Chương 61: Hiến máu
Cuối cùng cũng đến lượt tôi và Ly, bác sĩ sẽ tiêm lấy máu xét nghiệm trước khi cho phép bọn tôi hiến máu, bọn tôi đây là lần đầu đi nên kết quả sẽ hơi lâu, tôi quyết định hiến máu ở tay trái còn Ly thì ở tay phải. Lấy máu xong, bọn tôi ra ghế ngồi chờ kết quả và liên tục được mời uống trà đường, bọn tôi càng từ chối bọn họ lại càng mời và một số đứa trong lớp cũng khuyên bọn tôi nên uống, bọn tôi đành phải uống cho họ vui lòng. Mấy phút sau khi Thái lấy máu xét nghiệm, Thắng, Văn và Đức đã vào được bên trong, bọn họ nhanh chóng xếp hàng và cũng nhanh chóng được lấy máu xét nghiệm. Cả bốn người bọn họ đều hiến máu ở tay phải riêng tôi, tôi thấy hơi lạc lõng khi thấy mình hiến máu bằng tay trái.
Sau 30 phút chờ đợi, bọn tôi mới được vào nơi hiến máu, quên không nói cho các bạn biết là tôi hiến 350ml máu, Ly hiến 250ml còn bốn người kia là 350ml. Tôi và Ly được ngồi chung một chỗ vì hiến máu ở tay khác nhau và bốn tên kia (lý do tôi dùng là tên kia thì ở bên dưới) hiến cùng tay phải nên mỗi thằng một nơi khác nhau. Khi ngồi vào chỗ, tôi đưa cho bác sĩ túi đựng máu đã được phát lúc gọi tên, sau một vài thao tác, bác sĩ rút kim ở cái túi đó ra tiêm trực tiếp vào tay lấy máu xét nghiệm vừa nãy, tôi nhìn cây kim mà sắp ngất, nó to hơn cái kim khâu quần áo vài chục lần, đã thế nó còn đâm vào chỗ tiêm lúc nãy. Mới đầu tôi cảm thấy hơi nhói nhưng sau lại bình thường vì bác sĩ đưa tôi một quả bóng nhỏ, bảo tôi bóp liên tục, Ly cũng như vậy.
Tôi nhìn sang bốn tên kia tưởng chúng nó sẽ buồn chán lắm nhưng ai ngờ chúng nó lại tranh thủ tán gái. Để giảm bớt căng thẳng và theo dõi người hiến máu, các tình nguyện viên sẽ đến nói chuyện với những người hiến máu, bốn thằng chúng nó đúng số hưởng toàn là tình nguyện viên xinh tới nói chuyện, tôi do Ly ở bên cạnh nên chỉ dám nói chuyện với cô ấy, không dám ho he hay nhìn lén một ai khác. Ngồi hơi lâu và tay cũng đã mỏi, tôi nghỉ tay một lúc thì bác sĩ bảo tôi tiếp tục bóp quả bóng nhỏ, tôi cảm giác nếu như mình bóp tiếp, quả bóng này sẽ nổ bất cứ lúc nào và đúng một phút sau, quả bóng nhỏ đó vỡ trên tay tôi. Mọi người xung quanh đều sốc và bất ngờ khi tôi là người đầu tiên có thể bóp vỡ quả bóng nhỏ được làm bằng cao su.
Tôi được bác sĩ đổi cho quả bóng nhỏ mới và nhắc nhở tôi dùng lực vừa phải, tôi chỉ cười cho qua chuyện. Do Ly hiến 250ml nên cô ấy xong trước tôi, bác sĩ tháo kim và đưa cô ấy miếng bông để ngăn máu chảy, sau đó một tình nguyện viên đến cố định miếng bông bằng băng keo y tế và hỗ trợ cô ấy di chuyển đến chỗ nghỉ ngơi. Một lúc sau, lần lượt bốn tên kia cũng hiến máu xong trong khi tôi vẫn còn ngồi đấy, tôi tự hỏi đáng lẽ mình phải xong cùng bọn họ chứ hay là do bọn họ hiến bằng tay phải nên nhanh hơn. Cuối cùng, sau 5 phút, tôi mới được rời khỏi chỗ của mình, trên đường tới nơi nghỉ ngơi, tôi thấy vài trường hợp bị chóng mặt sau khi hiến máu.
