằm chằm hết lần này đến lần khác, Đường Trừng rốt cuộc không chịu nổi nữa, “Sao anh cứ nhìn em mãi thế?”
Giang Kỳ nhấp môi: “Tại sao em không hỏi tôi nữa?”
Đường Trừng: “…”
Bình luận: Ha ha ha, anh còn mặt mũi để hỏi à!
Đường Trừng nhìn camera, cô hít sâu một hơi, sau đó “tốt tính” hỏi: “Vậy thì, Giang lão sư đáng mến của chúng ta ơi, ngoại trừ dị ứng với nước cam, anh có còn kiêng ăn hoặc không muốn ăn cái gì không?”
Giang Kỳ: “… Không.”
Đường Trừng: “…”
Bình luận: Ha ha ha ha ha ha ha!
—— Trừng Trừng, chị không hiểu sao? Người ta không có ăn kiêng, cũng không phải không muốn ăn, người ta chỉ muốn nói chuyện với chị mà thôi~
—— True true true.
—— Ngọt chết tôi rồi!