Chương 23: Mở rộng (2)
Cô không bao giờ biết rằng anh hai của cô vẫn có ý tưởng như vậy.
Kiếp trước cô đã nghĩ không biết bao nhiêu lần, nếu không phải là do cô đến thành phố S bên này thì tay anh hai của cô có phải vẫn sẽ còn đúng không?
Thế nhưng không có một lời giải đáp chính xác nào cho câu hỏi này.
“Vậy phải nhanh lên mới được. Nếu anh muốn tiết kiệm tiền, thì so sánh với tốc độ bán hàng bây giờ cũng rất dễ dàng. Ngày mai anh sẽ đặt thêm một cái lò tráng bánh cuốn theo yêu cầu để kiếm nhiều tiền hơn.” Phong Thụy Thanh nói.
“Liệu nó có quá mạo hiểm không?” Phong Thanh Thanh hỏi.
“Đừng lo lắng. Lòng anh nắm chắc. Hiện tại chúng ta đã có rất nhiều khách. Kỹ thuật của lão ba lại tốt, trên phố Hoàng Kết lại có nhiều người đi lại, vì vậy chúng ta không phải lo lắng về việc không buôn bán được.” Phong Thụy Thanh nói.
“Nhưng chỉ có một cối xay đá, liệu có đủ không?” Phong Thanh Thanh nghi ngờ hỏi.
Bởi vì công việc buôn bán quá tốt, bây giờ họ đã phải bắt đầu xay gạo từ 3 giờ. Họ có thể bán bốn thùng sữa gạo mỗi ngày.
“Mua một cối xay đá khác đi. Anh hỏi chủ nhà và bà ấy nói rằng bên cạnh cũng có một nhà bán cối xay đá, chúng ta chỉ cần mua nó là được. Căn phòng này đủ lớn để đặt một cối xay đá khác.” Phong Thụy Thanh nói.
Nếu con trai ông đã nghĩ kỹ rồi nên Phong Kiến Thiết bọn họ đương nhiên không có gì để nói.
Buổi sáng sau khi bận rộn xong bữa sáng hai ngày sau, Phong Thụy Thanh lại đến địa điểm ban đầu để đặt làm một lò tráng bánh cuốn mới.
Ông chủ kia cũng xác nhận lại với Phong Thụy Thanh, bởi vì trong khoảng thời gian này, người đặt lò tráng bánh cuốn bỗng trở nên nhiều hơn. Số lượng bếp lò tăng lên đột ngột, ông sợ Phong Thụy Thanh nếu làm thêm nữa sẽ lỗ vốn, Phong Thụy Thanh lớn lên cao to nên ông vẫn còn nhớ rất rõ.
Phong Thụy Thanh vẫn quyết tâm để ông chủ làm như ý tưởng ban đầu của mình.
Anh ấy đã ăn hết bánh cuốn trên phố Hoàng Kết và anh ấy cảm thấy bánh cuốn nhà mình làm là ngon nhất. Làm thêm một cái lò tráng bánh cuốn nữa sẽ không bị lỗ vốn.
Hôm nay đặt hàng, ngày kia đến lấy hàng. Sau đó Phong Thụy Thanh trở về quán, anh ấy lại đến cửa hàng bên cạnh và bỏ ra hai mươi nhân dân tệ để mua một cái cối xay đá mới. Cái cối xay đá này cùng với cái cối xay đá của cô chủ Mạc cho thuê nhà không khác nhau lắm, cho nên, giá vẫn vậy.
Ban đầu người kia không định bán cối xay đá, nhưng nể mặt Mạc Linh nên cũng bán.
Mặc dù nhiều hơn một bộ thiết bị tráng bánh nhưng Phong Thụy Thanh không có ý định đi mua thêm bàn và ghế đẩu.
Phong Thanh Thanh hỏi anh lý do, anh cười nhưng không trả lời, chỉ nói là đến lúc đó sẽ biết.
Phong Thanh Thanh rất tò mò, rất muốn biết ngay nên sáng hôm đó sau khi đi đến trường, cô đã giả vờ đau bụng và thậm chí xin nghỉ phép nửa ngày để quay lại quầy hàng xem.
Đến khi Phong Thụy Thanh nhìn thấy Phong Thanh Thanh trở về thì thiếu chút nữa hối hận chết, sớm biết như vậy thì anh đã không đắc ý, đem chủ ý nói cho em gái, vậy cũng sẽ không mệt khiến cho em gái xin nghỉ nửa ngày, chậm trễ học tập.
Khi Phong Thanh Thanh xin nghỉ phép trở về nhà, cô đã thấy phía trước quầy hàng của họ được chia thành hai bên, một bên là một hàng người xếp hàng và một bên là không có ai.
Cô có chút khó hiểu, vì sao những người đó tình nguyện xếp hàng, cũng không đi đến những cái ghế phía trước ngồi xuống ăn?
Chờ đến khi lại gần, cô mới hiểu.
Anh trai nhà cô tuy không phải người có thiên phú học tập, nhưng lại là người rất nhanh nhẹn và nhạy cảm trong việc buôn bán.
Hóa ra là vậy, phía trước của lò tráng bánh cuốn mới có viết: Đóng gói mang đi, xếp hàng tại đây.
Chịu trách nhiệm đóng gói bên này là anh trai và mẹ của cô.
Anh cô phụ trách việc tráng bánh cuốn, mẹ cô phụ trách đóng gói gia vị và sắp xếp lại hộp đóng gói sau đó nhận và trả lại tiền.
Vì đã phân công hợp tác, lại chỉ chuyên làm bánh cuốn, cho nên, hiệu suất buôn bán lúc này so sánh với trước kia nhanh hơn không ít.
Nếu đã xin phép nghỉ, lại còn hiểu về ý tưởng của Phong Thụy Thanh, Phong Thanh Thanh cũng không nghĩ sẽ quay về trường học, bỏ cặp sách xuống, đi vào cùng hỗ trợ dọn dẹp chén đĩa.
Phong Kiến Thiết và Lý Tiểu Lộ rất vội vàng nên cũng không rảnh để ý đến Phong Thanh Thanh.
Chờ đến khi trở về nhà sau buổi trưa, Phong Thụy Thanh bị đánh cho một trận.
Phong Thanh Thanh và Trần Giang nhìn thấy Phong Thụy Thanh bị Lý Tiểu Lộ đuổi đánh thì trong miệng cười ha ha