Đến chỗ nghỉ ngơi, tình nguyện viên tại đó đưa cho tôi một túi nhỏ gồm hai cái bánh bông lan và một hộp sữa, nói tôi hãy ăn nhẹ nhưng tôi đã để nó lại. Tôi ngồi ở đây khoảng 15 phút để tháo băng keo y tế và thay bằng băng cá nhân. Khi tôi chuẩn bị rời đi cùng Ly và bốn tên kia, một cậu bạn chắc là bằng tuổi hiện tại của tôi đến ngồi gần tôi, cậu ta khoe với bạn của mình rằng cậu ta hiến máu ở cả hai tay, tôi nhìn qua thì thấy cậu ta bị băng cả hai tay. Cậu ta giải thích ngắn gọn là lúc hiến bên tay trái do khó lấy được máu nên bác sĩ bảo cậu ta chuyển sang bên tay còn lại, kết quả băng hai tay là như vậy. Tôi còn nghe bọn họ nói có một số người còn bị bác sĩ tiêm vào xong lại rút ra cắm vào, máu chảy ra ngoài, nghe thôi đã thấy vừa đau vừa thốn rồi. Tôi cố nhịn cười nhằm nghe nốt dù thấy mình quá vô duyên, sau đó tôi rời khỏi chỗ nghỉ ngơi để ra ngoài.
Vừa bước chân qua cửa, một tình nguyện viên nói bọn tôi tới chỗ này để nhận quà sau khi hiến máu, bọn tôi vui vẻ đến nhận. Thái, Văn, Thắng nhận được một chiếc hộp gồm sáu chiếc cốc, Ly và Đức nhận được một chiếc máy sấy tóc, Ly rất vui khi nhận được nó vì cô ấy đang thiếu một chiếc máy sấy tóc, máy sấy tóc của cô ấy đã bị hỏng và chưa có thời gian để mua lại. Tôi thì nhận được một con gấu bông loại 50cm, tôi vừa cầm con gấu bông lên, Ly liền nhìn nó với ánh mắt đầy ham muốn nên tôi đành đưa nó cho cô ấy, tôi chẳng có thứ gì trong tay, chấp nhận đi về tay trắng. Văn thấy thế liền đưa tôi hộp đựng sáu chiếc cốc của cậu ta và nói rằng mình không cần dùng đến cốc nên tặng nó cho tôi. Tôi định không nhận do ở nhà lúc nào bố mẹ tôi cũng đều mang rất nhiều cốc thủy tinh được tặng về (không phải quà tham nhũng đâu, mà làm gì có ai hối lộ bằng việc tặng cốc) nhưng Văn vẫn cứ khăng khăng tặng nên tôi đành nhận và cảm ơn cậu ta.
Vì sắp trưa nên tôi rủ năm người đi ăn nhưng bốn tên kia nói có việc và về phòng trước, thế là còn mỗi tôi và Ly. Đến căng tin, tôi gọi những món như thường ngày và mang đến chỗ Ly đang ngồi, tôi bất ngờ thấy cô ấy đang ăn túi bánh với uống hộp sữa của tôi, tôi chẳng biết phải nói gì chỉ đành bật cười và bỏ qua cho Ly. Sau khi ăn xong, bọn tôi ngồi tại đây uống nước, thư giãn, không hiểu sao trong đầu tôi lại nảy ra ý tưởng khoe với bố mẹ mình rằng hôm nay mình đi hiến máu. Tôi mở điện thoại lên, nhắn tin cho bố tôi rằng tôi bị người ta chích, thằng bạn tôi rủ tôi đi và cả Ly cũng bị, nhắn xong, tôi tắt máy rồi cùng Ly nói chuyện.
Đúng 5 phút sau tin nhắn tôi gửi, bố tôi nhắn lại hỏi tình trạng của tôi và Ly với cả đừng làm cho ông ấy sợ nhưng tôi mải nói chuyện nên không để ý. Bố tôi gọi điện cho tôi hỏi tôi và Ly đã về phòng chưa, tôi nghe giọng ông ấy dường như rất sợ hãi việc tôi bị người ta chích thật, tôi nói mình vẫn chưa về phòng và đang ngồi uống nước cùng với Ly, sau đó bố tôi hỏi bị người ta chích ở đâu, nơi nào, có gần trường không và người có sao không, tôi biết giờ này mình không nên đùa ông ấy nữa nên tôi nói mình đi hiến máu, sau khi tôi nói xong, bố tôi mắng té tát vào mặt tôi (thằng con mất dạy, báo quá trời báo). Bố tôi tắt máy do ông ấy vẫn đang bận làm việc, Ly hỏi sao tôi lại nói tên cô ấy thì tôi thuật lại chuyện vừa rồi cho cô ấy nghe và Ly đã cười rất nhiều. Sau đó, cô ấy cũng học theo tôi nhắn tin cho bố mẹ cô ấy, cũng như tôi, Ly cũng bị bố mẹ cô ấy mắng cho một trận (các bạn đừng như tôi và Ly). Hai bọn tôi trở về phòng kí túc xá nghỉ ngơi khi đã 1 giờ chiều.